Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 680: Bên dưới gông xiềng không có cách nào thoát ra được, là đau đớn nặng nề



Hô Nhất Ngạn ở chung với Tần Cảnh Sầm hơn 10 năm nên hiểu rất rõ đối phương.

Làm anh em hơn mười năm, tính tình của Tần Cảnh Sầm hiển nhiê1n là kiểu ăn mềm không ăn cứng. Anh ta bèn mon men đến trước mặt Tân Cảnh Sầm, giọng nói cũng yếu hơn một chút: “Cảnh Sầm à, chúng ta có 2chuyện gì cứ nói chuyện giải quyết với nhau được không, bình thường tôi rất ít khi biến thân, chỉ là trong tình huống đặc biệt mới như vậy thôi.”7

Nếu để anh ta thật sự mất đi người bạn tốt Tân Cảnh Sầm này, anh ta cũng không nỡ.
“Tạm thời còn chưa biết, nhanh nhất cũng phải buổi tối.”

Tần Nguyễn cầm thìa khuấy bát canh còn một nửa ở trước mặt.
Mà cặp mông hình đàn tì bà của anh ta càng là niềm ghen tị của vô số phụ nữ. Tần Cảnh Sầm nắm tay Hồ Nhất Ngạn đi vào trong nhà, mắt liếc nhìn bộ phim ăn khách đang chiếu trên tivi. “Ba, ba lại đang xem phim của ảnh để Tiêu à?” Nghe được giọng nói của con trai lớn, đôi mắt của Tân An Quốc cũng không rời khỏi cái màn hình tivi.

Đây là một bộ phim lấy đề tài chiến tranh ăn khách, do ảnh để Tiêu đóng vai chính, kịch bản rất sinh động và sâu sắc, đề tài vô cùng có ý nghĩa.
Hiện tại mạch phim đang phát triển đến thời điểm quan trọng, nhân vật do Tiêu Vân Sâm thủ vai đang ở trong giai đoạn bị bại lộ thân phận. Ông Tần xem phim mà nhiệt huyết sôi trào, trái tim cũng căng thẳng theo, làm sao còn tâm trí quan tâm đến con trai cả của mình. Không được cha đáp lại, Tần Cảnh Sầm kéo tay Hồ Nhất Ngạn đi tới trước mặt ông, chặn luôn màn hình tivi. Tần An Quốc sắp nổi giận đến nơi, nhưng khi nhìn thấy cô gái trang điểm ăn mặc xinh đẹp đứng ở bên cạnh con trai cả, thì đôi mắt minh mẫn của ông tỏa sáng lấp lánh. Cô gái này có làn da trắng như tuyết, tựa như tiên nữ giáng trần, khi mỉm cười vô cùng tươi đẹp. Tần An Quốc vội vàng đứng lên, ông nở nụ cười tươi đến mức mặt nhăn tít lại. “Cô bé này là?” Hồ Nhất Ngạn hơi rũ mắt xuống, thẹn thùng nói: “Cháu chào bác, cháu là bạn gái của anh Cảnh Sầm ạ.” Giọng nói của cô gái rất êm tai, quyến rũ và duyên dáng, không hề giả tạo. Tần An Quốc nghe vậy thì trừng mắt với Tần Cảnh Sầm: “Cái thằng này hay nhỉ, mang bạn gái về nhà mà không biết đường gọi điện thoại trước, làm ba chẳng chuẩn bị cái gì cả.” Thái độ của Tần đại thiếu cũng không thân thiện, anh bình tĩnh nói: “Ba, con cũng là đột nhiên tâm huyết dâng trào muốn cho ba gặp A Yến.”

“Cô bé này tên là A Yến à.”
Một giọng nói dễ nghe xen lời vào. Hai cha con nhà họ Tần và Hồ Nhất Ngạn vội quay đầu. Tất cả đều kinh ngạc nhìn người đang đứng ở cửa. “Nguyễn Nguyễn!” Tần An Quốc bước nhanh tới, mặt mày cười tươi như hoa, vô cùng xán lạn. Vừa nhìn thấy con gái xuất hiện là con trai và con dâu tương lai chẳng còn chỗ đứng nào trong mắt ông nữa. Tần Nguyễn cười nhẹ, thân mật nói: “Ba, dạo gần đây sức khỏe ba thế nào?” Tân An Quốc nắm lấy tay cô không nỡ buông ra: “Ba khỏe lắm.” Ông nhìn ra sau lưng Tần Nguyễn , nhưng chỉ thấy một mình Lâm Hạo, nụ cười trên mặt cũng phai nhạt đi một chút, ông hỏi: “Chỉ có một mình con về thôi à?” Trên môi Tần Nguyễn luôn nở nụ cười: “Vâng, hôm nay Tam gia có việc đi ra ngoài rồi ạ, còn con về nhà thăm ba.” Câu nói này như chạm vào trong tâm khảm của Tần An Quốc, làm ông cảm thấy rất ấm lòng.

“Vẫn là con gái tốt hơn, con gái đúng là áo bông nhỏ của cha mà.” Ông vỗ vỗ mu bàn tay của Tần Nguyễn, nói: “Đi, vào nhà, hôm nay anh cả của con mang bạn gái về đấy.”
Hôm nay Tần An Quốc không đi ra ngoài mà ở nhà xem phim.

Kể từ khi nghỉ việc ở công ty, ngày nào ông ấy cũng sống rất thanh nhàn.
Tần Nguyễn gọi điện thoại cho Tần Cảnh Sầm xong được một lúc thì người hầu đi lên gọi cô.

Đã đến giờ ăn trưa.
Cô nói: “Em muốn về thăm nhà một chút, đã lâu rồi em không về bên đó.” Đầu dây bên kia im lặng một chút, Tần Nguyễn nghe được có giọng đàn ông xa lạ đang nói chuyện. Một lúc sau cô mới nghe thấy Tam gia nói: “Em đi đi, bảo Lâm Hạo đi theo.” “Em biết rồi.” Tần Nguyễn nhíu mày hỏi anh: “Anh đang ở đâu mà ồn ào thế.” Tam gia thở dài: “Hơi ồn thật, làm anh đau cả đầu.” Câu trả lời lảng tránh. Cô không tiếp tục hỏi nữa, dặn dò anh vài câu rồi cúp điện thoại. Lâm Hạo vẫn còn đang bị sợ hãi vì chuyện tối hôm qua, Tần Nguyễn hơi do dự nhưng cuối cùng vẫn để người hầu gọi anh ta dậy.

Nhà họ Tần.
Hồ Nhất Ngạn gật đầu, mím môi ngoan ngoãn đáp lời: “Bác trai, cháu tên là Hồ Yến, bác cứ gọi cháu là A Yến ạ.”

Tần An Quốc gật đầu lia lịa, không còn quan tâm đến bộ phim truyền hình ăn khách mà hình đang xem nữa. Ông bước sang một bên và kêu hai người ngồi xuống: “Tốt lắm, đúng là đứa trẻ ngoan, mau ngồi đi cháu.” “Hôm nay trong nhà thật náo nhiệt.”
Tần Cảnh Sầm: “Cùng tôi về nhà gặp ông già nhà tôi.” Hồ Nhất Ngạn nhíu mày, trong mắt lộ ra thắc mắc: “Gặp bác trai làm cái gì?” Tần Cảnh Sầm nhìn anh ta từ trên xuống dưới, trong mắt ánh lên tia sáng kỳ dị, giống như một con cáo già giảo hoạt đang tính toán cái gì đó. Anh nói: “Dạo gần đây ba tôi đang quan tâm đến chuyện cưới xin của tôi, ông có ý định để tôi lấy một cô tiểu thư của công ty năng lượng nào đó.” Hồ Nhất Ngạn vừa nghe cái là hiểu ngay, anh ta chế nhạo: “Tôi biết rồi! Cậu muốn tôi giả thành bạn gái của cậu chứ gì?”

Tần đại thiếu bình tĩnh nói: “Đúng.” “Được thôi, nhưng tình huống của tôi không ổn định lắm, không ai biết lần biến thân tiếp theo là lúc nào, chọn ngày không bằng gặp ngày, luôn hôm nay đi?” Trong suy nghĩ của Hồ Nhất Ngạn, tí chuyện nhỏ này còn không quan trọng bằng Tần Nguyễn. Tần Cảnh Sầm do dự một chút rồi gật đầu: “Được!”
Ngồi trước bàn ăn, Tần Nguyễn gọi một cuộc điện thoại cho Tam gia, hỏi anh khi nào trở về. Bên chỗ Tam gia hơi ồn ào.

Có lẽ là Tam gia đang ngồi ở nơi có nhiều nhân viên. Nhưng điều đó không gây trở ngại cho việc giọng nói lành lạnh của Tam gia truyền rõ ràng vào trong tại Tần Nguyễn.
Tần Cảnh Sầm dẫn Hồ Nhất Ngạn mặc một bộ váy bó sát màu đỏ rượu, tóc uốn xoăn, toát lên vẻ nữ tính, trở về nhà.

Chiếc váy dài kín đáo phô bày vóc dáng hoàn hảo của Hồ Nhất Ngạn, trước lồi sau lõm, dáng người chuẩn hình chữ S, hiệu quả của chiếc váy ôm sát này hết sức rõ ràng.
Hồ Nhất Ngạn ngập ngừng: “... Khó nói lắm.”. Lúc trước anh ta biến thân là vì linh hồn không ổn định, nhưng tối 0hôm qua tự dưng biến thân lại là do Tần Nguyễn .

Lần tiếp theo, ai biết là sẽ dưới tình huống nào.
“Ồ? Tần Nguyễn tỏ vẻ kinh ngạc, cô ngước mắt lên nhìn cô gái đứng cạnh Tần Cảnh Sầm. Vừa nãy cô nhìn thấy người này nhưng không để ý lắm, vì còn tưởng rằng đây là thư ký của anh cả. Thì ra là bạn gái. Tân Cảnh Sầm nhìn cha và em gái đi tới, anh khẽ đè giọng xuống nói với Hồ Nhất Ngạn: “Cậu khẩn trương cái gì?” “Tôi, tôi sợ!”. Hồ Nhất Ngạn cúi thấp đầu, giọng nói run rẩy, mắt cũng không dám nhìn Tần Nguyễn. Nghĩ là anh ta sợ bị Tần Nguyễn nhận ra, Tần Cảnh Sầm véo nhẹ lòng bàn tay anh ta: “Yên tâm đi, em ấy không nhận ra cậu đầu, bây giờ cậu mang giới tính khác, đến ngay cả gương mặt cũng có thay đổi rất lớn đấy.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.