Anh ngồi một góc đợi cô bán hết số bánh ở tiệm không chút phàn nàn, cũng rất kiên nhẫn.
Mạc An Nghiên để lại một chiếc bánh mì hoa cúc cho anh, ánh mắt của cô lén nhìn về phía của anh mới thấy anh ngồi đó lưng thẳng tấp không có chút gì gọi là mệt mỏi.
"Anh ở khách sạn gần đây có đúng không." Chìa tay đưa chiếc bánh mì hoa cúc cho anh.
Anh cầm lấy bánh mì từ tay cô "Ừm, ở gần đây mới gặp được em."
Chung Nghị hiểu được cảm giác mà trước đó Từ Tước Lâu đã nói chính là bỗng dưng trong lòng có một người rồi thì bất kì ai cũng không thế thay thế vị trí đó bởi vì đó chính là ngoại lệ duy nhất.
Từ khi nào sự tồn tại của Mạc An Nghiên đã trở nên quan trọng đối với anh, trước đây anh là thấy có lỗi bây giờ anh lại tham lam muốn bên cạnh cô từng giây từng phút một.
"Mạc Tư không ở cùng tôi, anh ấy có nhà riêng..."
Chân mài của Chung Nghị khẽ nhướn lên thích thú "Muốn tôi cùng em sống thử?"
"..." Mạc An Nghiên im bặt không nói thêm một lời nào xoay người bỏ đi.
Cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ qua "Vậy tôi cho người mang đồ đến nhà em, không sống thử. Chúng ta tiết kiệm chi phí sinh hoạt." Chung Nghị hiểu ý của cô, anh cũng không muốn làm cô ngại cho nên tìm đại lí do để chữa cháy.
Sự kiên nhẫn của anh đã làm thiện cảm của cô đối với anh tăng lên không ít.
Thử hỏi một người ngồi mấy tiếng chỉ để đợi, cũng chỉ nhận một bánh mì hoa cúc, không chút phàn nàn ngược lại còn có dáng vẻ tình nguyện vui vẻ đáp ứng.
Mạc Tư trước đây nói anh chưa từng quen ai, cũng không phải loại thích chơi đùa phụ nữ liên tục, anh chỉ có thiện cảm thì đối tốt với người ta một chút. Chung Nghị không phải thiếu gia ăn chơi như Mạc Tư anh là kiểu người con nhà người ta cái gì cũng giỏi IQ cao ngất ngưỡng EQ thì thấp đến tận địa ngục.
Vì vậy khi Chung Nghị không biết lắng nghe người khác cô cũng đã tức giận, cô chỉ không thích anh cho rằng bản thân mình đúng, muốn làm những gì mình thích lại không để ý đến cảm nhận của người khác.
Ông nội Chung vì vậy mà rất đau đầu với anh, ông nói với cô hi vọng cô không hủy hôn, cô vẫn chưa cho ông một câu trả lời. Câu trả lời lần này chính là phụ thuộc vào cách Chung Nghị thay đổi.
Chung Nghị giúp coi cầm lấy túi, anh đi phía sau cô dáng người cao lớn có thể che được hết cơ thể bé nhỏ của cô.
Anh đợi cô ấn mật khấu nhà xong mới đi theo sau cô vào, đạt túi lên bàn Chung Nghị mới vào trong rót cho cô cốc nước.
"Em uống trước đã, tôi gọi đồ ăn rồi hôm nay ăn ngoài không cần nấu ăn."
"Ừm." Cầm lấy cốc nước cô mới nhấp một ngụm.
Chung Nghị ngồi xuống bên cạnh hỏi cô "Vậy tôi ngủ cùng phòng với em sao?"
"Khu….khu.khu."
Mạc An Nghiên nghe xong sặc cả nước, cô đặt cốc nước xuống bàn rồi vội tìm khăn giấy, anh vuốt vuốt lưng cho cô ánh mắt lo lắng, tay anh nhẹ nhàng làm cô dễ chịu hơn.
"Không sao đâu, tôi ngủ cùng em là được tôi thề với em tôi sẽ không động tay động chân đâu." Anh dơ tay lên khẳng định với cô một câu chắc nịch.
Cơn sặc nước làm cổ họng cô đau rát không muốn nói chuyện, ngã người dựa vào ghế sofa Mạc An Nghiên khẽ nhắm mắt cả ngày bán bánh ở tiệm mệt như vậy ngày mai cô lại phải lên tòà vì vụ việc chia tài sản của hai người sau khi ly hôn.
Những chuyện ly hôn này liên tục diễn ra, có những người yêu nhau suốt mười năm kết hôn còn chưa tròn một năm đã là đến tòà đòi lý hôn, bọn họ sao có thể đưa ra quyết định dễ như vậy muốn kết hôn liền kết hôn, muốn ly hôn cũng chẳng do dự.
Xem hôn nhân như trò đùa, tuy cô không muốn nhận mà là tình cảnh bắt buộc cô phải nhận. Vụ ly hôn gần nhất cô nhận chính là hai người họ yêu nhau 5 năm, vừa ra trường đã kết hôn, không có kế hoạch ổn định chi tiêu của họ vượt mức tiền lương, vật chất và tiền khiến họ diễn ra những cuộc cãi vã.
Người phụ nữ đó bị chồng mình tát cô vẫn cam chịu cho đến khi anh ta có ý định động vào người nhà thì người phụ nữ đó mới muốn ly hôn. Mấy tháng sau khi phiên tòà đó kết thúc cô vô tình biết được anh ta ngoại tình với bạn học cũ của vợ cũ mình.
Mạc An Nghiên cô lúc đó hận không tranh hết tài sản cho người phụ nữ một mình đánh mất tuổi trẻ lẫn thanh xuân.
Chung quy tình yêu nào có thể thắng được vật chất và lợi ích, cũng không thắng được thời gian trôi qua, thời gian có thể giúp chứng minh một tình yêu bền bỉ nhưng thời gian cũng ăn mò cảm xúc khi bản thân bị chi phối khi tình yêu phải đi đôi với sự cảm thông, sự thấu hiếu, sự kiên nhẫn phải biết lắng nghe đối phương.
Chỉ cần mất đi một trong những thứ đó thì tình yêu có thể đổ vỡ bất kì lúc nào.
Mạc An Nghiên cô hi vọng Chung Nghị khác bọn họ, anh phải học lắng nghe người khác, cũng cần có sự kiên nhẫn chỉ cần như vậy thôi cô đã cảm thấy anh rất tốt. Anh đừng mở miệng nói chuyện thì sẽ tốt bơn.