- Vậy chị là Trợ lý Hồng, trí tuệ nhân tạo ở thời hiện đại.
Trần Tí ngơ ngác hỏi.
Ở trước mặt anh là một hình chiếu 3D đặc sắc khoa huyễn mang ngoại hình của nhân vật nữ tự xưng là Trợ Lý Hồng.
Mới vài phút trước, khi Trần Tí lên giường chuẩn bị đi ngủ, cô gái trẻ với mái tóc đỏ bồng bềnh, xinh đẹp này giống như từ trong không khí đột nhiên xuất hiện trước mặt anh và tự giới thiệu mình là trí tuệ nhân tạo.
- Đúng vậy, tôi là trợ lý Hồng, trí tuệ nhân tạo do mẹ của cậu, Ngô Thị Xuân Đào nghiên cứu ra.
- Tôi nằm ở trong chiếc vòng cổ cậu đeo, món quà từ chủ tịch Xuân Đào tặng cho cậu chủ trước khi tới thế giới này.
Trần Tí sờ lên chiếc vòng cổ quen thuộc, hóa ra đó là món quà do mẹ tặng cho và có bí mật như vậy.
- Bố mẹ tôi bây giờ thế nào, sao tôi lại ở đây?
Trợ lý Hồng bắt đầu giảng giải.
Hóa ra năm đó kẻ thù là bá chủ thế giới vì e ngại sức mạnh của Trần Văn An, bố Trần Tí nên tìm cách b·ắt c·óc, uy h·iếp.
Mặc dù cuối cùng đối phương vẫn bị bố mẹ Trần Tí liên hợp g·iết c·hết nhưng vẫn kịp đưa vào người Trần tí quyền năng hủy diệt.
Quyền Năng Hủy Diệt là một loại sức mạnh tối thượng, cho dù Trần Văn An bản lĩnh thông thiên cũng không tìm được cách loại bỏ.
Dưới tình thế cấp bách, Trần Văn An chỉ có thể đưa Trần Tí sang thế giới khác để khắc chế Quyền Năng Hủy Diệt nhờ xung đột quy tắc.
Trần Văn An cũng sẽ đi tới thế giới khác và tìm kiếm Trần tí.
Trợ Lý Hồng là món quà được tặng kèm nhằm đảm bảo giúp Trần Tí yên ổn sống sót tới lúc được tìm thấy.
- Mười năm trước, khi mới đặt chân tới thế giới này, cậu chủ đã xuất hiện giữa chiến trường.
- Dựa theo tính toán của tôi, cách tốt nhất để đảm bảo an toàn cho cậu chủ lúc đó là lợi dụng sự mê tín.
- Vậy nên tôi đã biến hóa ra hình ảnh 3D của rồng thần, khiến mọi người tin là cậu được thần rồng bảo vệ, trở thành linh vật.
- Kết quả đúng như mong đợi, cậu đã được sống yên ổn trong suốt mười năm.
- Giờ đây, cậu sắp đứng ra thống trị quốc gia, nắm giữ địa vị, vai trò khác nên tôi cần phải tiếp tục trợ giúp cậu an toàn hơn.
Khi nghe hết câu chuyện, Trần Tí mới biết hóa ra sự tích “thiên mệnh” là do chính trợ lý Hồng tạo ra.
Nhưng cậu có một nghi vấn:
- Tại sao em làm vua thì chị lại xuất hiện?
- Chẳng lẽ…
- Làm vua nguy hiểm hơn.
Trợ lý Hồng không hề ngần ngại chút nào, nói thẳng.
- Dựa theo tính toán của tôi, khi cậu làm vua, các thế lực ngoại bang và phản tặc sẽ tìm cách nổi dậy.
- Hơn nữa triều thần sẽ không quá e ngại một linh vật vô hại nhưng nếu nắm quyền thì sẽ là chuyện khác.
Trần tí thở dài buồn rầu.
Bản thân anh đâu có ham hố gì quyền lực, tất cả chỉ vì số phận đưa đẩy.
- Chị Hồng, vậy em phải làm gì?
- Dựa theo tính toán, trước mắt cậu cần phải củng cố sự tích “thiên mệnh” của mình.
- Ở thế giới này, “thiên mệnh” chính là bước đệm hoàn hảo cho cậu để thống trị quốc gia.
- Chỉ cần sự tích về “thiên mệnh” vẫn còn thì cậu sẽ luôn được người khác tin phục và nghe theo.
- Sau đó, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp cậu chủ thống trị tốt quốc gia và bảo vệ bản thân.
- Tuy rằng tôi không thể tạo ra dù chỉ một hạt gạo, một binh lính nào nhưng lại sở hữu khả năng tính toán siêu quần của trí tuệ nhân tạo cùng vô số tri thức thời hiện đại.
- Đặc biệt là phát minh của chủ tịch Xuân Đào, vượt xa cả tri thức hiện đại thông thường.
Trần Tí vò đầu bứt tai:
- Nhưng em làm gì có thiên mệnh?
- Không, cậu có!
Trợ lý hồng nở nụ cười:
- Dựa theo tôi tính toán, ngày mai sẽ bắt đầu hiện tượng thời tiết đặc thù khiến xung quanh Định Long mưa to.
- Sau đó sẽ trải rộng ra toàn bộ vương triều nhà Trần, giải quyết nạn h·ạn h·án đang ngày càng nghiêm trọng.
- Ngay cả khu vực Hồ Tặc kiểm soát ở miền nam cũng không phải là ngoại lệ.
- Thời điểm bắt đầu mưa to chính là chín giờ sáng ngày mai, chỉ cần nắm bắt đúng thời cơ, thiên mệnh sẽ đứng về phía cậu.
Nghe nói xong, Trần tí lập tức hiểu được vấn đề.
Những ngày qua anh đi “thị sát dân tình” nghe nói nhiều nhất là h·ạn h·án kéo dài.
Rất nhiều người dân tin tưởng và hi vọng tân vương đăng cơ sẽ đem lại mưa lớn.
Vốn dĩ đó chỉ là một hi vọng mê tín viễn vông nhưng nếu thật sự Trần Tí đăng cơ và cầu mưa thành công thì toàn bộ vương triều nhà Trần sẽ phát cuồng.
Chỉ cần trời thật sự mưa, Trần Tí chính là chân mệnh thiên tử.
Sáng hôm sau, buổi lễ đăng cơ được tổ chức long trọng tại trước tổ miếu.
Tất cả quan lại chủ trì cai quản ba mươi sáu châu trải rộng khắp nơi đều đến tụ họp tại kinh đô từ trước đó, tổng cộng hơn trăm người.
Quan lại chủ chốt tại kinh đô tổng năm trăm người.
Các quan lại nhỏ khác nhưng ở gần thủ đô cũng đến tham dự tổng một ngàn người.
Cộng thêm tôn thất, vương hầu, quốc công, hoàng hậu, quý phi đông đến số ngàn người nữa.
Chỉ riêng nhân vật chính tham dự thôi đã đông đến vài ngàn người, cộng thêm quân hầu, phục vụ, lính canh nữa tổng cộng phải đến cả vạn.
Một vạn tức mười ngàn người trông như thế nào?
Trần Tí sẽ miêu tả bằng một câu thông tục “đông đen, đông như kiến”.
Người người liên miên nối dài mãi không dứt.
Nếu đứng không đủ cao, thậm chí sẽ có ảo giác đông đến vô cùng vô tận không có điểm cuối.
Tổ miếu tuy mang danh là miếu nhưng thực ra giống một quảng trường khổng lồ nằm rìa ngoài hoàng cung.
Ở trung tâm là một đài tế thiên rất cao được xây bằng đá, xung quanh là những tấm bia, tượng oai phong hùng vĩ.
Trên đó ghi khắc các anh hùng hào kiệt là tiên tổ nhà Trần.
Nghe nói năm xưa Tổ Miếu là một ngôi miếu gỗ, có mái che.
Nhưng khi Trần Đại Đạo lĩnh quân ba lần kháng chiến chống quân Mông Cổ đã cho dời Tổ Miếu ra ngoài quảng trường với lý do:
“Các bậc anh hùng ngại gì bão táp mưa xa, da ngựa bọc thây, đem đặt dưới ánh mặt trời cho con cháu kính ngưỡng, học tập nói theo, ấy mới là đạo nghĩa vậy.”
Kể từ đó, cho dù không phải họ Trần nhưng chiến công hiển hách cũng được đưa vào tổ miếu để thờ.
Nhiều người cho rằng đây là lý do khiến tướng sĩ nhà Trần có tinh thần chiến đấu kiên cường, ba lần đại phá quân Mông Cổ hùng mạnh nhất thế giới.
Trần Tí đứng trên đài tế thiên, nhìn thấy đầu người lô nhô kéo dài ở bên dưới đang đứng nghiêm, khom lưng hành lễ, lần đầu tiên có được cảm giác trực quan về việc làm vua, nắm giữ quyền lực đứng trên ngàn vạn người khác là như thế nào.
Sự hưng phấn, hào hứng dâng trào khiến trái tim đập liên hồi không ngừng nghỉ.
Cảm giác cứ như cả thế giới đều gói gọn trong lòng bàn tay của mình.
Nói thật, Trần Tí thậm chí đã có lúc say mê trong đó.
Cũng may Trần Tí mang theo linh hồn thời hiện đại và được trợ lý Hồng nhắc nhở nên cuối cùng vẫn trở lại bình thường.
“Giờ mình đã biết vì sao bao nhiêu người tranh giành lẫn nhau, huynh đệ tương tàn, g·iết cha g·iết mẹ để giành ngôi báu rồi.”
“Cám dỗ thật sự quá lớn.”
“Bên dưới kia sẽ có bao nhiêu người muốn trèo lên ngai vàng của mình đây?”
Đây là cảm giác mà bất kì bậc quân vương nào cũng phải trải qua.
Không thể tin tưởng bất kì ai vì kẻ nào cũng có lý do để phản bội mình.