Bữa Sáng Ngọt Ngào Có Socola

Chương 50: Lời Cầu Hôn Hoàn Hảo



Lý Hiên sắp xếp công việc bàn giao lại cho nhân viên rồi nhanh chóng đưa Liên Thành đến Nhật Bản, điểm đến đầu tiên khi cả hai đến Hokkaido Nhật Bản là thành phố Sapporo nơi có nhà máy socola mà Lý Hiên từng nhắc tới. Sapporo cũng là thành phố đầu tiên của Nhật Bản ủng hộ người đồng giới cũng là nơi có nhiều cặp đôi thích đến nhất. Hai người tận hưởng chuyến đi, sẵn sàng thể hiện tình cảm ở chốn đông người mà không cần phải dè chừng ánh mắt người khác. (4)

Khi ở Nhật Bản Liên Thành dường như đã quay trở lại làm cậu nhóc năm mười sáu tuổi mà Lý Hiên quen biết, cậu trút bỏ hết những muộn phiền mà bản thân đã kìm nén bấy lâu này. Cùng Lý Hiên đi trượt tuyết ở Neseko, đến lễ hội tuyết ở Sapporo, ngắm những chú chim cánh cụt ở vườn thú Asahiyama. Trong những khoảng khắc đó Liên Thành như một chút chim vừa được thoát khỏi chiếc lồng mà do chính bản thân mình tạo nên. Chuyến đi rất vui vẻ, tâm trạng Liên Thành cũng tốt hơn. Đêm cuối cùng ở Hokkaido Lý Hiên đã đưa cậu đến đài quan sát tháp JR T38 ở Sapporo. Trước mắt cậu lúc này là một thành phố lung linh rực rỡ dưới ánh đèn, là cảnh tượng mà cậu chưa từng được nhìn thấy. ( 3

Đang chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt vời ấy mọi người xung quanh bất ngờ đều im lặng mọi ánh mắt đều hướng về phía cậu, Liên Thành nhận ra có gì đó không bình thường mắt cậu đảo liên tục không dám nhìn lại, Lý Hiên đứng phía sau vỗ nhẹ vào vai cậu, Liên Thành quay lại có chút giật mình. Lý Hiên cậu ta đang quỳ một chân trong tư thế của một người đàn ông sắp cầu hôn người mình yêu.

Lý Hiên nhìn Liên Thành đôi mắt long lanh, có chút mong đợi hỏi: "Anh đã đợi ngày này rất lâu rồi, anh không muốn phải đợi thêm nữa. Thành Thành đồng ý gả cho anh nhé?"

Lời cầu hôn bất ngờ khiến Liên Thành có chút ngơ ngát cảm xúc khó nói cậu lùi lại phía sau một bước mắt cậu đã ngấn lệ mỗi cắn chặt, cậu biết đây cũng là điều mà bản thân mong ước từ lâu nhưng lại không biết nên đồng ý hay từ chối. Không phải là cậu không yêu Lý Hiên mà cậu sợ, sợ Lý An Nhiên và Mạc Nhan sẽ không chấp nhận mối quan hệ này.

Lý Hiên mặt thất vọng thêm buồn bã hỏi lại: "Thành Thành em có đồng ý kết hôn với anh không?"

Tiếng đàn Violin vang lên kèm theo sự reo hò vỗ tay cỗ vũ từ mọi người "Doisuru-doisuru-doisuru" ( đồng ý ) nước mắt Liên Thành rơi xuống môi mỉm cười cậu không do dự nữa đưa bàn tay mình ra gật đầu lia lịa, Lý Hiên nhanh chóng đeo chiếc nhẫn vào tay Liên Thành rồi tặng cậu một nụ hôn trước sự chứng kiến của mọi người. Liên Thành ngại ngùng đỏ cả mặt tựa trán mình vào trán Lý Hiên cười hạnh phúc. Cả hai đều nhận được những lời chúc đến từ những người xa lạ kia ai ai ở đó cũng gửi đến cả hai câu nói "Omedeto, Shiawase ni natte nê" ( Chúc mừng, hạnh phúc nhé ) dù không hiểu họ nói gì nhưng cả hai đều cảm nhận được đó là những lời chúc thật lòng. (5)

Trải qua nhiều chuyện trong cuộc sống cuối cùng cả hai cũng đã chọn cho mình một cái kết tốt đẹp.

Sau chuyến du lịch ở Nhật Bản Liên Thành quay trở lại bắt đầu một công việc mới thử thách bản thân ở những khía cạnh khác nhau, Lý Hiên cũng thay đổi công việc cậu không làm ở khách sạn mà tự mình kinh doanh cũng vì công việc bận rộn nên cũng ít khi hai người về nhà Lý An Nhiên, mỗi khi bà ấy gọi họ chỉ biện ra một lý do rồi trốn tránh, có lẽ cả Lý Hiên và Liên Thành đều sợ nếu bà ấy biết chuyện của cả hai sẽ chia rẽ hai người.

Tối đó Lý Hiên tan làm thì đến đón Liên Thành, hai người đi siêu thị sau đó về nhà, trên tay Liên Thành lúc nào cũng có chiếc bánh socola mà cậu thích, hai người đang vui vẻ mở cửa vào nhà thì bỗng nhiên họ nhận ra có điều bất thường, cả hai không hẹn mà cùng hướng mắt về ghế sofa rồi cùng bất ngờ khi nhìn thấy Lý An Nhiên và Mạc Nhan đang ngồi đó, nụ cười trên môi cả hai không hẹn mà cùng tắt, Liên Thành có chút lo lắng nhìn Mạc Nhan, Mạc Nhan không cần hỏi cũng biết Liên Thành đang lo lắng điều gì, bà đi lại phía Liên Thành lo lắng hỏi: (1)

"Thành Thành con gầy đi rồi phải không? Nhìn con xanh xao quá"



Liên Thành vội đáp: "Không có ạ, Lý Hiên chăm con tốt lắm"

Mạc Nhan tươi cười nói: "Không gầy đi thì tốt. Nào về rồi thì vào ăn tối thôi, hôm nay mẹ và mẹ Lý nấu nhiều món lắm"

Liên Thành vẫn còn lo lắng nhìn Lý Hiên, Lý Hiên xoa nhẹ lưng cậu một cái rồi đi vào cùng. Liên Thành sợ hai người nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay mình trong lúc ngồi vào bàn ăn đã nhanh chóng tháo ra. Lý An Nhiên không nói câu nào kể từ lúc hai người về, thấy mặt bà không vui Lý Hiên hỏi: "Mẹ giận con sao?"

Lúc này Lý An Nhiên mới lên tiếng, bà trách: "Hai anh em con thì hay rồi, từ lúc thay đổi công việc hiếm lắm mới về nhà ăn cơm với mẹ, dạo gần đây thì không về luôn, công việc bận đến thế hả?"

Lý Hiến cúi đầu vừa ăn vừa nói: "Vâng! Công việc dạo này có chút bận ạ"

Lý An Nhiên thấy trên tay Lý Hiên đeo nhẫn ở ngón áp út bà cười đùa nói: "Là bận vì công việc hay bận chuyện yêu đương?" (

Câu hỏi khiến cả hai thoáng giật mình, cùng nhìn chiếc nhẫn trên tay Lý Hiên, Liên Thành sợ hãi ghé xát tai cậu hỏi nhỏ: "Sao anh không tháo nhẫn ra?"

Không đợi Lý Hiên trả lời Lý An Nhiên hỏi tiếp: "Con tính bao che cho nó hả? Thành Thành anh trai con đã hẹn hò rồi còn con khi nào mới chịu hẹn hò đây?" (3)

Một lần nữa cả hai lại giật mình với câu hỏi tiếp theo của mẹ, Liên Thành nhận ra là bà đang hiểu lầm Lý Hiên có bạn gái mà giấu, cậu thở phào nhẹ nhõm đáp: "Công việc con bận lắm ạ, không có thời gian rảnh để hẹn hò"

Lý Hiên nhìn Liên Thành ánh mắt đưa tình nói: "Bận đến thế sao?" tay thì mò mẫm bên dưới

Lý An Nhiên nghiêm túc nhìn Lý Hiên hỏi: "Hai đứa hẹn hò bao lâu rồi? Gia đình con bé như thế nào? Tính cách ra sao? Khi nào thì mới chịu đưa về gặp mẹ?"

Lý Hiên từ tốn trả lời: "Hẹn hò được năm năm rồi, gia đình bình thường, em ấy rất ngoan và nghe lời nhưng đôi khi lúc bướng bỉnh rất khó chiều, mẹ gặp em ấy rồi có cơ hội con sẽ giới thiệu" (3)



Liên Thành ngồi bên cạnh liên tục đá chân Lý Hiên, cậu ta cười thích thú nhìn Liên Thành nói: "Không phải sao?"

Mạc Nhan ngồi bên cạnh đều nhìn ra được tâm tư của hai người bà biết người mà Lý Hiên đang nhắc đến là ai. Bà nhìn Liên Thành mặt đầy lo âu, Liên Thành cũng đã đón được phần nào bà biết chuyện của hai người. (1)

Ăn xong Liên Thành vào nhà vệ sinh, Lý Hiên giúp mẹ dọn dẹp bát đĩa vào bếp sau đó đi theo Liên Thành, cậu vừa mở cửa bước ra đã bị Lý Hiên đẩy vào trong khóa chặt cửa đẩy cậu vào tường tra hỏi: "Nhẫn của em đâu rồi? Tại sao lại tháo ra?

Liên Thành đẩy cậu ra đáp: "Em tháo ra cất rồi, nếu lúc nảy còn đeo đã bị mẹ phát hiện rồi. Anh không thấy bà ấy đã chú ý đến chiếc nhẫn trên tay anh à?"

Lý Hiên đưa hai tay nâng niu gò má Liên Thành, tựa vào trán cậu nói: "Sau này tuyệt đối không được tháo nhẫn ra nữa. Biết chưa" (2)

Liên Thành nhẹ giọng đáp: "Em biết rồi"

Dứt lời môi cậu đã bị đôi môi Lý Hiên giữ chặt cậu không phản kháng mà đón nhận nụ hôn đó, hai người ở trong nhà tắm rất lâu, Lý Hiên hôn một cách cuồng nhiệt thậm chí là muốn hơn nữa.

Liên Thành nhả vội đôi môi Lý Hiên ra cố chống cự nói: "Anh bị điên à! Mẹ vẫn còn đang ở đây đấy"

Lý Hiên nhìn cậu âu yếm đáp: "Thì làm sao? Chúng ta ở trong này sao mẹ biết được"

Liên Thành nhíu mày đáp: "Nếu không muốn tối nay ngủ ngoài sofa thì tránh ra để em ra ngoài"

Nghe đến câu ngủ ngoài sofa Lý Hiên liền rén, cậu sợ tối nay bị Liên Thành cho nằm ngoài thật, cậu sợ hãi đứng qua một bên nhường đường cho cậu đi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.