Kể từ khi nghi ngờ về sự ra đi đột ngột của Long trong lòng ông Tuấn chẳng ngày nào được yên. Ông chỉ có duy nhất một cậu con trai nhưng nay phải chịu cảnh kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh thật sự rất xót xa.
Theo như thông tin mà Hoàng đã điều tra và cung cấp cho ông thì chiếc xe hơi mà Long lái lúc tai nạn xảy ra ở phần đầu có vết tông mạnh nghi ngờ là do một chiếc xe lớn hơn đâm vào chứ không phải tự gây tai nạn như kết luận của phía công an.
Lúc sự việc xảy ra ông còn đang ở nước ngoài không thể sắp xếp công việc để về sớm, hơn nữa đã lâu rồi kể từ khi ly hôn, bà Lan không cho phép ông liên quan đến chuyện của mẹ con bà. Nghĩ đến đây nước mắt lại lưng tròng.
Ông Tuấn lấy hồ sơ đựng những bức ảnh chụp hiện trường nơi xảy ra tai nạn và hình ảnh xác chiếc xe sau khi được trục vớt. Vì tai nạn xảy ra khi trời mưa lớn nên nhiều dấu vết đã bị nước cuốn trôi, những gì còn sót lại chỉ là một đoạn lan can bị méo mó nghiêm trọng do bị tác động vào. Bỗng dưng ánh mắt ông dừng lại ở một bức ảnh chụp chiếc xe của Long bị móp méo nghiêm trọng ở bên hông trái đây là không phải do tác động trực diện mà cố tình đâm từ bên hông qua.
Bàn tay ông run lên từng hồi, sắc mặt trầm xuống, lồng ngực trái nhói đau như có ngàn vết dao xuyên qua. Ông lần dở thêm tấm ảnh nữa, cầm lên săm soi hy vọng sẽ tìm thêm được chứng cứ.
Ông Tuấn vẫn còn một điều nữa khiến ông thắc mắc là tại sao bên phía công an lại vội vàng kết luận vụ án mà không xem xét kỹ các chứng cứ? Tại sao bà Lan lại dễ dàng cho qua mà không hề yêu cầu điều tra làm rõ?
Càng nghĩ ông Tuấn lại càng nghi ngờ, trong lòng cảm thấy bất an, ông lấy điện thoại ra gọi. Người bên kia cũng sốt sắng không kém liền trả lời: “Cháu sẽ đến ngay.”
Hoàng vừa mới kết thúc xong cuộc họp, cậu đã có hẹn ăn trưa với Nguyên nhưng khi vừa nghe xong điện thoại của ông Tuấn, cậu lấy áo khoác choàng vào rồi rời đi. Nguyên thấy thế định hỏi xem cậu đi đâu nhưng không kịp. Nguyên cảm thấy dạo gần đây, Hoàng trông rất bí ẩn, cậu có nhiều việc đột xuất hơn, nhiều cuộc điện thoại gọi đến từ số lạ và thường hay ra ngoài mà không nói rõ lý do. Nguyên biết dù cậu đã đón nhận tình cảm của cô nhưng không có nghĩa cô được can thiệp quá nhiều đến cuộc sống riêng tư của cậu, giữa hai người vẫn nên cho nhau một khoảng riêng tư để được tự do và không gò bó.
Để đảm bảo mọi chuyện không bị lọt ra ngoài, Hoàng đến nhà ông Tuấn rồi hai người cùng góp ý, bàn bạc. Ông Tuấn đưa ra những bức hình và chỉ cho cậu thấy điểm ông ấy khả nghi. Hoàng xem thật kỹ, cậu cũng đồng tình với quan điểm của ông Tuấn nhưng nếu quả thực như thế thì ai mà lại thù Long đến mức có thể ra tay tàn nhẫn thế này?
Hoàng đặt tấm ảnh trên tay xuống, giọng nói có chút phẫn uất:
“Có khi nào bác nghĩ đây là một vụ giết người trá hình không?”
Ông Tuấn nghe thế giật mình, tâm trạng chùng xuống thì ra không chỉ có mình ông nghĩ vậy.
“Bác làm ăn trong thương trường nhiều năm việc ganh ghét, đố kỵ, tranh giành rồi hãm hại lần nhau không phải chưa từng thấy qua nhưng Long từ trước đến nay có hiềm khích với ai mà lại có người hại nó chứ.”
Hoàng suy tư, nghĩ ngợi một lúc rồi đáp:
“Nhưng theo những chứng cứ này lúc xảy ra tai nạn tại hiện trường không chỉ có một mình cậu ấy nhưng tại sao người ta không báo công an ngay mà phải đến sáng hôm sau mới có người phát hiện. Đoạn đường nguy hiểm như thế chắc chắn phải lắp camera theo dõi?”
Ông Tuấn lắc đầu tỏ ra bất lực:
“Bác đã điều tra rồi, hôm đó trời tối với lại mưa to hình ảnh trên camera ghi lại quá mờ không nhìn thấy gì.”
Ông Tuấn đăm chiêu nhìn ra bên ngoài, trời đã vào thu nên có phần dịu nhẹ thỉnh thoảng hơi u ám. Trong những tia nắng đã không còn tươi vui mà thay vào đó là một nỗi buồn nặng trĩu, thu đến cũng là lúc một vài căn bệnh như cảm cúm cũng vào mùa khiến ta dễ cảm thấy nặng nề và mỏi mệt.
Ông Tuấn ra hiệu cho Hoàng ghé sát rồi nói nhỏ vào tai cậu, Hoàng đã hiểu liền gật đầu đồng ý.
Ra khỏi nhà ông Tuấn lúc trời đã bắt đầu về chiều, ngồi trên xe Hoàng không thôi nghĩ về những gì ông Tuấn nói cậu càng thêm quyết tâm làm đến cùng.
Hoàng tự trách mình sao hôm đó lại quá tin tưởng hắn, lẽ ra cậu nên theo vào trong để theo sát mọi chuyện nhưng nghĩ lại lúc đó bác sĩ nói chỉ cho phép người nhà vào trong thì cậu biết phải làm thế nào?
Phía trước có một chiếc xe đột ngột qua đường khiến cậu giật mình suýt chút thì đã xảy ra tai nạn. Chiếc xe đi sai luật sau đó đã chạy đi mà không hề dừng lại, một lời phân bua, giải thích hay xin lỗi cũng không hề có. Hoàng tức giận đập mạnh vô lăng rồi chửi thề.