Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 91: Phản Việt liên minh



Chương 91: Phản Việt liên minh

Trang viên nhà họ Đỗ.

- Bằng!

- Bằng!

- Bằng!

Làn khói thuốc súng bay lên trên không trung, để lại loạt gia nô gục ngã, nằm xõng xoài trên mặt đất.

Lão quản gia thường xuyên đ·ánh đ·ập tá điền, bức tử dân nghèo đang phải quỳ dập đầu dưới sàn nhà, run như cầy sấy.

Ác khuyển béo mập, thú cưng của “Đỗ lão gia” từng cắn c·hết mười người đã bị băm thành thịt nát.

Tiểu thư, thiếu gia ăn sung mặc sướng đang ngồi chổm hổm, chụm đầu lại với nhau trong vòng vây yêu thương của súng pháo, lưỡi lê.

Chủ nhân của trang viên, Đỗ Hối cùng Trương Lộ treo cổ t·ự s·át lủng lẳng trên trần nhà.

Lý do t·ự s·át thì rất đơn giản, bởi vì họ biết chắc mình còn sống sẽ bị xử cực hình lăng trì, tùng xẻo nên lựa chọn giải thoát cho bản thân.

Sĩ phu, quý tộc cao cao tại thượng nhưng khi phải đối mặt với họng súng chính nghĩa và thiết quyền nhân dân cũng chỉ có thể quỳ xuống đầu hàng.

- Tức thật, hai thằng khốn này t·ự s·át c·hết mất rồi, nếm không phải đưa tới đội thẩm tra hưởng thụ dây chuyền phục vụ mát xa sau na toàn thân.

- Lũ chó c·hết này, thật không ngờ đằng sau vẻ ngoài đạo mạo ngụy quân tử lại là lòng dạ độc ác như ma quỷ.

Những người lính nhà Trần tức giận chửi bới bên cạnh xác c·hết của bộ đôi “Hối, Lộ”.

Không phải họ có thù oán cá nhân gì với chúng mà bởi bất bình thay cho những n·ạn n·hân c·hết trong hầm ngầm.

Trương Lộ là con gái của gia tộc họ Trương giàu có, quyền thế, bà ta lớn tuổi và già hơn Đỗ Hối.

Vì muốn níu kéo tuổi thanh xuân, bà ta cho người b·ắt c·óc những cô gái trẻ, bé gái còn trinh về lấy máu để uống và tắm.

Tất nhiên, không thiếu sự hỗ trợ, đồng lòng của Đỗ Hối, một kẻ tự xưng là sĩ phu thanh liêm, chính trực.



Gần trăm cô gái đã bị giam giữ, h·ành h·ạ đến c·hết trong tay bà ta.

Xương cốt trắng phau chồng chất trong kho và những vết cào tuyệt vọng trên vách tường khiến người khác không kìm được sự phẫn nộ và thương xót.

- Bẩm đại nhân, phát hiện rương kho báu và danh sách biếu tặng.

Đúng lúc này, một người lính chạy tới báo cáo về một danh sách hối lộ.

Từ việc nhỏ như mua quan, bán chức đến tội ác không thể tha thứ như vu oan, hãm hại người tốt, g·iết người c·ướp đoạt tài sản đều có trong sổ.

Tổng số tiền hối lộ lên tới một triệu lạng, bằng một phần mười tiền thuế của triều đình nhà Hồ.

Và đây chỉ là một trong vô số quan lại bán nước, làm loạn, có thể thấy tệ nạn t·ham n·hũng, hối lộ lộng hành đến thế nào.

Người ngoài có thể khó hiểu Đỗ Hối chỉ là sĩ phu, không giữ chức quan thì làm sao t·ham n·hũng được nhưng thực tế lắt léo hơn nhiều.

Đỗ Hối không làm quan nhưng lại nắm trong tay rất nhiều quan viên từng là họ trò của mình thông qua hệ thống sĩ tộc, quyền quý.

Bất kì người nào cãi lời Đỗ hối sẽ bị khép tội vô ơn và cách chức, bắt giam.

Bởi thế nên Đỗ Hối có thể lén nhận tiền hối lộ, uy h·iếp những học trò của mình phải trở thành đồng phạm t·ham n·hũng, trở thành một nhân vật ẩn núp phía sau màn những phi vụ động trời.

- Lũ sâu mọt đáng ghét này!

- Tiếp tục tìm, đào ba tấc đất cũng phải moi hết số tiền bóc lột của nhân dân.

Tình cảnh như vậy diễn ra khắp nơi trong Sài Gòn, những kẻ t·ham n·hũng đều b·ị b·ắt, kê biên tài sản.

Một số thành phần cấu kết ngoại bang nhưng chưa phát hiện t·ham n·hũng sẽ được đưa về đội thẩm tra tâm sự mỏng, cho dù không tội cũng sẽ thành có tội.

Chỉ trong một ngày, nhà tù Sài Gòn đã trở nên chật cứng đến nỗi không còn chỗ trống.

Trần Chân phải tận dụng một số cơ sở đã bị tịch thu làm nhà giam tạm thời nhưng vẫn đông đến chật đất kín chỗ.



Chẳng qua không ai lo lắng tình trạng chật chội này sẽ tiếp diễn vì ngay ngày mai, buổi hành hình sẽ được tiếp tục.

Các đao phủ sẽ sớm giúp dọn sạch sẽ Sài Gòn và những nhà tù này.

Không còn bất kì người nào kêu gào đòi trả tự do cho địa chủ, quý tộc nữa.

Tất cả nho sinh, dân chúng may mắn thoát c·hết trở nên hiền lành và vô hại hơn bao giờ hết.

Họ chưa quên đi mùi máu tanh vẫn còn phiêu đãng trong không khí.

- Triều đình xử phạt mạnh tay là đúng, phải thế mới ngăn chặn được t·ham n·hũng.

- Đúng vậy, quốc pháp nghiêm minh mới có thể trị thiên hạ!

- Toàn quan tham nhận hối lộ, giặc c·ướp g·iết người, thật không biết vì sao có người bênh được.

- Lại còn bảo binh lính Đại Việt g·iết dân thường nữa chứ, rõ ràng là giặc c·ướp chống phá triều đình.

Dần dần, một số người bắt đầu phát biểu những ngôn luận thiên hướng với triều đình.

Trên thực tế, xã hội chưa bao giờ thiếu những người thông minh, tỉnh táo, hiểu rõ mọi việc.

Trước đó, hiệu ứng đám đông cùng lũ gián điệp, sĩ phu dẫn dắt dư luận tạo thành một làn sóng khổng lồ, nhấn chìm và công kích mọi ngôn luận khác biệt nên không ai dám nói.

Chỉ cần mở miệng ủng hộ triều đình sẽ bị dán mác đểu cáng, chó săn, tàn bạo, bất nhân, khát máu.

Nhưng hiện tại thì khác, sau khi tắm rửa sạch sẽ, Sài Gòn đã có thể thoát khỏi sự khống chế ngôn luận của sĩ phu bán nước.

Nội bộ tạm thời ổn định, bây giờ Trần Tí chỉ cần phải đối mặt với uy h·iếp muôn thuở đến từ ngoại bang.

Thiên Long Quốc, Kim Loan Điện!

- Hoàng đế có chỉ, Đại Việt thất đức, dám tàn hại con dân Thiên Long, vi phạm lẽ trời, nay ra lệnh cho Triệu Tiết làm thống soái, Lý Hiến phó tướng chỉ huy một trăm vạn đại quân, phối hợp cùng các đồng minh trong “Phản Việt liên minh” tiêu diệt nghịch Trần.

Một thái giám đứng ra tuyên đọc thánh chỉ trước văn võ bá quan khiến tất cả xôn xao bàn tán.

- Nghe nói nghịch Trần tàn bạo, gây ra t·hảm s·át Cù Lao Phố, g·iết hại Thiên Long Nhân, sau đó lại còn ngụy tạo bằng chứng, đốt sách chôn nho, tàn hại sĩ phu chính nghĩa, máu chảy thành sông.



- Đúng vậy, tin này đã lan khắp Thiên Long Quốc, lòng dân sôi sục muốn dạy cho Đại Việt một bài học.

- Hừ, tiểu quốc man di, không biết lễ nghĩa, phải đánh một trận mới ngoan ngoãn nghe lời.

Bất chấp sự thực như thế nào, các thế lực ở Thiên Long Quốc vẫn cố vu oan, buộc tội Đại Việt g·iết hại Thiên Long Nhân để kiếm cớ khai chiến.

Không những thế, chúng còn dùng lý do đó để kêu gọi thành lập “Phản Việt Liên Minh” với quy mô lớn chưa từng có để bao vây, c·ấm v·ận bằng lời lẽ xuyên tạc ấy.

Thực ra, nguyên nhân Thiên Long Quốc gây chiến là vì lợi ích khổng lồ mà các thương nhân Thiên Long Quốc c·ướp đoạt từ Đại Việt bằng chiêu “bế quan tỏa cảng, độc quyền thương mại”.

Đây là một vỗ máy vơ vét tài sản khổng lồ, có liên quan tới cả giới quý tộc, Long Kiều ở những quốc gia khác nên dễ dàng xâu chuỗi lại thành một liên minh khổng lồ.

Hậu Kim, Thịnh Kinh.

Khả Hãn Đa Nhĩ Cổn ra lệnh:

- Thiên Long Quốc có lời mời kết minh tạo thành Phản Việt Liên Minh, cùng nhau t·ấn c·ông Đại Việt.

- Xét thấy vua nước Việt vô đạo, nay gia phong Bát Hiền Vương làm thống soái ba quân, mang theo mười vạn dũng sĩ bát kỳ t·ấn c·ông Đại Việt.

Bắc Nguyên vương đình.

- Ta muốn chứng minh dũng sĩ mông cổ là không thể bị ngăn chặn.

- Tập hợp hai mươi vạn dũng sĩ thảo nguyên, ta muốn đích thân dẫn binh đạp nát Định Long.

Đế Chế Dưa Lạc, thủ đô Phù Bệnh:

- Ha ha ha, Thiên Long Quốc đã phát động c·hiến t·ranh, cuối cùng cũng có cơ hội c·ướp b·óc Đại Việt!

- Mau tập hợp binh lính, ta muốn c·ướp sạch tiền tài, mỹ nữ đất Việt.

Đế chế Xiêm, thủ đô Ngũ Cốc.

- Thiên triều thượng quốc đã có lệnh thành lập phản việt liên minh, với tư cách chư hầu trung thành bậc nhất, ta nhất định phải xuất binh hỗ trợ.

- Truyền chỉ, triệu tập ba vạn tinh binh, một ngàn chiến thuyền, cùng nhau tiêu diệt Đại Việt phản nghịch.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.