Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 92: Nguyễn Vương trở lại



Chương 92: Nguyễn Vương trở lại

Không dừng lại ở đó, nhiều quốc gia khác như Mã Lai, Indo, Phi - Líp - Pin cũng nghe theo lệnh của Thiên Long Quốc, bắt đầu thực hiện c·ấm v·ận, ngăn cản thương thuyền và vật tư đi đến Đại Việt.

Tất cả những quốc gia bị khống chế bởi Long Kiều đều hồ hởi tham gia chống Đại Việt để lấy lòng Thiên Long Quốc.

Thậm chí nếu không phải người Tây Ban Nha, Hà Lan đang mon men xâm lược thì chúng đã xuất binh t·ấn c·ông Đại Việt rồi.

Chỉ còn lại một số quốc gia như Nhật Bản, Pháp, Anh, Bồ Đào Nha là giữ thái độ trung lập.

Đây chính là quyền lực thống trị về mặt ngoại giao của Thiên Long Nhân ở khu vực châu á thời điểm này, chỉ cần ra lệnh một tiếng là khiến Đại Việt giống như chống lại cả thế giới.

Một liên minh tên gọi là “Phản Việt Liên Minh” với tổng cộng 15 quốc gia tham dự và 5 quốc gia trực tiếp phái binh tham chiến.

Phạm vi giao chiến kéo dài theo toàn bộ đường biên giới của Đại Việt, số lượng quân địch tổng cộng lại lên tới một trăm năm mươi vạn quân cực kỳ khổng lồ.

Để dễ hiểu một chút về sự kinh khủng của con số này ở thời điểm hiện tại, hãy đối chiếu với trận Oa téc lô nổi tiếng hủy diệt đế chế pháp dưới quyền hoàng đế Napoleon.

Trong trận này, liên quân chống Pháp của cả châu âu được huy động lên tới “con số khổng lồ” là hơn mười vạn quân, chưa bằng một phần mười của Phản Việt Liên Minh.

Như vậy đủ thấy Đại Việt đứng trước tình thế như nào, hầu như tất cả mọi người đều cho rằng lần này Đại Việt phải xong đời.

Biên giới phía bắc, Ải Tiên Quan.

Cửa ải vững chãi đã đứng sừng sững hàng trăm năm hiện phải đón nhận thử thách lớn chưa từng có.

Trên trăm vạn quân tụ tập tại trước của biên ải, lều vải liên miên nối liền mãi không dứt nhìn không thấy điểm cuối.

Ở đằng sau là vô số v·ũ k·hí công thành như xe thang, máy bắn đá các loại, đại pháo cho thấy sự giàu có của Thiên Long Quốc.

Trên thực tế, Thiên Long Quốc đã chuẩn bị cho c·hiến t·ranh từ nhiều tháng trước, ngay khi Trần Tí bắt đầu lên ngôi.

Nhưng việc chuẩn bị cho đội quân hàng trăm vạn người không phải là chuyện đơn giản, nó kéo dài rất lâu dù hoàng đế Thiên Long Quốc đã chỉ đạo cho quan viên tổng lực phối hợp.



Cho dù Trần Tí không thực hiện thanh tẩy Sài Gòn thì Thiên Long Quốc cũng sẽ cố ý kiếm cớ gây chuyện để đem quân qua đánh.

Thậm chí trước khi hoàng đế Thiên Long Quốc công bố ý chỉ tiến công trên triều đình thì đã có mật chỉ cho Triệu Tiết động binh từ trước.

Việc công bố thánh chỉ trên triều đình chỉ để hợp thức hóa thủ tục.

Vậy nên hiện tại mới chỉ có hơn trăm vạn quân của Thiên Long Quốc tụ tập tới trước Ải Tiên Quan, Hậu Kim và Mông Cổ sẽ tiến tới sau.

Điều này khiến Triệu Tiết đắn đo không biết có nên công thành hay chưa:

- Lý Hiến, Nguyên Mông và Hậu Kim vẫn chưa tới, liệu chúng ta nên t·ấn c·ông trước hay chờ đợi.

Triệu Tiết là một quan viên Thiên Long Quốc điển hình, bụng phệ, thừa cân, mang tư tưởng của quan văn nhưng theo nghiệp võ.

Đây là phong trào cải cách vài năm gần đây do Trương Cư Chính khởi xướng, yêu cầu quan viên phải văn võ song toàn để có thể chống cự ngoại bang, không tái hiện những sự kiện sỉ nhục, bán vợ buôn con.

Nhưng cải cách được một nửa thì Trương Cư Chính c·hết bất đắc kỳ từ, dẫn đến cải cách dở dở ương ương, tạo ra thành phần kiểu Triệu Tiết, có một chút kiến thức về quân sự nhưng không nhiều, chủ yếu phải dựa vào Lý Hiến.

- Bẩm tướng quân, y như thuộc hạ thấy, chúng ta nên mau chóng dàn quân, thử nghiệm công thành ở cường độ thấp.

- Tiêu hao lính ít mà lại biết được động tĩnh phe địch, chờ liên quân tập hợp sẽ có kế hoạch cụ thể hơn.

Lý Hiến là một võ tướng Thiên Long Quốc điển hình, được truyền thụ võ nghệ và binh pháp từ gia tộc nên biết rõ về mặt quân sự lúc này nên làm gì.

Nhưng Triệu Tiết chỉ suy nghĩ một chút liền phủ quyết.

- Không được, nếu chúng ta làm thế thì người ngoài sẽ thấy chúng ta t·ấn c·ông yếu đuối, thất bại, chờ đến Hậu Kim và Mông Nguyên tới mới đánh được.

- Đám quan văn đần độn và bệ hạ sẽ nghĩ là chúng ta không có năng lực.



Đối với năng lực của Lý Hiến, Triệu Tiết tin tưởng trăm phần trăm vì dù sao bản thân Triệu Tiết cũng theo nghiệp võ, hiểu rõ tài năng Lý Hiến sở hữu.

Nhưng ông ta cũng nhiễm tật xấu của quan văn, làm việc luôn nghĩ cách lấy lòng cấp trên, để ý cách nhìn của người ngoài nghề và lợi ích bản thân mà không đặt hiệu quả chiến đấu lên cao nhất.

- Dạ, đại nhân!

Lý Hiến im lặng cúi đầu.

Bản thân Lý Hiến chỉ là một người khờ khạo chỉ biết chiến trận, xông pha, không hiểu vòng vèo uốn lượn của chính trị nên liên tục bị vùi dập h·ành h·ạ, suýt nữa thì c·hết đói bên đường.

May nhờ có Triệu Tiết phát hiện tài năng, đưa về trọng dụng mới được như ngày hôm nay nên Lý Hiến luôn tin tưởng và nghe theo Triệu Tiết vô điều kiện.

- Được rồi, vậy ta giao cho ngươi sắp xếp bố phòng, ta tin tưởng ngươi có thể làm được.

- Vâng, thưa đại nhân.

Lý Hiến chào rồi đi thẳng ra ngoài, bắt đầu bố trí đào hào, xây dựng rào chắn tạm, sai lính do thám tìm nguồn nước và ra ngoài dò xét tình hình.

Triệu Tiết nhìn Lý Hiến đi xa chỉ biết thở dài:

- Cái triều đình thối nát này khiến cho những nhân tài thực sự không có đất dụng võ.

Nói xong, Triệu Tiết lùi lại phía sau nhìn vào bản đồ chiến lược.

Trên bản đồ, Phản Việt Liên Minh sẽ có hai mũi t·ấn c·ông chính.

Ở phía bắc Đại Việt, một trăm ba mươi vạn quân liên minh gồm Thiên Long Quốc, Nguyên Mông, Hậu Kim sẽ tập trung công phá ải Tiên Quan, xuyên thủng phòng tuyến phương bắc.

Cánh thứ hai nằm ở vị trí tây nam Đại Việt, liên quân Xiêm – Dưa Lạc sẽ xâm lược, c·ướp b·óc dọc theo đường biên giới.

Thậm chí bọn họ còn tính cả lực lượng p·hản đ·ộng của Nguyễn Vương sẽ phối hợp cắn trộm Đại Việt cùng với Hồ Mị Ly ở phương nam.

- 130 vạn đại quân tập trung, Đại Việt chắc chắn chỉ có thể bị động phòng ngự ở phương bắc.



- Dưa Lạc và Xiêm cũng phần nào có được uy h·iếp.

- Nhưng Nguyễn Vương và Hồ Mị Ly, hai vận động viên marathon này sở hữu lực uy h·iếp cao hơn số không bao nhiêu thì khó mà nói.

- Đã thế còn vương quốc Trường Sơn của Quang Trung đại đế chắc chắn sẽ hỗ trợ Đại Việt, cùng nhau kháng địch.

- So với Quang Trung thì đám “heo” Nguyễn Vương chỉ như đom đóm trước trăng rằm, kèo này chưa chắc dễ xơi.

Triệu Tiết hồi tưởng về Nguyễn Vương, một kẻ luồn cúi nịnh hót, sẵn sàng cúi xuống lau giày cho thái giám chỉ để được phép quỳ lạy, yết kiến hoàng đế Thiên Long Quốc.

Một kẻ như vậy liệu có làm nên trò trống gì không?

Muốn biết đáp án, phải quay camera về trong lãnh thổ của vương quốc Trường Sơn.

Lúc này, Nguyễn Vương đã quay trở lại xâm lược vương quốc Trường sơn thêm một lần nữa với sự giúp đỡ của thương nhân Thiên Long Quốc, người Pháp.

Hắn ta mang theo khuôn mặt hồng hào, cố gắng sử dụng khuôn mặt điển trai của mình để lấy lòng Trương Mỹ Lan, thủ lĩnh lực lượng thương nhân Thiên Long Quốc ở phía nam Đại Việt, Dưa Lạc cùng phía nam vương quốc Trường Sơn.

Nhưng đáp lại chỉ là sự khó chịu, bực bội thể hiện rõ trên mặt Trương Mỹ Lan.

Thời gian gần đây, Trương Mỹ Lan đang cực kỳ tức giận vì bị Trần Tí bứng mất hang ổ gia tộc họ Trương ở Sài Gòn, đó là con cờ quan trọng của ả ta.

Tổn thất vô số tiền tài, của cải, thuộc hạ, lại còn bị ô dù là Bát Hiền Vương trách tội, nghi ngờ năng lực, mất mặt trước Trương Ái Lan, kẻ thù không đội trời chung.

- Ta hơi mệt, ta đi nghỉ trước.

Trương Mỹ Lan xoay người bỏ đi về một cách thiếu tôn trọng nhưng Nguyễn Vương không dám để lộ một chút bất mãn nào, cung kính cúi chào.

Nhìn theo bờ mông lả lướt uốn éo của Trương Mỹ Lan, trong lòng Nguyễn Vương thầm mắng:

- Đồ đĩ đượi, chờ đó, sẽ có ngày ta bắt về làm n·ô l·ệ t·ình d·ục, ngày nào cũng phải phục vụ thâu đêm suốt sáng.

Tất nhiên, đây cũng chỉ tự sướng trong lòng thôi, hiện tại, Nguyễn Vương đang phải sống nhờ vào tiền “tài trợ” của các thương nhân Thiên Long Quốc.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.