Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 9: Đắc dân tâm



Chương 9: Đắc dân tâm

Dân chúng vui mừng như vậy vì họ quá hiểu h·ạn h·án kéo dài sẽ gây ra t·hảm h·ọa kinh khủng thế nào.

Lần trước xuất hiện đại hạn năm Ất Dậu đã khiến dân số triều Trần sụt giảm một phần mười.

Người người nhịn đói, cắn rơm cắn cỏ nhét vào mồm và uống nước lã sống qua ngày.

Xác c·hết nằm la liệt trên đường không người dọn dẹp.

Thậm chí có thôn làng không còn một người sống.

Như vậy đủ hiểu h·ạn h·án ở cổ đại kinh khủng tới mức nào.

Lần này vốn có rất nhiều người sợ hãi h·ạn h·án, gian thương tăng giá gạo, trữ lương đầu cơ.

Bình dân phải chịu cảnh vật giá tăng cao, cuộc sống kham khổ.

Nông dân, tá điền cũng chịu thiệt hại vì mùa màng thất bát, không có lương thực đóng thuế.

Ở thời cổ đại, địa tô và thuế nông nghiệp rất cao, hơn nữa còn tính theo hiện vật là lương thực.

Việc giá lương thực tăng cao, khan hiếm thậm chí còn khiến nông dân khổ sở hơn vì phải gánh thêm nợ.

Cơn mưa này giống như liều thuốc c·ấp c·ứu kịp thời cho cả vương triều nhà Trần.

Sau đó, không biết do ai làm, tin đồn vua đăng cơ, mời tới rồng thần, ban mưa cứu vớt dân chúng lan truyền khắp hang cùng ngõ hẽm.

Tiếng hô “bệ hạ vạn tuế” lan rộng khắp vương triều nhà trần như một cơn bão không ai cản được.

Bao nhiêu kẻ muốn chờ Trần Tí cầu mưa thất bại tức giận đến đập bàn đập ghế.

Hai chữ thiên mệnh lại một lần nữa xuất hiện và nhanh chóng trở thành chủ đề bàn tán từ á sang âu.

Cung điện Thiên Long Quốc.

- Cái gì, chỉ một tiểu quốc bé bằng lỗ mũi cũng dám xưng thiên mệnh?

- Trẫm Mới là chân mệnh thiên tử thực sự!

- Ra lệnh cho Binh Bộ mau mau chuẩn bị nam chinh nhà Trần cho trẫm.



- Trẫm muốn để thiên hạ biết ai mới là chân mệnh thiên tử.

Vương đình Mông Cổ.

- Lại là đất Việt nhà Trần.

- Sao cái xứ nhỏ bé ấy lại được ông trời ưu ái đến vậy?

- Trước thì có Đức Thánh Trần Đại Đạo ba lần đại bại quân ta.

- Giờ lại đến chân mệnh thiên tử hô mưa gọi gió.

- Quân bay, lập tức cử mật thám tiến đến, tìm cơ hội trừ khử.

Đế Quốc La Mã Thần Thánh.

- Các vị nguyên lão, ở phương đông xa xôi, vương triều nhà Trần xuất hiện chân mệnh thiên tử có ông trời trợ giúp.

- Là vương triều nhà Trần năm xưa ba lần đại phá Nguyên Mông đó sao?

- Đúng vậy!

- Ha ha ha!

- Thượng đế có lẽ đã đứng về phía chúng ta.

- Hãy cử người sang liên minh với nhà Trần, chúng ta phải tìm mọi cách ngăn cản lũ người Mông Cổ man rợ.

Alex đại đế, người đã nhân cơ hội thành công đẩy lùi quân Mông Cổ ở châu âu khi chúng gặp ba lần đại bại ở nhà Trần vẫn luôn ngóng chờ việc tìm kiếm một đồng minh đủ mạnh ở phương đông để kìm hãm Nguyên Mông.

Và tất nhiên là không ai khác thích hợp hơn vương triều nhà Trần, kẻ từng đập tan tham vọng chinh phục thế giới của Mông Cổ ngay trước cánh cửa thành công.

Vô số mọi ánh mắt trên khắp thế giới đổ dồn về anh chàng Trần Tí nhỏ bé.

Vậy Trần Tí đang làm gì?

Đáp án là đi dạo phố với vợ.

Trần Tí vẫn chưa từ bỏ đam mê “thị sát dân tình”.



Dù sao anh ta vẫn chỉ đang mười mấy tuổi, còn ham chơi, thích cái lạ.

Nhưng khác với những lần trước đi một mình, bữa nay có Huyền An Hoàng Hậu cải trang thành dân nữ đi cùng.

Có một vài sự khác biệt lớn giữa nhà Trần với Thiên Long Quốc về mặt văn hóa mà nhiều người từ xa đến không biết.

Ở Thiên Long Quốc ngoài phương bắc, phụ nữ không những bị tước quyền chính trị mà còn không được đi ra ngoài, chỉ cần người đàn ông khác chạm vào là sẽ bắt nhốt người phụ nữ, dìm lồng heo.

Thậm chí có tình huống cực đoan, phụ nữ bị nhìn thấy chân trần phải nhảy giếng t·ự t·ử để bảo toàn trinh tiết.

Nguyên nhân của nó đến từ việc Hậu Kim và Mông Cổ công phá kinh đô, lăng nhục phụ nữ nơi đây vài chục năm trước.

Khi đó, đám vua quan Thiên Long không có “trứng” chỉ đành cống nộp vợ, con gái cho giặc giày xéo để bảo toàn mạng sống bản thân.

Đến nỗi tài nữ Lý Sư Sư của Thiên Long Quốc bị ép hầu hạ quân giặc phải tuyệt vọng thốt lên “Ngàn vạn đại quân không có lấy một người đàn ông” rồi nhảy từ tường thành xuống đất t·ự s·át.

Một phụ nữ còn khí khái hơn cả đại thần, hoàng đế, trở thành câu chuyện cười cho cả thế giới.

Sau đó, vua quan Thiên Long Quốc làm gì?

Họ bắt đầu cảm thấy nhục nhã vì sự hèn yếu nhưng lại không muốn chấp nhận bản thân phạm sai lầm mà đổ hết tội lỗi lên đầu phụ nữ.

Vua quan Thiên Long Quốc đổ thừa cho phụ nữ không có danh tiết, đáng lẽ phải t·ự s·át trước khi quân giặc bắt được mà bỏ quên đi trách nhiệm của mình khi ăn chơi xa đọa để mất lãnh thổ.

Kể từ đó, Thiên Long Quốc bắt đầu áp bức những người phụ nữ yếu đuối, nhốt trong nhà, ép họ phải dùng mạng sống để bảo toàn trinh tiết.

Ngược lại, vương triều nhà Trần vùng lên mạnh mẽ, đấm cho Mông cổ không trượt phát nào.

Ngay cả phụ nữ cũng có nhiều bậc anh hào tham gia chiến đấu, làm nữ tướng, đánh tan giặc thù.

Vậy nên việc phụ nữ như Huyền An xuất hiện ngoài phố xá đối với người Việt rất đỗi bình thường.

Điều bất thường duy nhất là đám hộ long vệ canh gác ở xung quanh.

Trần Tí thực sự muốn tìm người đào tạo lại chứ cứ thế này thì khi nào mới được chơi trò "hoàng đế cải trang vi hành và cái kết".

- Bệ Hạ, những lời ngài nói trong buổi lễ đăng cơ là do vị đại nhân nào viết vậy?

- Mỗi chữ mỗi câu đều như châu như ngọc, quả thật là rường cột nước nhà.



Huyền An đi sát lại người Trần Tí, nhỏ giọng hỏi thăm.

Bởi vì một số đại thần, quý tộc thân hoa bất mãn với việc nhà Trần dám chống trả thiên triều thượng quốc nên cố ý không chuẩn bị bài tế cho Trần Tí với lý do “Bệ hạ là thiên tử ở trên trời, chúng ta nào dám múa rìu qua mắt thợ.”

Đây chỉ là cái cớ.

Mà Huyền An ở bên cạnh Trần Tí biết rất rõ anh ta không có hứng thú với thơ văn nên đang muốn dò hỏi xem bậc trung thần nào lén chuẩn bị cho Trần Tí.

Nhưng Trần Tí nào có ai giúp dỡ, chẳng lẽ lại bảo biến tấu từ vĩ nhân kiếp trước?

Vậy nên anh đành dùng một câu trả lời hơi mập mờ một chút:

- Chúng đến từ những vĩ nhân trong truyền thuyết.

- Có những nhân vật kỳ lạ mà chắc nàng chưa từng nghe thấy như Nguyễn Trãi, Trần Hưng Đạo, Nguyễn Huệ.

- Họ đều ở thế giới cũ của ta.

Ý của Trần Tí là bản thân đã tham khảo những tác phẩm vĩ đại như Bình Ngô Đại Cáo, Hịch Tướng Sĩ lưu truyền muôn đời.

Tuy nhiên, đến tai của Huyền An thì lại mang ý nghĩa khác.

- Quả là các bậc tiên thánh trên trời.

- Suy nghĩ sâu xa, lời văn chau chuốt, người phàm không thể so sánh được.

Trần Tí biết cô hiểu lầm nhưng cũng không nói thêm vì giải thích đúng sự thật có khi lại chẳng tin.

Chẳng mấy chốc, bọn họ tới quán cháo lòng đợt trước.

Bữa nay quán cháo đông nghịt khách, ra vào nườm nượp.

Nguyên nhân ở chỗ gian thương phát hiện không có h·ạn h·án, ép giá chẳng được liền nhân cơ hội tuồn hàng ra ngoài bán thu hồi vốn.

Mặc dù giá cả hơi cao nhưng không đến nỗi khiến nhân dân kham khổ như trước.

Sự thay đổi trực quan khiến Trần Tí cảm thấy vui mừng, trong lòng bỗng có một chút tự hào vì đã giúp được nhân dân.

- Nay quán kín khách rồi, chúng ta đi nơi khác thôi.

Trần Tí cười nói, đang định xoay người đi thì bỗng phương xa có tiếng vó ngựa dồn dập:

- Tránh đường, công văn hỏa tốc!

- Tránh đường, công văn hỏa tốc!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.