Lúc nói ra lời này, t2rên mặt Tần Nguyễn vẫn giữ vẻ lạnh nhạt bình tĩnh như lúc bình thường. Như thế, chuyện này đối với cô mà nói, cũng không còn đ7áng xấu hổ như trước nữa. Hoắc Vân Tiêu rũ mắt xuống nhìn cô, hàng mi dài rậm rạp phản chiếu hình cánh quạt dưới đáy mắt. Hốc mắt của 7anh rất sâu, khiến cho đôi mắt lười biếng kia càng thêm nguy hiểm. Từ trong mắt anh bắn ra ánh sáng nguy hiểm, giống như không thể chờ2 đợi được nữa, một giây sau sẽ nuốt chửng Tần Nguyễn vào trong bụng. Tần Nguyễn nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen sâu thẳm của anh, cô lu0ôn có cảm giác như mình sắp bị đôi mắt này hút vào. Hoắc Vân Tiêu hít sâu một hơi: “Cô bé, vừa rồi anh thật sự là đang trêu chọc em thôi.” Tiếng nói của anh chậm và trầm thấp, với một giọng điệu phức tạp khó tả. Hoắc Vân Tiêu tiến lên ôm Tần Nguyễn vào trong lòng.
“Cám ơn em.” Bản thể của cây bách vàng bị phá hủy, nó đã sớm nghe hơi mà chạy mất dạng, rời khỏi trường Ottey rồi.
Về phần đối phương có đi gây sát nghiệt ở nơi khác hay không thì cô không biết. Nếu muốn tìm ra được cây bách vàng này, thì chỉ có thể mời Lam An đến. Cây bách vàng lấy Mộc tinh của Lam An để tu luyện, qua bao nhiêu năm như vậy, hơi thở của cả hai đã sớm khắc sâu trên linh hồn rồi.
Lam An là bản thể của Mộc tinh, muốn tìm ra cây bách vàng, có thể nói là dễ như trở bàn tay. Cô nhờ Kiều Nam Uyên đến núi Kỳ ở thành phố Vân, là để mời Lam An và Linh Phong đến đây. “Ùm.”
Tần Nguyễn lấy bộ váy màu khói kia xuống rồi đi về phía phòng thay quần áo. Cô hỏi: “Còn có việc gì ạ?” Vệ Lâm Thần ngừng một chút, sau đó nói: “Hôm nào về trường học, có thời gian thì cũng tâm sự nhé, tôi thật sự cảm thấy có hứng thú với em đấy.” Cô chịu nổi, nhưng chỉ sợ hai đứa trẻ ở trong bụng sẽ phản đối.
Vệ Lâm Thần nhẹ nhàng thở ra: “Vậy là được rồi, bên trường Ottey vẫn còn có chút không sạch sẽ, nhưng không ảnh hưởng nhiều. Nếu như em không có sắp xếp khác, tôi sẽ nói chuyện với bên này rồi kết thúc thôi.” Sau hai ba động tác, cảnh đẹp mê người lấp ló nhanh chóng bị che mất.
Tam gia vừa tắm xong, trên người thoáng tỏa ra thứ khí chất vừa quyến rũ vừa vô lại. Cái chuyện cảm thấy có hứng thú này, không chỉ là đối với bản thân Tần Nguyễn.
Mà còn là đối với khả năng kỳ lạ, vũ khí báu vật của cô, và còn cả việc cô đang thuộc môn phái nào. “Khi nào có thời gian nhé.” Tần Nguyễn không từ chối. Cô nghe ra được ý bóng gió của Vệ Lâm Thần. Ở trong nhóm chat [Bắc Thái Đế Quân ở trên), Vệ Tây Thi xem như có quen biết với cô. Nếu như cái thai trong bụng cô còn nhỏ, cô sẽ không gây phiền phức cho Kiều Nam Uyên mà sẽ đích thân đi một chuyến.
Ngồi xe chạy tới thành phố Vân, còn phải đi lên núi, thực sự quá mệt nhọc. Hoắc Vân Tiêu dựa người vào đầu giường, sau khi tắm xong, ngón tay như sáng lấp lánh của anh lướt trên màn hình.
Bên phòng để quần áo vang lên động tĩnh rất nhỏ, cửa phòng bị đẩy ra. Hoắc Vân Tiêu đưa mắt nhìn sang, thấy người vừa đi ra. Anh ném máy tính bảng xuống giường, rồi buộc lại phần đai lưng bị lỏng của áo choàng tắm. Mà Vệ Lâm Thần là thầy giáo trẻ tuổi ở Học viện Thịnh Thế, lại còn là một trong những thầy giáo mà cô rất thích và tương đối tôn trọng. Giọng của Vệ Lâm Thần nhẹ nhàng: “Tôi nói xong rồi, không quấy rầy em nữa, sau này liên hệ sau nhé.” Tần Nguyễn đáp lại rồi cúp điện thoại. Cô đẩy cửa phòng thay quần áo, đi vào. Hoắc Vân Tiêu đã tắm xong, anh mặc áo choàng tắm đi ra ngoài. Không nhìn thấy bóng dáng Tần Nguyễn ở trong phòng, ánh mắt anh quét đến phòng để quần áo. Nhìn thấy một bóng hình ở bên trong, anh hiểu ngay. Anh xoa xoa tóc rồi đi đến bên giường, quen tay cầm lấy máy tính bảng trên giường.
Nhìn thấy trên màn hình hiển thị có email chưa đọc, anh tiện tay ném khăn tắm sang một bên. Gần đây Tập đoàn HEA có một dự án, mà anh đang phụ trách dự án này. Do số lượng giao dịch lớn nên có nhiều vấn đề cần phải xác minh lại nhiều lần. Chỉnh trang lại áo choàng tắm xong, bên trong khí chất cấm dục của Tam gia lại có một chút mâu thuẫn khó tả. Đó là sự gợi cảm không cần cố tình che giấu, kết hợp với vẻ ngoài đẹp trai, chưa nói tới kinh sợ người đời nhưng lại thoát tục. Để cho người ta không tránh khỏi bị hấp dẫn, bị mê hoặc bởi hơi thở cấm dục của người này.