Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 891: Hoắc tam gia xuất hiện như một vị vua, anh nổi giận!



Sắc mặt Tần Nguyễn trầm như nước, trong giọng nói ẩn chứa dấu hiệu tức giận sắp bộc phát, cô nhìn chăm chú vào Săn chim cắt bằng 1ánh mắt làm cho người ta phải rùng mình.

Cô làm sao không khó chịu, làm sao không tức giận chứ! Tần Nguyễn cụp mắt xuống, nhíu mày nhìn Kha Chí Tân: “Không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa, ông chủ Kha nhờ tôi cứu ông, chẳng lẽ là vì ông thật sự đã làm chuyện gì đó hay sao?”

Nhìn Kha Chí Tân khóc lóc nước mắt nước mũi tèm lem, cô không thể không nghi ngờ.
Đôi mắt không có chút nhiệt độ nào của Hoắc Vân Tiêu nhìn về phía Tần Nguyễn, thấy cô bình yên vô sự, khuôn mặt tuấn tú căng cứng mới thoáng thả lỏng.

Nhưng, khi nhìn thấy vũ khí của tất cả mọi người trong phòng đều đang nhắm ngay Tần Nguyễn, đôi môi mỏng nhạt màu của Tam gia hơi mím lại, đôi mắt đen láy của anh hơi tối xuống.
Mặt cô trở nên nghiêm túc, cô buông lỏng sự giam cầm với Săn chim cắt ra.

Săn chim cắt lập tức đứng lên, kéo giãn khoảng cách với Tần Nguyễn.
Người đàn ông này vốn có dáng vẻ nho nhã, nhưng vì khí chất lạnh lùng người sống chớ tới gần đến mức khắc nghiệt kia, mà trông anh có vẻ hơi quá độc đoán khinh người.

Ở phía sau anh là hơn chục người đàn ông cao lớn mặc vest đen mang khí thế sát phạt mạnh mẽ.
Ánh mắt Kha Chí Tân lóe lên, ông ta thả cánh tay đang ôm vai con trai ra, rồi lảo đảo chạy lên phía trước, quỳ ở trước mặt Tần Nguyễn.

Hành vi đột ngột của ông ta khiến tất cả mọi người có mặt đều không hiểu gì cả.
Trong đó, gia tộc họ Hoắc đứng đầu bốn gia tộc lớn, năm nay có nhiều thay đổi được mọi người bàn luận sôi nổi nhất.

Nghe đồn gia chủ đời tiếp theo của nhà họ Hoắc cưới thiên kim của Tập đoàn Tần thị.
Một khi người mai phục ở bên ngoài lại nổ súng, thì những ai đang đứng đều là mục tiêu quá dễ thấy, không ai có thể chạy thoát được.

Tần Nguyễn quay đầu nhìn tay bắn tỉa đang núp trên ban công của hộ gia đình đối diện, phát hiện đối phương đã rút lui.
Tất cả đều phù hợp.

Vừa rồi, trong thời gian ngắn Kha Chí Tân đã suy nghĩ rất nhiều.
Tần Nguyễn nhìn theo ánh mắt của ông ta tới viên đạn trong tay mình, cô tiện tay ném nó vào góc nhà, sau đó không được tự nhiên ho hai tiếng.

Săn chim cắt không cho phép bọn họ có những phỏng đoán ác ý như thế, hắn ta nặng nề nói: “Trước khi đến đây, chúng tôi nhận được một mệnh lệnh.”
Trong mắt Tần Nguyễn hiện lên vẻ nghi hoặc, cô đưa ngón tay chỉ về hướng lúc nãy mình bị bắn lén, rồi bảo: “Nếu đúng như lời anh nói, vậy tại sao bây giờ bên ngoài không có động tĩnh gì, hình như người của các anh đã rút lui rồi.”

Săn chim cắt cùng Cố Minh Yến cũng cảm thấy khó hiểu. Theo lý mà nói, hành động lần này đã được bố trí xong hết, thời gian qua lâu như vậy rồi, đáng lý ra người ở bên ngoài đã phải xông vào từ lâu rồi mới phải.
Mắt Kha Chí Tân cũng trừng to, cơ thể vốn đã khuỵu xuống lại càng nằm sấp xuống mặt đất hơn: “Chơi, chơi lớn như vậy sao?!”

Ông ta còn bất chấp nguy hiểm mà quay đầu lại hét lên với Kha Di Minh đang đứng trước bàn máy vi tính: “Di Minh! Mau nằm xuống đất!”
Săn chim cắt lạnh lùng trả lời: “Trong khoảng thời gian nhất định mà đội hành động số 1 không ra ngoài, thì những đội khác ở phía ngoài có thể không cần để ý trong phòng có người mình còn sống hay không, đều có thể trực tiếp giết chết nghi phạm.”

Hai mắt Tần Nguyễn trợn to, cô khẽ bật thốt ra: “Mẹ nó!”
Nếu bị ụp lên đầu tội danh phản quốc, thì gia đình và công ty của ông ta sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, ông ta không thể gánh chịu nổi hậu quả như vậy.

Hiện tại người có thể bảo vệ nhà họ Kha chỉ có Tần Nguyễn, Kha Chí Tân đang không thèm đếm xỉa gì đến tấm mặt mo này, mà muốn ôm chặt đùi Tần Nguyễn.
Sau khi phân tích cuộc đối thoại giữa Cố Minh Yến và Tần Nguyễn, cùng đủ loại thái độ lo lắng của những người này đối với cô, ông ta liên tưởng đến động tĩnh gần nhất ở phía trên và hiểu ra ngay một số điều còn mơ hồ.

Người ở trong giới kinh doanh cũng biết một chút ít động tĩnh của bốn gia tộc lớn và sáu thế gia ở thủ đô.
Hai cha con nhà họ Kha bị biến cố vừa rồi7 dọa cho sợ hãi, co rúm lại trong góc trước bàn máy tính, sợ những người kia xông lên bắt mình.

Hiện tại hai bên đang đố2i đầu, Tần Nguyễn nắm giữ quyền nói chuyện tuyệt đối, chiếm thế thượng phong khiến hai cha con cũng hơi yên lòng.
“Làm sao có thể!” Kha Chí Tân lập tức hết khóc.

Thấy sắc mặt ông ta thay đổi nhanh như vậy, khóe môi Tần Nguyễn giật giật, cô cạn lời: “Nếu ông không làm thì kêu khóc cái gì.”
Ngay s0au đó, một cảm giác khủng hoảng lớn hơn ập đến.

Những người xông vào nhà bọn họ là đội cảnh vệ của Nội Các, và bộ đội đặc chủng. Người cầm đầu còn là con cháu của nhà họ Cố, một trong bốn gia tộc lớn ở thủ đô.
Người đàn ông bước vào đầu tiên mặc áo khoác đen và cầm một loại vũ khí chưa từng thấy trên thị trường.

Thân hình anh cao lớn, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ, cặp mắt kính trên sống mũi không che nổi ánh mắt âm trầm của anh.
Người đến chính là Hoắc Tam gia, sau khi biết tin vợ mình bị vây bắt đã vội vã từ công ty chạy tới.

Anh vừa xuất hiện, trên mặt từng người lại có vẻ mặt khác nhau.
Hắn ta đang giải thích đấy à?

Tần Nguyễn và Kha Chí Tân cùng nhìn hắn ta.
Kha Chí Tân nhìn chằm chằm vào viên đạn trong tay cô, sự nghi ngờ trên mặt ông ta vô cùng rõ ràng.

Đây là không oan uổng cho người tốt đấy à? Đã lên tới trình độ giết người diệt khẩu rồi còn gì!
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân nặng nề, có trật tự.

“Rầm!”
Cửa phòng bật mở, bị người bên ngoài đá văng.

Cánh cửa phòng nện trên vách tường và phát ra tiếng động rất lớn.
Kha Chí Tân ngửa đầu nhìn cô, ông ta vỗ về trái tim mình, vẻ mặt buồn bã, nói: “Một khi công ty Giải trí Á Hoàng bị phía trên để mắt tới thì chắc chắn các loại điều tra sẽ ùn ùn kéo tới, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến công ty, và thứ bị liên lụy đầu tiên sẽ là giá cổ phiếu bị sụt giảm. Nếu tình hình nghiêm trọng, công ty Giải trí Á Hoàng có khả năng sẽ bị hủy niêm yết, vậy tôi chẳng phải là xong đời rồi à? Tôi trên có mẹ già, dưới còn con nhỏ, tôi còn phải nuôi gia đình mình nữa, nếu thật sự xong đời thì tôi từng này tuổi rồi, làm sao có thể nai lưng ra làm việc được nữa, đến lúc đó chẳng phải cả nhà tôi sẽ ngủ ngoài đường à!”

Làm gì đến mức khoa trương như vậy, Tần Nguyễn cố nhịn để mình không trợn trắng mắt lên, cô đành phải nói với ông ta: “Ông phải tin tưởng phía trên, bọn họ tuyệt đối sẽ không oan uổng cho người vô tội đâu.”
Kha Chí Tân là một người đàn ông mà không biết xấu hổ ôm lấy đùi Tần Nguyễn, ông ta cực kỳ bi ai mà khóc lóc kể lể: “Hoắc phu nhân à! Từ đầu tới cuối cô là người biết rõ nhất, nhà họ Kha chúng tôi chưa bao giờ làm chuyện gì có hại cho tổ quốc, tôi sẽ không nhận nỗi oan ức này đâu! Công ty Giải trí Á Hoàng tuy không phải là người đóng thuế nhiều nhất, nhưng cũng nộp hai, ba tỷ tiền thuế mỗi năm. Tôi vất vả lắm mới có được thành tựu như ngày hôm nay, hơn nữa cả gia đình và việc kinh doanh của tôi đều ở trong nước, tôi chắc chắn sẽ không bao giờ làm những chuyện không bằng heo chó kia đâu. Hoắc phu nhân à, cô nhất định phải cứu tôi đấy!”

Kha Chí Tân đã lăn lộn ở trong giới kinh doanh mấy chục năm, có thể có được những thành tựu như ngày hôm nay đều là nhờ vào khứu giác nhạy bén của mình.
Tập đoàn Tần thị có công ty vàng bạc đá quý Kim Hành, mở gần một nghìn cửa hàng trải rộng khắp cả nước, nhưng dù bọn họ giàu có cỡ nào cũng không thể bằng được với nhà họ Hoắc danh gia vọng tộc.

Tần Nguyễn họ Tần, Cố Minh Yến thì xuất thân từ nhà họ Cố nằm trong bốn gia tộc lớn, Săn chim cắt lại gọi Tần Nguyễn là Hoắc phu nhân.
Tiếng súng chói tai vang lên.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.