Cuồng Thám

Chương 1053: Chương 1053





Ý ĐỊNH NGU NGỐC CỦA TRIỆU NGỌC

“Oa, thật là thoải mái!” Triệu Ngọc nằm phịch xuống giường lớn trong phòng ngủ của biệt thự, cầm điện thoại gọi điện cho Miêu Anh đang ở nơi khác: “Cái giường này đúng là con mẹ nó mềm mại, xịn hơn khách sạn nhiều!”

“Anh được lắm!” Miêu Anh chế nhạo: “Ăn ngon uống sướng ở tốt, còn có mỹ nữ bên cạnh, tháng ngày của anh trôi qua thật đúng là tuyệt vời nhỉ! Buổi tối hôm nay, chi bằng hai người sớm lăn lên giường đi, như vậy là em có thể danh chính ngôn thuận đá anh được rồi!”

“Ha ha... Nói đùa mà, nói đùa mà!” Triệu Ngọc nhanh chóng giải thích: “Nếu như anh có ý xấu như vậy, thì anh còn gọi điện thoại cho em, nói rõ ràng hết tình huống để làm gì chứ? Là em đã đồng ý cho anh qua đêm tại biệt thự đấy, anh đã nhận được phê chuẩn của lãnh đạo rồi!”

“Hơn nữa, hồi em bỏ anh, anh có rất nhiều cơ hội làm như vậy với Thôi Lệ Châu. Khi đó anh còn không ra tay với cô ta, em vẫn không tin được anh à!”

“Oáp...” Miêu Anh mệt mỏi ngáp một cái, nói: “Được rồi, đừng lắm mồm nữa, em tin anh! Có điều, liên quan đến chuyện biệt thự thì anh phải có chừng mực, tiền của Đào Hương từ đâu mà có, trong lòng anh hiểu rõ. Cho nên, dựa theo nguyên tắc, anh không thể đồng ý lung tung với Thôi Lệ Châu được! Tuyệt đối đừng mang lòng đồng tình đi khắp nơi...”

“Yên tâm đi!” Triệu Ngọc cũng ngáp một cái: “Anh là người chính trực!”

“Chính trực cái đầu anh!” Miêu Anh nghiêm túc nói: “Em đã trưng cầu ý kiến của luật sư, trong tình huống này, nếu Thôi Lệ Châu quyết tâm thưa kiện, kết quả cuối cùng thật đúng là rất khó nói. Cho nên, tốt nhất anh hãy làm công tác tư tưởng với cô ta, để cô ta nhận biết rõ ràng rằng cái nhà này không phải là di sản mà Đào Hương để lại cho cô ta, mà đó là tiền mồ hôi nước mắt của những người bị hại kia, đều là phi pháp mà có được!”

“À... Hóa ra là như vậy!” Triệu Ngọc vò đầu mấy giây, con mắt bỗng nhiên sáng lên, nói: “Miêu Miêu à, anh có một ý này, đảm bảo có thể giải quyết được vấn đề khó khăn ấy! Có thể để cho Thôi Lệ Châu hài lòng, còn có thể khiến cảnh sát tán thành!”

“Thật sao?” Miêu Anh hiếu kỳ.

“Quá đơn giản!” Triệu Ngọc cười nói: “Lúc trước, không phải Đào Hương đã cầm hơn mười triệu để mua căn biệt thự này sao? Cho nên, nếu như cảnh sát muốn truy hồi tiền ăn cướp, chỉ cần truy hồi mười triệu kia thì không phải là xong sao?”

“Vậy thì tốt, hiện tại anh tự móc tiền túi, dùng chính mười triệu của anh để đi đền bù cho người bị hại. Cứ như vậy thì chẳng phải căn nhà đã không còn bị tranh chấp gì nữa hay sao?”

“Sau đó, đồng thời với việc đền bù mười triệu, anh sẽ khuyến khích Thôi Lệ Châu đem bán căn nhà này đi!” Triệu Ngọc đắc ý nói: “Căn nhà bán được chín mươi triệu, còn kiếm được tám mươi triệu đó, chúng ta đem chia tám mươi triệu này ra, anh lấy ba mươi triệu, em nói xem, việc mua bán này có thích hợp hay không?”

“Anh...” Miêu Anh tức giận nói: “Cái tên này, thật đúng là không biết nói với anh như nào mới được! Ý tưởng ngu ngốc này mà anh cũng nghĩ ra được! Em hỏi anh, anh đã giúp người ta trả mười triệu tiền phạt rồi, vậy thì người ta càng thêm danh chính ngôn thuận có được căn nhà, dựa vào cái gì mà phải bán đi?”

“Ừm...” Triệu Ngọc mở năm ngón tay ra: “Anh sẽ uy hiếp cô ta, nói rằng không bán căn nhà thì sẽ phải sung công quỹ! Mười triệu, để cô ta ghi phiếu nợ, không trả lại tiền thì lấy căn nhà gán nợ!”

“Này, người ta bị ngốc à?” Miêu Anh cười nói: “Nếu như phương pháp mà anh nói có thể thực hiện thì người ta sẽ tự mình bán căn nhà đi, sau đó trả khoản bồi thường, bản thân có thể cầm được tám mươi triệu còn thừa không phải sẽ tốt hơn sao? Vì sao còn phải phân chia với anh chứ?”

“Ừm... Cái này... Cái này...” Triệu Ngọc ngập ngừng, bắt đầu vặn đầu ngón tay đếm đếm.

“Em không hiểu, đầu óc của anh như vậy, làm sao lúc trước có thể lừa gạt được mười triệu từ tay cha em thế?” Miêu Anh bất đắc dĩ.

“Ừm... À...” Triệu Ngọc suy nghĩ mấy giây, chăm chú đáp: “Anh nghĩ, cái này gọi là làm lớn thì đầu óc không tốt?”

“Được rồi, anh yêu!” Miêu Anh lại ngáp một cái, nói: “Anh đừng ấu trĩ như vậy, trong điều luật cưỡng chế nộp của cải phi pháp đã quy định rõ ràng, tất cả những thứ mà phần tử phạm tội phạm pháp mà đoạt được, tất cả đều bị xếp vào vật phi pháp cần cưỡng chế nộp lại hoặc có trách nhiệm trả lại! Mà tất cả ích lợi dùng tiền tham ô để đầu tư, cũng thuộc loại phạm pháp, ứng theo luật phải đi sung công, nộp vào quốc khố. Dù là tiền tham ô đã chuyển hóa hình thái, vẫn phải có trách nhiệm trao trả lại.”

“À... Tức là dù làm thế nào cũng đều là phạm pháp cả!” Triệu Ngọc nói: “Vậy thì không nghĩ nữa, thà nghĩ về vụ án thảm sát ở núi Hoa Vân đi!”

“Có điều...” Ai ngờ, Miêu Anh bất ngờ đổi giọng, lại nói: “Lời này chỉ là hai chúng ta nói thôi, thứ nhất, Đào Hương đã qua đời, tiền mà ông ta mua nhà có phải là do phạm pháp đạt được hay không thì rất khó để điều tra; thứ hai, ông ta lợi dụng công ty ủy thác ở nước ngoài để mua sắm bất động sản, thuộc về phạm vi hợp pháp; thứ ba, mặc dù Đào Hương có tội, nhưng chủ nhân hợp pháp của bất động sản là Thôi Lệ Châu, mà Thôi Lệ Châu và Đào Hương lại không có quan hệ máu mủ nào, cho nên... Chủ sở hữu của căn nhà này cũng thật khó nói!”

“À...” Triệu Ngọc gật đầu: “Nếu đã như vậy thì em cũng đừng phí tâm, báo cáo chi tiết là được, xem phía trên có ý kiến gì rồi nói sau!”

“Đúng, em cũng nghĩ như vậy!” Miêu Anh nói: “Không phải em chuyên nhằm vào Thôi Lệ Châu đâu, chỉ là cá nhân em cho rằng, hẳn là nên trả lại căn nhà! Có điều, anh nói đúng, việc này không đến lượt em nói này nói kia, vẫn nên dựa theo quy trình mà xử lý đi!”

“Được rồi! Vậy em nghỉ ngơi sớm đi!” Triệu Ngọc nói: “Chờ em giải quyết xong việc này, chúng ta liền đi xin một vụ án chưa giải quyết cuối cùng đi! Nếu như có thể phá được vụ án tại núi Hoa Vân trước lễ đính hôn của chúng ta, thì cũng coi như là món quà đính hôn tốt nhất của chúng ta đúng không?”

“Được! Anh cũng nghỉ ngơi cho thật tốt, ban đêm cần phải giữ cửa khóa chặt vào, tuyệt đối đừng để Thôi Lệ Châu có cơ hội để lợi dụng được đấy!” Miêu Anh nói đùa một câu.



“Vô dụng thôi!” Triệu Ngọc cũng đùa lại một chút: “Em quên Thôi Lệ Châu cũng là nữ phi tặc sao? Có loại khóa nào có thể cản lại cô ta chứ?”

“Hừ, đồ lưu manh...” Miêu Anh mắng một câu, lúc này mới cúp điện thoại.

Đồng thời với tiếng ngắt của điện thoại, hệ thống Kỳ Ngộ của Triệu Ngọc cũng thông báo hoàn tất, quẻ mà hắn mở ra hôm nay chính là một quẻ “Khảm Ly”, sau khi kết thúc, hắn đạt được 170% độ hoàn thành và được thưởng hai bộ đạo cụ.

Ồ...

Triệu Ngọc nhìn độ hoàn tất, cảm giác gần đây hệ thống đã vững vàng hơn. Mặc dù lần trước mở ra quẻ “Càn”, nhưng lại chỉ là một quẻ ghép “hữu kinh vô hiểm*” mà thôi, chứ không xảy ra chuyện gì lớn.

* Hữu kinh vô hiểm: bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm.

Hắn nhìn đồng hồ đeo tay, thấy đã sắp mười hai giờ đêm, lập tức có thể bốc một quẻ mới. Thế là hắn nằm ở trên giường, kiên nhẫn chờ đợi thời gian trôi qua.

Đừng nói là...

Triệu Ngọc nhìn cửa phòng ngủ một cái, vừa nghĩ tới Thôi Lệ Châu ngủ ở phòng bên cạnh, trong lòng bất giác cảm thấy hơi kỳ quái.

Mang theo sự kỳ quái này, hắn dường như đã nhận định được quẻ văn sắp mở tất nhiên sẽ còn xuất hiện quẻ “Khảm” đại diện cho phụ nữ. Mà một khi xuất hiện quẻ “Khảm”, vậy đêm hôm nay sẽ không thật sự xảy ra chuyện gì đó đấy chứ?

Tích...

Kim đồng hồ cuối cùng cũng đến số 12, Triệu Ngọc một giây cũng không trì hoãn, lập tức mở một quẻ.

Wow...

Ai ngờ, sau khi thấy quẻ văn được mở ra, Triệu Ngọc lại cảm thấy choáng váng một lần nữa, trong lòng mắng to: Bà nội gấu nhà nó, đại ca hệ thống à, mày quá đáng lắm rồi đó? Có cả loại như vậy sao? Thấy tao trải qua mấy ngày thoải mái, có phải mày sẽ cảm thấy ghen ghét không?

Triệu Ngọc chửi đổng như thế, tất nhiên là có lý do của hắn, bởi vì hai chữ to bất ngờ xuất hiện trên giao diện hệ thống chính là... “Khôn Đoái”!!!

Càng chấn động lòng người hơn chính là, khi Triệu Ngọc còn chưa kịp tỉnh táo lại vì quẻ văn kinh thiên động địa này, cửa phòng ngủ của hắn đã bất ngờ bị đẩy ra!

Hắn thấy Thôi Lệ Châu chạy cực nhanh từ bên ngoài vào, thét lên với hắn: “Sếp ơi sếp, đừng ngủ vội, mau, tới giúp tôi đã...”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.