Cuồng Thám

Chương 1075: Chương 1075TRANH CÃI QUYẾT LIỆT





Sanger Rove?

Ừ...

Triệu Ngọc nhếch mày, hiểu ra được điều gì.

Cha vợ của hắn - Miêu Khôn làm trong Bộ Mật vụ, Tiêu Hàng là người của phòng Đặc Cần, bây giờ Tiêu Hàng lại nhắc đến Sanger Rove, rõ ràng là đang nhắc nhở Triệu Ngọc rằng hôm Miêu Khôn mời khách, anh ta cũng có mặt trong biệt thự nhà họ Miêu! Cho nên, có lẽ anh ta đã thấy được quá trình hắn đánh Sanger Rove.

Nói như vậy... Tiêu Hàng và cha vợ của hắn Miêu Khôn cũng có quan hệ sao? Vậy anh ta đang lôi kéo quan hệ sao?

“Liên quan đến chuyện của cô Thôi, quả thật chỉ là hiểu lầm!” Tiêu Hàng xua tay cười nói: “Chúng tôi chỉ nhận được tình báo, biết cô ấy là con gái của Đào Hương, cho nên mới muốn bắt cô ấy để làm rõ mọi chuyện. Nhưng mà... không ngờ rằng, cô ấy đã là thành viên trong tổ điều tra đặc biệt của thần thám Triệu rồi, về mặt này thì tôi thật sự xin lỗi, may mà cấp trên nhắc nhở đúng lúc, nếu không thì chắc đã gây ra hiểu lầm lớn rồi, ha ha...”

“Ui chao!” Triệu Ngọc đột nhiên sờ mũi, la hét với thành viên trong nhóm của mình: “Ai đang thả bom vậy hả? Sao thối quá vậy?”

Thấy Triệu Ngọc “chỉ cây dâu mà mắng cây hòe”, người của Tiêu Hàng lại không kìm nổi muốn chửi. Nhưng mà Tiêu Hàng đã giơ tay ra ngăn cản bọn họ.

Đối với lời giải thích của Tiêu Hàng, Triệu Ngọc đương nhiên không thể chấp nhận. Chuyện Thôi Lệ Châu trở thành thành viên trong tổ điều tra đặc biệt không phải là chuyện của một, hai ngày trước, cô ta thậm chí còn tham gia vào quá trình điều tra và phá vụ án ác ma, cô ta sớm đã được các lãnh đạo của Tổng cục Hình sự công nhận rồi. Tuy bây giờ cô ta chưa được chuyển thành nhân viên chính thức, nhưng đã có ghi chép trong danh sách.

Nhưng thân là người chuyên nghiệp trong phòng Đặc Cần, sao lại có thể nhầm lẫn như vậy được chứ? Cho nên đằng sau chuyện bọn họ bắt cóc Thôi Lệ Châu, chắc chắn có nguyên nhân nào đó. Một là bọn họ muốn ra oai phủ đầu cho nhóm Triệu Ngọc, hai là còn có mục đích khác nữa!

“Thần thám Triệu.” Tiêu Hàng giả cười, nói với Triệu Ngọc: “Tôi hy vọng anh có thể hiểu một điều là bây giờ tôi đến tìm anh, không phải là muốn phí lời với anh! Ôi chao... hiệu suất làm việc của Tổng cục Hình sự các anh, tôi thật sự không dám tâng bốc... “

Nói đến đây, anh ta theo bản năng nhìn vào đồng hồ.

Nào ngờ, khi anh ta nhìn vào đồng hồ thì điện thoại của Triệu Ngọc bỗng nhiên vang lên, Triệu Ngọc nhìn vào thì thấy là số điện thoại văn phòng của Tổng cục Hình sự.

Sau khi bắt máy, giọng nói lo lắng của Sở trưởng Tiêu vang lên trong điện thoại: “Triệu Ngọc, cậu nghe tôi nói, vụ án mà cậu đang điều tra có biến, phòng Đặc Cần đã nhận vụ án rồi! Tiếp theo, các cậu phải toàn lực hỗ trợ bọn họ, người của bọn họ sẽ liên lạc với cậu nhanh thôi...”

Đệch...

Triệu Ngọc giật mình, không ngờ rằng phòng Đặc Cần này lại ngầu đến vậy? Để đích thân Sở trưởng Tiêu phải thông báo cho mình...

Nhìn thấy sắc mặt Triệu Ngọc biến đổi, Tiêu Hàng cười mỉm, lộ ra vẻ đắc ý.

“Triệu Ngọc, cậu nghe cho rõ!” Sở trưởng Tiêu trịnh trọng dặn dò: “Phòng Đặc Cần không giống với các bộ phận khác, còn cao hơn một bậc so với bộ phận an ninh quốc gia nữa, luôn có quyền ưu tiên, Tổng cục Hình sự của chúng ta không đắc tội nổi đâu. Cho nên bọn họ mà có yêu cầu gì, các cậu nhất định phải toàn lực hỗ trợ...”

“Hả? Cái gì?” Triệu Ngọc giả vờ kinh ngạc: “Chị nói gì? Tín hiệu ở đây không tốt, tôi nghe không rõ lắm... “

“Triệu Ngọc!” Sở trưởng Tiêu sắp nổi điên rồi: “Tôi cảnh cáo cậu, phòng Đặc Cần không giống với các bộ phận khác, cậu tuyệt đối phải chú ý chừng mực, nếu như đắc tội với bọn họ thì đừng nói là tôi, ngay cả cục trưởng cũng không giúp được cậu...”

“Ừ... Được! được!” Triệu Ngọc gật đầu đồng ý.

“Triệu Ngọc, a lô... a lô...” Sở trưởng Tiêu rõ ràng không yên tâm, vốn muốn dặn dò thêm vài câu, nhưng Triệu Ngọc sớm đã cúp điện thoại rồi.

Triệu Ngọc đã lén tắt điện thoại, sau khi tắt điện thoại, hắn giả vờ đưa mặt vào ống nghe điện thoại nói: “Cái gì? Ừm... thì ra là Lão Lưu à? Anh hỏi tôi chuyện cổ phiếu hả? Tôi hỏi rồi, thị trường cổ phiếu sắp tới ổn định lắm, không kiếm được được mấy đồng đâu, như vậy đi, mấy chục tỷ của anh cứ giao hàng theo kỳ hạn rồi tính sau, đợi lát nữa tôi giới thiệu vài loại cho anh...”

Nghe Triệu Ngọc ăn nói xằng bậy, đám đồng nghiệp ở xung quanh không khỏi chau mày, cảm thấy vô cùng kỳ lạ.

Đợi sau khi Triệu Ngọc cúp điện thoại, mọi người đều im lặng.

“Ừ...” Tiêu Hàng lên tiếng, cảm xúc vô cùng phức tạp, nói: “Thần thám Triệu, anh làm như vậy, có phải là vô nghĩa hay không?”

Reng reng reng...

Anh ta vừa mới dứt lời, điện thoại của Lê Tịnh cũng vang lên, Lê Tịnh vội vàng đi sang một góc để nghe điện thoại. Từ động tác và cảm xúc mà cô ta nghe điện thoại, chắc chắn cũng là chuyện lãnh đạo có liên quan gọi đến, kêu bọn họ hợp tác với phòng Đặc Cần.

“Ha ha ha...” Triệu Ngọc chỉ vào điện thoại nói: “Có những người cứ tưởng tôi là thần thám thì làm gì cũng là thần! Chuyện mua cổ phiếu như vậy cũng tìm đến tôi, thật sự phiền phức quá! Ha ha ha... cái người... Tiêu... Tiêu gì đó? Lúc nãy, chúng ta nói đến đâu rồi? Có phải nói đến đoạn các anh có rắm thì mau thả hay không nhỉ?”

“Này!” Thuộc hạ của Tiêu Hàng cuối cùng cũng chịu không nổi bực mình, lên tiếng la mắng: “Anh nói vậy là sao? Chỉ là một tên tổ trưởng quèn thì kiêu ngạo cái gì?”

“Vậy các anh thì kiêu ngạo cái gì?” Thôi Lệ Châu bĩu môi quát mắng: “Bắt cóc thành viên trong tổ điều tra đặc biệt của Tổng cục Hình sự, bây giờ chúng tôi có thể bắt các anh!”

Nào ngờ, sau khi nghe được câu nói của Thôi Lệ Châu, đám người trong phòng Đặc Cần đột nhiên cười ầm lên, có vẻ cực kỳ khinh miệt.

“Hừ!” Cuối cùng, sắc mặt Tiêu Hàng cũng thay đổi, anh ta nói với Triệu Ngọc với giọng nói lạnh lùng: “Tổ trưởng Triệu, tôi đã nói hết những gì muốn nói rồi, cuối cùng, tôi muốn nhấn mạnh một lần nữa, tôi đến đây không phải là muốn trao đổi hay hợp tác gì với anh, tôi đến là để ra lệnh cho các anh! Các anh phải làm theo chỉ thị của tôi, nếu như anh cứ tiếp tục ăn nói lỗ mãng thì hậu quả tự mình anh gánh lấy!”

“Này! Tuy cấp độ của các anh cao hơn chúng tôi, nhưng mà làm việc cũng cần phải nói nguyên tắc!” Nào ngờ, Triệu Ngọc không lên tiếng, Lê Tịnh vừa mới để điện thoại xuống đã đột nhiên tiến lên phía trước, ngôn từ chặt chẽ nói: “Phòng Đặc Cần thân là bộ phận điều tra quan trọng của quốc gia, thì cần phải làm gương làm mẫu, cảnh sát Tiêu, các anh tự ý bắt cóc uy hiếp thành viên của tổ điều tra đặc biệt của chúng tôi, vốn đã là vi phạm rồi, chuyện này anh không giải thích rõ ràng thì chúng tôi sẽ không hợp tác với các anh đâu!”

Hả?

Lời nói của Lê Tịnh khiến Triệu Ngọc ngẩn người ra. Vốn dĩ Triệu Ngọc cho rằng sau khi Lê Tịnh nghe điện thoại của cấp trên xong sẽ đến khuyên mình đừng gây sự với phòng Đặc Cần, nhưng hắn không ngờ rằng, Lê Tịnh lại đứng về phía mình, giúp mình tranh cãi quyết liệt.

“Hả? Cô là ai? Tôi nói chuyện với tổ trưởng Triệu, làm gì đến lượt cô lên tiếng?” Tiêu Hàng khinh miệt liếc nhìn Lê Tịnh.

“Tôi là tổ trưởng của tổ điều tra đặc biệt Lê Tịnh, có chuyện gì cứ nói với tôi đi!” Lê Tịnh lẫm liệt nói: “Đúng, quả thật chúng tôi đã nhận được lệnh hỗ trợ của cấp trên. Nhưng mà việc chúng tôi hỗ trợ các anh chỉ là nghĩa vụ, các anh cho chúng tôi lời giải thích là hợp tình hợp lý! Nếu đã hợp tác với nhau thì quan trọng nhất là thành thật, cứ động tay động chân như các anh thì khó mà có thể thuyết phục người khác, cho dù phải đến gặp lãnh đạo, chúng tôi cũng sẽ không đuối lý!”

“Hay! Nói hay lắm!” Thôi Lệ Châu nghe mà ngẩn người, không kìm lòng đứng dậy vỗ tay cho Lê Tịnh.

“Ha...” Tiêu Hàng lắc đầu nói: “Đúng là nữ tổ trưởng miệng mồm lanh lợi nhỉ, Tổng cục Hình sự các anh quả thật là nhiều nhân tài! Được... nếu đã vậy thì tôi không khách sáo nữa!” Sau khi nói xong, Tiêu Hàng từ trong người lấy ra một cái còng tay, để lên bàn sau đó chỉ vào Thôi Lệ Châu mà nói: “Bây giờ, chúng tôi nghi ngờ thân phận của Thôi Lệ Châu khả nghi, có thể uy hiếp đến sự an toàn của quốc gia, phải áp giải cô ta về để phối hợp điều tra! Sao hả? Lời giải thích này, các anh có hài lòng không?”

“Anh dám!” Lê Tịnh kích động la lên. “Thôi Lệ Châu là thành viên trong tổ điều tra đặc biệt, anh nói dẫn đi thì có thể dẫn đi sao? Anh có bằng chứng gì?”

“Rất đơn giản!” Tiêu Hàng cười lạnh lùng nói: “Bởi vì cô ta là con của Đào Hương! Chúng tôi nghi ngờ cô ta có tình báo quan trọng không báo cáo cấp trên, cần phải hỗ trợ điều tra! Người đâu! Bắt người đi!”

Tiêu Hàng vừa mới ra lệnh, đám thuộc hạ của anh ta liền tiến lên trước, ra tay bắt người!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.