Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 662: Chỉ cần chạm vào tần nguyễn một ngón tay, sẽ bị cô ấy đánh cho tàn phí!



Cơ thể Lâm Hạo khẽ run lên vì sợ hãi.

Sắc mặt Lâm Hạo tái nhợt như màu đất, trên trán lấm tấm mồ hôi, tất cả đều 1cho thấy sự căng thẳng và sợ hãi trong lòng anh ta. Lâm Hạo lại đặt tay lên vô lăng, anh ta hít một hơi rồi khởi động xe. Tiếng gầm của động cơ khởi động rất hoành tráng, âm thanh ù ù văng vẳng ở bên tai. Lâm Hạo nhìn xung quanh, phát hiện khu vực xung quanh cũng đã khôi phục sự náo nhiệt vốn có vào ban đêm. Hai bên đường có người qua lại, xe cộ nối đuôi nhau trên con đường rộng rãi. Lòng vẫn còn sợ hãi, Lâm Hạo tiếp tục lái xe về phía trước. Nhưng anh ta lơ đãng liếc nhìn sang ghế lái phụ. Phát hiện Hoắc Khương ngồi ở bên cạnh đã biến mất từ lúc nào. Trái tim vừa thả lỏng của Lâm Hạo lại trở nên căng thẳng.

Chiếc xe lái chưa được bao xa bỗng dừng lại. “Tại sao lại dừng?” Tiếng nói quen thuộc từ phía sau vang lên. Giọng nói êm tai quá đỗi quen thuộc, nghe vào trong tại Lâm Hạo giống như một lá bùa đòi mạng từ trên trời bay xuống.
Lâm Hạo vừa nhìn thấy Tần Nguyễn là tất cả nỗi sợ hãi ma quỷ đều bị ném ra sau đầu. Anh ta cúi đầu liếc nhìn chiếc hộp đựng đồ ở giữa ghế chính và ghế phụ, chiếc lưỡi đầy dòi rơi trên đó đã biến mất.

Nỗi bất an cuối cùng cũng được xua tan hoàn toàn.
Ác ý dày đặc trên xe dường như muốn ăn tươi nuốt sống Lâm Hạ2o rồi kéo anh ta vào bóng tối vô tận.

Con quỷ ở phía sau từ từ bay lên rồi đến gần ghế lái nơi Lâm Hạo đang ngồi7. “Lạch cạch!”
Anh ta đoán, nhất định là Tần Nguyễn đang nghĩ biện pháp cứu anh ta. Trái tim Lâm Hạo như nổi sóng, rất hoảng loạn. Anh ta phải chờ, chờ Tần Nguyễn tới cứu anh ta. Trong khoang xe không quá nhỏ hẹp đột nhiên trở nên yên tĩnh. Lâm Hạo im lặng một lúc, đầu mũi khẽ nhúc nhích hít hà.

Thứ mùi hôi thối khó ngửi khiến người ta buồn nôn ở bên trong xe biến mất. Anh ta nhắm nghiền hai mắt, nhíu mày, nghiêng tai nghe ngóng động tĩnh trong xe. “Lâm Hạo, anh đang làm gì vậy?!” Giọng chất vấn lạnh lùng vang lên, là giọng nói êm tại đặc biệt thuộc về Tần Nguyễn. Lâm Hạo mở bừng hai mắt ra. Tần Nguyễn ngồi ở ghế sau tựa lưng vào ghế. Cô dùng một tay che bụng, một tay khác uể oải đỡ đầu, đang dùng ánh mắt không vui nhìn chằm chằm vào anh ta. “Ôi đệch! Tần Nguyễn , tôi lại gặp quỷ!” Lâm Hạo vô cùng kích động, mặt như sắp khóc đến nơi. Cảm xúc của anh ta hỗn loạn, anh ta kể cho Tần Nguyễn nghe chuyện vừa rồi bằng giọng đứt quãng. Tần Nguyễn sâu thẳm nhìn anh ta, mắt không hề nháy một cái.
Anh ta sợ hãi đến mức năng run cầm cập, phát ra tiếng cạch cạch nghe rất rõ trong khoang xe yên tĩnh.

Đôi tay run rẩy và co quắp vẫn nắm chắc tay lái. Môi Lâm Hạo run lên muốn nói gì đó, nhưng lại không thể phát ra âm thanh. Mọi thứ trước mắt lại là ảo ảnh à?
Nếu như anh ta còn có thể sống được thì ba ngày tiếp theo đừng nghĩ đến chuyện ăn cơm mất.

Cảm nhận được sự sợ hãi của Lâm Hạo, con quỷ bóp mạnh cằm anh ta, nghiêm nghị uy hiếp: “Lái xe, nếu không tạo giết chết mày!”
Bàn tay thối rữa của con quỷ vẫn đặt trên cằm Lâm Hạo, tay của đối phương lạnh như tảng băng mùa đông, những vết máu đỏ thẫm trên đầu ngón tay đã dính lên mặt anh ta.

Lâm Hạo muốn lên tiếng, nhưng nhớ rằng Tần Nguyễn đã nói không nghe, không nhìn, không cử động, anh ta lại nhắm chặt mắt mình.
Đột nhiên, một thứ gì đó rơi ra từ trên người con quỷ. Lâm Hạo chậm rãi cúi đầu, anh ta thấy có t7hứ gì đó rơi xuống giữa ghế tài xế và ghế hành khách.

Đó là một chiếc lưỡi đỏ sẫm, đáng sợ khiến người khác tê c2ả da đầu.
Phía trên bị một lũ dòi lúc nha lúc nhúc chiếm lấy. Những con dòi béo ục ịch liên tục vặn vẹo cơ thể. 0Lâm Hạo vừa cúi đầu, con quỷ đã lập tức đến gần. Con quỷ mặc một bộ quần áo rách nát, khi nó nâng cánh tay lên, một mùi hôi thối khó tả ập tới. Giọng nói đầy dụ hoặc của nó vang lên bên tai anh ta: “Lái xe, tiếp tục lái xe đi.” Lâm Hạo kinh hoàng, sợ hãi, những cảm xúc tiêu cực đen tối lập tức hiện lên. Trong đầu anh ta còn tưởng tượng mình sắp bị những con dòi béo múp không quá đáng sợ nhưng số lượng cực nhiều này nuốt chửng. Cảnh tượng đó quá ghê tởm khiến Lâm Hạo sắp nôn. Đột nhiên, cái cằm đang căng thẳng của Lâm Hạo lạnh buốt, anh ta bị một đầu ngón tay nhớp nháp lạnh lẽo chạm vào. Cắm của Lâm Hạo bị con quỷ nâng lên.

Đập vào mắt anh ta là hai lỗ máu thay cho đôi mắt. Nhìn ở khoảng cách gần, Lâm Hạo thấy rất rõ những đường nét gớm ghiếc trên khuôn mặt xấu xí đã bị ăn mòn và nứt nẻ. Bên trong những vết nứt này, có vô số những con dòi đang bò lổm ngổm. Bọn chúng ngọ nguậy rất nhanh, cơ thể béo ú dần bị máu nhuộm đẫm. Môi của Lâm Hạo run rẩy, dạ dày cồn cào, anh ta chỉ muốn nôn.
Lâm Hạo có thể cảm nhận được cường độ của đối phương, nhưng anh ta không cảm giác được đau đớn. Trước đó sinh vật phi tự nhiên đáng ghê tởm này cũng đã nói rằng nó sẽ giết anh ta, nhưng không thấy nó có hành động gì. Đầu óc của Lâm Hạo không còn mơ hồ như trước nữa. Anh ta nhanh chóng tỉnh táo lại.

Hiện tại hẳn là anh ta đang bị tà ma khống chế. Còn âm thanh vừa nãy vang lên bên tai anh ta mới là thuộc về Tần Nguyễn thực sự.
Hoắc Khương biến mất từ lúc nào, Tần Nguyễn sau lưng là thật, hay là tà ma? Lâm Hạo không biết, đầu óc anh ta lại trở nên hỗn loạn.

Sau lưng bỗng có tiếng sột soạt, hơi thở lạnh lẽo u ám tới gần anh ta. “Tại sao anh không lái xe nữa, tiếp tục đi.” Chủ nhân của giọng nói dán vào mặt anh ta. Nó giống như quái vật ăn thịt người, đang nhìn anh ta chằm chằm. Đầu óc Lâm Hạo trở nên trống rỗng, hầu hết của anh ta khẽ trượt một cái, tay trái trên vô lăng cũng di chuyển xuống dưới. Mong muốn chạy trốn thôi thúc anh ta đẩy cửa xe. Nhưng không đấy ra được... Tay đã dùng sức nhưng vẫn không đấy ra được. Những ngón tay lạnh buốt chạm vào mặt anh ta. Lâm Hạo chỉ cảm thấy cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, từng sợi lông tơ trên người đều gào thét muốn thoát ra ngoài. Tay anh ta đặt trên cửa xe lại đẩy mạnh. Vẫn không thể đẩy ra được. Hô hấp của Lâm Hạo càng ngày càng nhẹ, anh ta khàn giọng hỏi: “Chú Hoắc Khương đâu rồi? Chú ấy xuống xe lúc nào vậy?” “Tôi không biết.” Giọng điệu của Tần Nguyễn lên bồng xuống trầm, giống như mang theo một cái móc câu. Tiếng cười nhẹ nhàng của cô tràn đầy mê hoặc. Sự quyến rũ trong đó khiến người ta không cẩn thận là có thể rơi vào.

Cơ thể Lâm Hạo cứng đờ, toàn thân lạnh buốt, mồ hôi chảy ròng ròng. Anh ta vô cùng xác định, người phụ nữ phía sau không phải là Tần Nguyễn . Nếu như có thể, anh ta muốn lập tức trốn khỏi chiếc xe này.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.