Duyên Số

Chương 65: Anne tham ô công quỹ



Gần đây, Anne rất bận rộn, dự án mà cô dự phụ trách đang vào giai đoạn nước rút nên cũng không còn tâm trí để đối đầu với Trí. Trí đến tìm Anne vì có chuyện cần bàn nhưng thư ký báo Anne đã ra ngoài gặp đối tác quan trọng. Việc Anne liên tục hẹn gặp các đối tác đã bị Trí để vào tầm mắt, hắn cho người theo dõi cô đã đi đâu và gặp ai.

Tại một nhà hàng sang trọng mà Anne là khách quen, nhân viên phục vụ tươi cười chào đón dẫn đường cho cô bước vào một căn phòng đã được đặt sẵn. Khách của cô đã đến từ trước hắn không hề dẫn theo trợ lý có lẽ không muốn thêm ai biết về vụ làm ăn này. Nhìn dáng bộ của hắn trông cũng không phải dạng hiền lành hay nhân nghĩa, thông thường những phi vụ thế này cũng không cần người nhân nghĩa chỉ cần thuận mua vừa bán.

Anne vừa ngồi xuống, vị khách đã lịch sự hỏi cô có cần gọi thêm gì không nhưng cô đã khéo léo từ chối vì cuộc gặp này không nên kéo dài.

Anne lấy ra một tập tài liệu đẩy nhẹ về phía vị khách bên kia rồi bắt đầu vào thẳng vấn đề:

“Trước tôi đã trao đổi với anh về dự án này qua điện thoại nhưng nay tôi đem đến toàn bộ tài liệu của dự án để anh rõ hơn vấn đề. Dự án này do tôi một mình phụ trách nên có toàn quyền quyết định nếu hợp tác diễn ra suôn sẻ anh sẽ được thêm một món hời không nhỏ?”

Anh ta giở tài liệu ra xem, khóe môi cong lên:

“Vụ làm ăn này sao có thể nói là mình tôi được lợi, bản thân cô cũng kiếm được một món đâu kém gì phần tôi.”

Anne chau mày trước những lời khích bác của đối tác, cô cười nói:

“Anh sẽ phải cảm ơn tôi mới phải nếu không có tôi anh sao có thể có được mối làm ăn mà bao người ao ước.”

Hắn cười phá lên như đang trêu chọc cô:

“Cô có phải đã tự tin thái quá rồi không? Dự án này tuy nằm ở nơi đắt đỏ bậc nhất Sài Gòn nhưng nếu sự cố xảy ra thì thiệt hại cũng không nhỏ. Cô đã bao giờ nghe qua câu “trèo cao thì té nặng chưa?”

Anne không giữ được bình tĩnh, cô gằn giọng:

“Vậy bây giờ ý anh muốn thế nào?”

Hắn như sắp đạt được ý nguyện, trên gương mặt có chút thỏa mãn:

“Ăn chia hai - tám, tôi tám, cô hai như thế là hợp lý nhất.”

Từ trước đến nay, trong những thương vụ làm ăn Anne chưa từng phải chịu ấm uất như thế này, gã đàn ông này sao lại dám ra giá với cô như thế, anh ta dựa vào cái gì chứ. Anne vô cùng tức giận nhưng cố nén rồi tỏ ra “lịch sự” uy hiếp lại.

“Nếu tôi đưa vụ này cho người khác thì anh một đồng cũng không có.”

Hắn chẳng mảy may sợ hãi vẫn bình thản mà đáp lại:

“Vậy cô có nghĩ nếu tôi tung tin cô tham ô công quỹ ra ngoài thì sẽ như thế nào, cô mất hết cả danh dự, địa vị còn có thể sẽ bị kiện cho đi tù.”

Quá tức giận, Anne quát thẳng vào mặt vị khách kia:

“Anh thật vô liêm sĩ sao tôi lại đụng phải người như anh chứ chẳng khác nào giẫm phải phân.”

Anne đứng dậy định rời đi thì hắn cất lời:

“Chẳng phải gia đình cô và Tân Thiên trước nay luôn có mối quan hệ tốt đẹp, bản thân cô suýt chút nữa đã trở thành con dâu nhà họ vậy thì có lý gì cô lại đâm họ một nhát sau lưng thế này?”

Anne dừng lại, không nhìn vào hắn chỉ lạnh lùng đáp:

“Câu trả lời nằm trong chính câu hỏi của anh đó.”

Hắn cười lạnh sau khi Anne đã đi rồi:

“Đời thật vô thường.”

Trở về Tân Thiên trong sự bực bội, Anne ném mạnh túi xách lên bàn, ngồi vào ghế xoay người chín mươi độ hướng về cửa kính. Cô đang suy nghĩ không biết phải giải quyết vụ này thế nào cho êm đẹp trong khi chuyện này không nên dây dưa kẻo đêm dài lắm mộng.

Nếu phi vụ này trót lọt cô sẽ lấy được của Tân Thiên một khoảng tiền không nhỏ, Trí sẽ khốn đốn khi công ty bị thăm hụt ngân sách, lúc đó dựa vào việc bố cô là cổ đông lớn thứ hai ở Tân Thiên, cô hoàn toàn có thể ngồi vào ghế Tổng giám đốc điều hành. Nghĩ về tương lai tươi sáng sau này Anne trong lòng vơi bớt muộn phiền. Nhưng cái gã kia thật đáng ghét nếu không phải vì hắn đa nghi, vòng vo mãi thì vụ này coi như đã xong.

“Cốc … cốc… cốc.”

Cô thư ký gõ cửa rồi báo cáo cho Anne biết lúc sáng có Tổng giám đốc Trí ghé qua tìm cô. Nghe đến tên hắn Anne liền thấy bất an, liệu có phải hắn đã nghe ngóng được chuyện gì? Cô thầm nhủ, hắn đúng là oan hồn bám mãi không dứt ra được.

Ngã đầu ra sau ghế, Anne lại tiếp tục nghĩ cách giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt hay cô nhờ bố mình ra mặt nhưng nếu như thế một khi chuyện bại lộ sẽ làm liên lụy đến bố của cô. Anne bất giác lắc đầu.

Bỗng điện thoại reo làm Anne giật mình, cô bắt máy bên kia giọng của gã đàn ông lúc nãy cười cười như giễu cợt:

“Sao rồi cô đã thông suốt chưa? Tôi xưa nay chưa từng chia cho ai lợi nhuận cao như thế nhưng vì cô là phụ nữ còn là phụ đẹp nên mới được ưu tiên. Tôi cho cô thời gian ban ngày để đưa ra quyết định, sau khoảng thời gian đó phi vụ này coi như hủy và hậu quả tự gánh chịu.”

Càng về cuối câu giọng nói càng nặng xuống nghe như uy hiếp, Anne đặt máy xuống sự tức giận lẫn trong sự bất an cứ thế dày vò tâm trí của cô. Lần đầu tiên cô đụng phải một gã khó chơi thế này.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.