Cuồng Thám

Chương 1059: Chương 1059





HOÀNG KIM! HOÀNG KIM!

“Ngay cả người của mình cũng giết!” Thôi Lệ Châu thè lưỡi: “Vì giữ bí mật, người Nhật Bản đúng là liều mạng!”

“Có điều, tôi rất tò mò...” Triệu Ngọc nhíu mày nói: “Cha cô vốn không ra nước ngoài, làm sao mà ông ta có thể điều tra được mấy tin tức liên quan tới Nhật Bản chứ? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ ông ta không chiến đấu một mình? Hay... đây đều là tin tức ngầm?”

“Cha tôi xưa nay luôn hành động một mình, có bạn bè cũng đều là con đường để thủ tiêu tang vật mà thôi, không có kỹ thuật ở phương diện đó.” Thôi Lệ Châu nói: “Còn về tin tức ngầm... chuyện giết người diệt khẩu như vậy rất có khả năng xảy ra đúng không?”

“Dù sao cũng liên quan đến vận mệnh đất nước, đừng nói đến việc giết mấy sĩ quan, dù là giết mấy tướng quân cũng đáng chứ? Bí mật chung quy vẫn là bí mật, người biết càng nhiều thì càng dễ có khả năng bị bại lộ! Huống chi, thứ bị bọn chúng chôn xuống không chỉ là trân bảo mà còn có một số lượng lớn hoàng kim vô giá nữa!”

“Nói đến hoàng kim...” Triệu Ngọc liếc nhìn quyển sổ ghi chép và nói: “Tại sao tôi lại cảm thấy mơ hồ như vậy chứ? Đến bây giờ mà tôi vẫn không hiểu tại sao hoàng kim của người Nga có thể đến được tay của người Nhật Bản chứ? Còn nữa, 600 tấn hoàng kim là như thế nào? Hiện tại sẽ có giá trị bao nhiêu chứ? Nếu thật sự tồn tại thì có bao nhiêu người đang tìm kiếm chứ? Có khi nào chỉ là trò đùa hay không?”

“Sếp à, anh khoan hãy nói.” Thôi Lệ Châu nói: “Việc này trông có vẻ rất mơ hồ, nhưng mà chuyện 600 tấn hoàng kim lại thật sự tồn tại! Không phải là do dã sử bịa đặt đâu, mà là tư liệu lịch sử ghi lại! Ầy... Hiện tại, tôi lên mạng tìm sẽ có...”

Nói xong, Thôi Lệ Châu nhanh chóng tìm được tin tức liên quan tới 600 tấn hoàng kim.

Không ngờ nguồn gốc liên quan tới 600 tấn hoàng kim còn phải ngược dòng tìm hiểu đến thời kỳ sớm hơn, khi đó vừa mới xảy ra chiến tranh thế giới thứ nhất, ngay lúc đó, nước Nga chưa được gọi là nước Nga, cũng không gọi là Liên Xô mà gọi là Sa Hoàng.

Lúc ấy, bởi vì quân đội Đức tới gần thủ đô Sa Hoàng, Sa Hoàng bởi vì lý do an toàn nên đã hạ lệnh đem vàng dự trữ của quốc gia chuyển dời sang hậu phương, vận chuyển số vàng thỏi và kim tệ chừng 600 tấn đến vùng núi phía Đông.

Nhưng ai ngờ, mấy năm sau, Xô viết Nga thành lập, trong nước bị chia rẽ trên quy mô lớn, trong đó có một nhánh quân đội của đảng Quốc Dân giành được cơ hội trước, dẫn đầu chiếm lĩnh số vàng dự trữ kia.

Sự việc sau đó đầy kịch tính, Hồng Quân Liên Xô biết được hoàng kim bị cướp, liên ồ ạt xông vào hang ổ quân đội của đảng Quốc Dân. Nhóm quân đội của đảng Quốc Dân không chống cự nổi, liên tục bại trận, liền rút vào Trung Quốc.

Sau này, nội bộ quân đội của đảng Quốc Dân xuất hiện đen ăn đen, hoàng kim còn bị hai nhóm phân thành hai!

Trong đó một nhóm quân đội của đảng Quốc Dân đang giữ hoàng kim cùng đường mạt lộ, đành phải đầu nhập vào quân Nhật lúc đó đang đóng giữ Mãn Châu. Người Nhật Bản cũng không phải loại lương thiện, chẳng những lấy mất phần hoàng kim đó, còn tập kích nhóm quân đội đảng Quốc Dân còn lại, cướp được một nửa số hoàng kim kia.

Đến tận đây, người Nhật Bản đã hoàn toàn chiếm được 600 tấn hoàng kim ấy. Nghe nói tổng giá trị của số hoàng kim này gấp hai lần thu nhập tài chính của cả nước Nhật Bản lúc đó.

Những chuyện liên quan tới hoàng kim về sau cũng trở thành bí ẩn chưa có lời đáp. Có người nói quân Nhật ở Mãn Châu vì tư lợi, nên không báo cáo với chính phủ Nhật Bản mà tùy tiện viết một bản báo cáo, rồi chiếm hoàng kim làm của riêng. Một phần trong đó bị sĩ quan sở chỉ huy chia cắt, mà phần còn lại thì bị bọn chúng giấu đi.

Có người lại nói quân Nhật ở Mãn Châu đem số hoàng kim nộp lên chính phủ, tất cả đều được vận chuyển trở về Nhật Bản.

Thậm chí còn có người nói hoàng kim bị người Nhật Bản chia làm mấy nhóm, có phần ở Đông Bắc, có phần được chuyển về Nhật Bản, cũng có phần được chuyển về chiến trường Đông Nam Á.

Tóm lại, liên quan tới Hoàng Kim, có rất nhiều phiên bản. Về sau, hướng đi của hoàng kim càng ngày càng mơ hồ, không riêng gì người Liên Xô đang tìm mà thậm chí ngay cả người Nhật Bản cũng đang tìm kiếm, nhưng tất cả đều không có đoạn sau.

Nghe nói sau khi Liên Xô giải thể, bọn họ còn bởi vì chuyện hoàng kim mà kiện Nhật Bản lên tòa án quốc tế yêu cầu bồi thường. Nhưng bởi vì thiếu nhân chứng vật chứng quan trọng, nên chính phủ Nhật Bản không chịu thừa nhận.

Căn cứ vào phán đoán của các chuyên gia, số hoàng kim kia đặt vào ngày nay thì sẽ có tổng giá trị lên đến 100 tỷ đô la, là một phần của cải có giá trị kinh thiên động địa!

Ai mà ngờ, kho báu hoàng kim kinh thế hãi tục như thế lại xuất hiện trên thủ trát thẩm vấn Lưu Điện Thần, điều này không khỏi làm Triệu Ngọc và Thôi Lệ Châu giật nảy mình!

Không trách được, trên thủ trát thẩm vấn Lưu Điện Thần lặp đi lặp lại hai chữ “Hoàng kim”.

Căn cứ vào lời khai của Lưu Điện Thần, lúc gã đang đảm nhiệm chức bộ trưởng Bộ xây dựng, đã từng nhiều lần nghe thấy chuyện liên quan tới số hoàng kim này.

Thật ra, ở Nhật Bản vẫn luôn tồn tại rất nhiều cách nói khác nhau, dường như chưa có người nào biết chân tướng của hoàng kim.

Thậm chí lời đồn thổi của bọn họ còn vô cùng tà dị, rằng thủ tướng Nhật Bản nhiệm kỳ đó đã dựa vào số hoàng kim này mà tranh cử thành công, hơn nữa còn có một số người bởi vì hoàng kim mà bị ám sát.

Cho nên, từ xưa tới nay, Lưu Điện Thần chỉ cho rằng số hoàng kim này cách gã vô cùng xa xôi. Nhưng mà, vào đêm tổ chức hội nghị cấp cao trước khi Nhật Bản chiến bại, gã lại ngoài ý muốn nghe trộm được một vài manh mối.

Chính tai gã nghe thấy quan cấp cao của quân Nhật lặp đi lặp lại những chữ Sa Hoàng và hoàng kim, thậm chí còn nhắc đến vụ đắm tàu Awa Maru ở Nam Hải. Cho nên gã hoài nghi số hoàng kim này rất có thể liên quan đến kế hoạch kho báu của quân Nhật.

Lưu Điện Thần nói, gã cho rằng hoàng kim của Sa Hoàng năm đó hẳn là còn lưu lại một phần ở Đông Bắc.

Lúc ấy, rất có thể là người Nhật Bản muốn lén vận chuyển phần hoàng kim còn lại về nước. Nhưng bất đắc dĩ chiến tranh tan vỡ quá nhanh, đường biển đường bộ đường hàng không đã bị phong tỏa, bọn chúng lo lắng hoàng kim sẽ gặp kết cục như tàu Awa Maru, cho nên quyết định đặt số hoàng kim ấy và các trân bảo khác vào kế hoạch kho báu, che giấu toàn bộ trong cứ điểm bí mật kia.

Về sau, thông qua nghe ngóng nhiều phía, Lưu Điện Thần còn chiếm được một tin xác thực hơn nữa, có người nhìn thấy đội cận vệ của bộ tư lệnh quân Quan Đông Nhật Bản đã từng xuất hiện ở nhà ga, đồng thời bí mật vận chuyển mười tám cái rương.

Lưu Điện Thần nghi ngờ, bên trong mười tám cái rương này rất có thể chính là số hoàng kim của Sa Hoàng lúc trước. Hoàng kim bị đưa qua đưa lại nhiều năm, bây giờ chỉ còn lại không đến một phần ba.

Cho nên, gã cho rằng mười tám rương hoàng kim trân bảo này rất có khả năng đã bị người Nhật Bản giấu vào trong một cứ điểm bí mật.

Về sau, sau khi quân đội Nhật Bản tuyên bố đầu hàng, Lưu Điện Thần định cùng những Hán gian khác đi theo người Nhật Bản về nước để được bảo vệ.

Nhưng mà người Nhật Bản thân mình còn chưa lo xong, làm gì còn ai rảnh rỗi quan tâm đến sự sống chết của gã chứ?

Cho nên, sau khi chính phủ Dân Quốc tiếp nhận, Lưu Điện Thần nhanh chóng bị Cục Điều tra và Thống kê Quốc gia bắt được. Lưu Điện Thần biết mình chắc chắn sẽ phải chết, bèn mau chóng nói ra kế hoạch kho báu, muốn coi đây là điều kiện trao đổi mạng sống.

Sau khi biết được chuyện này, chính phủ Dân Quốc cực kỳ coi trọng, phái người cầm tù Lưu Điện Thần ở phòng riêng, sau đó còn phái ra nhiều chuyên gia đi tìm kho báu.

Nhưng mà, cho dù bọn họ tiêu hao một lượng lớn nhân lực vật lực, ròng rã tìm suốt ba năm, nhưng vẫn không tìm được gì cả. Cuối cùng, thẳng đến khi bùng phát chiến dịch Liêu Thẩm*, bọn họ thực sự không thể tiếp tục tìm được nữa, nên mới bất đắc dĩ từ bỏ kế hoạch tìm kiếm, đồng thời bí mật xử quyết Lưu Điện Thần.

* Chiến dịch Liêu Thẩm là chiến dịch giải phóng Liêu Ninh Thẩm Dương của quân giải phóng nhân dân Trung Quốc diễn ra trong giai đoạn nội chiến Quốc-Cộng lần thứ hai. Nằm trong ba chiến dịch lớn của quân giải phóng Trung Quốc. Chiến dịch Liêu Thẩm diễn ra từ ngày 12 tháng 9 đến 2 tháng 11 năm 1948, tất cả diễn ra trong 52 ngày. Dã chiến quân giải phóng Đông Bắc đã hoàn toàn đánh bại quốc quân giải phóng Liêu Ninh và Thẩm Dương làm chủ hoàn toàn Đông Bắc Trung Quốc.

Lưu Điện Thần vừa chết đồng nghĩa với việc kho báu thần bí này trở thành một... bí ẩn không thể giải được!!!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.