Ánh nắng chói chang chiếu gay gắt trên đầu những thư sinh yếu đuối, họ lần lượt ngã xuống dưới đất vì bị sốc nhiệt, đói và mệt.
Đương nhiên không bài trừ một số trường hợp giả vờ ngất để được “giải thoát”
Cũng phải thôi, bọn họ đã quen với việc ăn trên ngồi trốc, hưởng thụ vinh hoa phú quý và địa vị cao vượt xa người thường, làm sao có thể chịu khổ.
Tất nhiên, Trần Tí không đến mức muốn họ c·hết thật nên cử thầy thuốc tới sẵn để ứng cứu.
Chẳng qua trò hề mang tên “liều c·hết can gián” buộc phải gián đoạn vì nhiều người gục ngã.
Đến đêm khuya, lực lượng nho sĩ muốn gây áp lực đã giải tán gần hết, Trần Tí cũng yên giấc nồng trong hoàng cung của Hồ Mị Ly để lại.
Đây chính là vấn đề của sĩ phu, ngoài cái miệng ra thì chẳng còn gì cả.
Mọi chuyện tưởng chừng như sóng yên biển lặng thì trong một góc tối ở Cù Lao Phố, gã đại ca của bang hội Quảng Đông lén lút xuất hiện sau nhiều ngày bị truy bắt.
Quân đội nhà Trần không hề biết, ẩn nấp đằng sau một ngôi nhà gắn lá cờ đỏ sao vàng mà Trần tí trao cho Lý Diệu là hang ổ dự phòng của bang hội Quảng Đông.
- Khốn kiếp, lũ man di chó c·hết, làm hại ta phải trốn chui, trốn lủi thế này.
Gã đại ca của bang hội Quảng Đông lúc này đang tu rượu ừng ực trong phòng, cửa đóng kín.
Lão ta không còn dáng vẻ thong dong, thoải mái như hồi làm trùm trong bang hội.
Râu ria xồm xoàm, da mặt nhăn nheo, nom già đi chục tuổi so với chính lão ta của vài ngày trước.
Tất nhiên, lão ta sẽ không dành những từ ngữ tốt đẹp gì dành cho những người đã ép lão ta tới mức thế này.
Bên cạnh gã đại ca, một viên tướng khỏe mạnh đứng khoanh tay chờ đằng sau, tên là Lý Dân.
Lý Dân đã đi theo gã đại ca, giúp đỡ hắn trốn khỏi sự truy bắt của q·uân đ·ội nhà trần nên rất được tín nhiệm.
- Đại ca, người xưa có câu, đại nạn không c·hết tất có hậu phúc.
- Quân lính Đại Việt truy bắt gắt gao như vậy cũng không tìm được đại ca, đây là ý trời!
Nghe Lý Dân nói khen mình, tên đại ca tỏ ra hài lòng:
- Cũng may mà tao cẩn thận, tính trước hết rồi, cài gián điệp vào trong phe của con cáo già Lý Diệu.
- Bày đặt treo cờ đỏ sao vàng, đúng là con nít yếu đuối, lòng dạ đàn bà.
- Gặp tao là bắt đi tra khảo hết, kiểu gì cũng lòi ra.
Tên đại ca khinh thường Trần Tí vì cái quy định không được q·uấy n·hiễu dân thường, những người treo cờ đỏ sao vàng trước cửa.
Chính ý nghĩ muốn giúp đỡ dân thường của Trần Tí lại giúp hắn trốn thoát.
Nguyên nhân nằm ở chỗ bên cạnh Lý Diệu vẫn tồn tại gián điệp mà tên Đại Ca cài cắm vào từ trước, sử dụng lá cờ đỏ sao vàng để bảo vệ chỗ ẩn nấp của đại ca bang Quảng Đông.
Đám gián điệp nghe gã đại ca nói như vậy vội vàng hùa theo:
- Đại ca tính toán như thần, làm sao mà thằng nhóc miệng còn hôi sữa có thể so sánh được.
- Chuyện, thiên triều thượng quốc, lễ nghi chi bang, lũ khỉ man di làm sao mà học được.
Tên đại ca vuốt râu đầy tự mãn, sau đó quay sang hỏi chuyện khác:
- Tụi bay đã chuẩn bị chưa, tối nay tao phải trả thù, phải tắm máu lũ khốn nạn này, g·iết c·hết đám phản bội trong Cù Lao Phố.
Đám gián điệp nghe vậy hơi sững người lại, quay sang nhìn nhau.
Nguyên nhân là bởi vì kế hoạch của đại ca cực kỳ tàn ác, vô nhân đạo, thực hiện một cuộc tàn sát dân thường nhắm vào những người Việt gốc Thiên Long, sau đó đổ tội cho triều đình Đại Việt làm để gây khủng hoảng, r·ối l·oạn, dễ bề chạy trốn.
Nhưng đám đàn em thân tín của hắn tuy trước kia được cài vào bên cạnh Lý Diệu đã dần dần cảm thấy yên lòng với cuộc sống hiện tại, không còn muốn trở thành côn đồ bang hội, g·iết người không ghê tay nữa.
Đáng tiếc, tên đại ca kia không chịu buông tha:
- Thế nào, chúng mày đã quên thân phận Thiên Long Nhân của mình rồi sao?
- Quên nhiệm vụ của mình đã được giao khi ở quê nhà sao.
Lời nhắc nhở này khiến lũ gián điệp giật mình.
Bọn họ trên thực tế đều có người nhà sinh hoạt tại Thiên Long Quốc để kiểm soát.
Nếu có người dám phản bội Thiên Long Quốc thì người nhà chắc chắn phải c·hết.
Một tên đàn em buồn khổ than thở:
- Nhưng mà đại ca, bây giờ q·uân đ·ội của nhà Trần đang kiểm tra gắt gao.
- Chúng ta nhảy ra làm loạn kiểu gì cũng b·ị b·ắt.
- Tạm thời sống yên ổn không được hay sao?
- Dù sao triều đình nhà Trần sẽ không nhắm đến chúng Thiên Long Nhân chúng ta nếu chịu làm ăn chân chính.
Người đàn em này chỉ đơn giản nói ra tiếng lòng của bản thân.
Thực tế, bang hội chỉ mang lại lợi ích cho những thủ lĩnh ăn trên ngồi trốc.
Còn những bang chúng bình thường chỉ là chân chạy vặt, kiến hôi, sống nay c·hết mai.
Bản thân nhóm người gián điệp cũng vậy, chán ghét cảnh chém g·iết không có tương lai và muốn yên bề gia thất bên những người hàng xóm Việt hiền lành, dễ mến.
Nhưng họ quên mất gã đại ca là giai cấp thống trị đối địch.
Chỉ thấy gã đại ca bất ngờ rút đao dưới gầm bàn ra chém thẳng vào ngực đàn em vừa mới phát biểu và hô to:
- Lý Dân, g·iết nó!
Lý Dân lao tới, rút đao ra chém xuyên qua những thớ thịt bằng lực cực mạnh và hằn sâu vào lồng ngực của đối phương.
Vết thương sâu tận xương, tên đàn em đau đớn ngã lăn ra đất, muốn la hét cầu cứu nhưng bị gã đại ca bịt mồm bằng một tay, tay còn lại xiên liên tục ba nhát vào tim.
Hiện tại đang nửa đêm, nếu có tiếng la hét sẽ để lộ chuyện.
Tên đàn em trợn trắng mắt, lăn ra c·hết trong sự kh·iếp sợ của những đứa còn lại.
Máu tươi chảy ra ngoài, làm nóng cả sàn nhà lãnh lẽo.
Không một đứa nào dám hó hé hay đứng ra can ngăn bởi vì uy thế lâu ngày của lão đại ca và Lý Dân mạnh mẽ bảo vệ bên cạnh.
Tên đại ca gằn giọng:
- Chúng mày đừng có quên ta là ai, các ngươi sống hay c·hết đều nằm trong tay ta.
- Đây là cái giá cho việc dám có tư tưởng p·hản đ·ộng, chống đối thiên triều.
- Bây giờ trả lời ta, có làm hay không.
Những tên còn lại run rẩy cúi đầu nhận lệnh.
Đây chính là đặc thù của nhân loại, dễ dàng tuân lệnh vì sợ hãi hơn nghe theo những điều đúng đắn.
Ra lệnh cho lũ gián điệp đi xuống hầm cầm v·ũ k·hí, tên đại ca mới nói với đàn em thân tín:
- Thấy không, lũ tiện dân này chỉ thích bị ăn đòn thôi.
- Nói lời nhỏ nhẹ với chúng, chúng sẽ trèo lên đầu lên cổ, diễu võ giương oai.
- Nhưng chỉ cần hung ác thì chúng sẽ chỉ như lũ cừu non, nghe lệnh răm rắp.
- Dạ, đại ca nói chí phải!
Lý Dân thấy lời đại ca cực kỳ có lý.
Rõ ràng là đám người đó đông hơn, tất cả đồng lòng phản kháng thì đại ca cũng chỉ có nước bỏ chạy.
Nhưng chỉ cần hung ác, tàn bạo, dọa nạt bọn chúng là sẽ sai khiến được.
Đây cũng chính là nguyên nhân xã hội đen chuyên trị dân thường, đôi lúc sức uy h·iếp còn cao hơn triều đình.
- Đúng rồi, lát nữa phát v·ũ k·hí, t·huốc p·hiện cho chúng nó đi c·ướp b·óc là được, đừng có dại mà tham gia vào.
- Tranh thủ lúc hỗn loạn thì ẩn nấp đi, chuồn ra khỏi thành được thì càng tốt, đừng có ham vui tham gia vào bữa tiệc c·hết chóc này.
Bỗng tên đại ca nhắc nhỏ khiến Lý Dân cảm thấy nghi hoặc, hỏi lại:
- Đại ca, không phải chúng ta muốn trả thù, sau đó theo thuyền chuồn ra biển sao?
Trước đó, gã đại ca dụ dỗ đám đàn em rằng Thiên Long Quốc đã chuẩn bị sẵn thuyền ở cửa biển, ngay đầu ra của sông Sài Gòn.
Sau khi c·ướp b·óc, g·iết chóc sẽ rút đi êm đẹp cùng với lượng lớn tài sản của người Việt.
Đây cũng là một lý do khiến đám Thiên Long Nhân to gan làm loạn.
Tiền tài có thể che mờ mắt, nhất là của giặc c·ướp hám lợi.