Phát hiện hậu quả nghiêm trọng, Trần Tí lật ngược dòng về thời Pháp cai quản để xem nguồn gốc sức mạnh và cơ chế tự trị của người Hoa bắt nguồn từ đâu.
Không có nhiều chuyện để nói, thời Pháp, người Hoa đã tụ tập thành các bang hội sinh sống kiểu xã hội đen và trở thành một thế lực lớn, thậm chí nắm độc quyền phân phối t·huốc p·hiện cho Pháp, trở thành công dân cấp cao hơn người Việt hạ đẳng.
Trần Tí quay về tiếp nữa và phát hiện một bí mật bị lấp liếm, các bang hội hoa kiều là do vị “anh tài họ Nguyễn” lập ra, trao quyền cho bang chủ mọi quyền tự trị đối với người Hoa.
Lưu ý, lúc này Trung Quốc do nhà Thanh kiểm soát nên hoa kiều hiển nhiên là người Thanh từ phương bắc xuống cầm đầu, họ không liên quan tới người Việt gốc Hoa.
Người Việt gốc Hoa và Hoa Kiều khác nhau hoàn toàn. (Theo cuốn Tâm Tình của một người Việt gốc Hoa)
Nhưng mà bang hội Hoa Kiều được “hiền quân” ưu ái giao luôn cả quyền cai trị người Việt gốc Hoa, vốn là con dân đất Việt.
Nên việc này mang ý nghĩa đem bán dân chúng đất Việt cho ngoại bang để đổi lấy vinh hoa phú quý, ăn sung mặc sướng của bản thân.
Nói một cách thẳng thừng là bán nước, buôn dân.
Đây chính là lý do thông tin sử gia thời Nguyễn lấp liếm, mù mờ, cố ý nhập nhằng không phân tách rõ ràng giữa thương nhân từ nhà Thanh tới buôn bán và người việt gốc Hoa từ xưa tới nay.
Làm gì có ông Vua nào thừa nhận bản thân vì bưng bô ngoại bang nên đem con dân bán cho kẻ xâm lược.
- What, một triều đình lại có chủ trương thành lập bang hội của ngoại bang, xây dựng khu tự trị ngay trên đất của nước mình?
- Lại còn đem dân chúng của mình đẩy vào vòng tay ngoại bang?
Trần Tí đặt một dấu hỏi to tướng ở đây, anh thật sự rất muốn hỏi tại sao nhưng không hề có đáp án bởi vì hiển nhiên Nguyễn Vương chỉ mập mờ bằng “ưu đãi” “tạo thuận lợi”.
Bang hội tự trị được lập từ đâu, tại sao đều bị lấp liếm.
Rất nhiều người có thể không hiểu việc cho phép thành lập bang hội tự trị trên quốc gia của mình mang ý nghĩa gì nên cảm thấy bình thường.
Bởi vì xã hội hiện đại không bao giờ có chuyện ban hành luật để “bang hội” tự trị theo kiểu xã hội đen nên người hiện đại không biết hậu quả.
Nơi duy nhất tương tự là tam giác vàng cũng không được quốc gia nào chính thức thừa nhận.
Trong đầu Trần Tí bỗng tưởng tượng ra cảnh một vị hiền vương đứng chống nạnh tuyên bố:
“Cả thế giới chỉ có một cái tam giác vàng, quá là cùi bắp, nhìn đây, một mình ta sẽ chế tạo bảy tam giác vàng trên đất Việt, để cường quốc năm châu phải kính nể với tài năng của ta.”
Hình ảnh quá “tuyệt vời” khiến Trần Tí không chịu nổi lắc đầu bỏ ngay cái đó.
Anh vội vã quay về thời trước khi “anh tài họ Nguyễn” kia nắm quyền.
Quả nhiên, trước đó cả chúa Nguyễn, chúa Trịnh, vua Lê và xa hơn nữa đều không ai chế tạo “tam giác vàng” trên đất Việt cả.
Trước đó, các vị vua trên cơ bản coi người hoa như dân Việt, đối xử như nhau và cho thành lập các Minh Hương (hương hỏa của người Minh).
Từ cổ chí kim, trên đất Việt này, chỉ có duy nhất “hiền vương” là đem cắt đất, phân lô bán cho xã hội đen thành lập khu tự trị thôi.
- Vậy hà cớ gì phải tách ra làm bang hội?
Trần Tí nhíu mày suy tư, đang lúc nghĩ mãi không rõ thì trợ Lý Hồng xuất hiện nhắc nhở:
- Cù Lao Phố có hai trận chiến, nhưng các sử gia nhà Nguyễn chỉ nhắc ra rả một cái sau thôi.
Ngay sau đó, tin tức hiện lên:
[Năm 1747, một nhóm khách thương người Phúc Kiến qua lại buôn bán, thấy Cù lao Phố rất giàu có nên dậy lòng tham muốn chiếm lấy để làm chỗ dung thân lâu dài.
Cuộc b·ạo l·oạn do Lý Văn Quang (tự xưng là Giản Phố Đại vương) cầm đầu, đánh úp dinh Trấn Biên, g·iết c·hết Nguyễn Cư Cẩn là người cai quản dinh.]
Đây là một tin tức n·hạy c·ảm có xuất xứ từ thời chúa Nguyễn, khi mà vị “hiền quân” kia còn chưa xuất hiện nên sử quan vẫn ghi chép.
Nhưng dù có ghi chép cụ thể thì người hiện đại mà không hiểu Lịch Sử vẫn bị “hiền quân” xuyên tạc nhiều năm và lầm tưởng là “chuyện nội bộ người Hoa”.
Nhưng sự thực khác biệt hoàn toàn, đây là ngoại bang xâm lược và đàn áp dân Việt.
Bởi vì trên thực tế, người Hoa trước đó ở Cù Lao Phố có xuất thân từ Minh Triều, bỏ trốn khỏi Trung Quốc, ghét nhà Thanh và đã xin quy thuận, thành dân Việt gốc Hoa, sinh sống lâu đời.
Còn thương khách người Phúc Kiến năm 1747 là đã thuộc về triều Thanh, tức ngoại bang phương bắc.
Vậy nên đây là một cuộc xâm lược của nhà Thanh vào dân Việt gốc Hoa để đồ sát và c·ướp b·óc dân Việt.
Có thể thấy trong ghi chép sử của chúa Nguyễn (chúa Nguyễn và nhà Nguyễn là hai thời đại khác nhau) họ phân biệt rất rõ ràng thương khách, người đến từ tàu và coi con dân người Việt gốc Hoa là người mình chứ không cố ý mập mờ như “hiền vương”.
Và kết hợp với ghi chép chỗ khác, Trần Tí thấy được sự thật:
[Năm 1747, có một người Tàu mưu g·iết cai bạ Nguyễn Cư Cẩn và xưng vương ở Đông Phố.
Tuy hắn b·ị b·ắt sống cùng thủ hạ, Võ Vương (Nguyễn Phúc Khoát) không những tha c·hết cho hắn mà còn trả về Trung Quốc.]
Mọi thứ đã rõ!
Chúa Nguyễn coi thương khách là người tàu (nhà Thanh) đến từ ngoại Bang và lên âm mưu từ trước.
Chúa Nguyễn biết rất rõ âm mưu này đến từ Trung Quốc phương bắc nên phải trả về để tránh nạn binh đao.
- Hóa ra là thế.
- Từ thời này, các thương nhân nhà Thanh đã bắt đầu dòm ngó tài sản người Việt gốc Hoa, thèm muốn c·ướp b·óc, lên âm mưu dựa vào sự hậu thuẫn đến từ triều đình nhà Thanh ở phương Bắc.
- Ỷ vào chỗ dựa từ Thanh triều chúng bắt đầu thâu tóm và lũng đoạn mọi thứ bằng vũ lực.
Trần Tí vỗ đùi vì cuối cùng cũng tìm thấy điểm chính yếu mà các sử quan mập mờ tránh né.
- Vấn đề nằm ở chỗ nhà Thanh và các thương nhân xuất xứ từ Thanh triều.
- Họ sang đây c·ướp b·óc, áp bức người Việt gốc Hoa và “hiền quân” đã bưng bô cho nhà Thanh bằng cách phá nát kết cấu “Minh Hương” ban đầu, nhồi nhét họ vào trong các bang hội Hoa Kiều do người Thanh quản lý.
- Các bang hội được lập không phải vì dân Việt, không phải vì người Việt gốc Hoa mà phục vụ cho thương lái Thanh triều theo sự chỉ đạo của triều đình nhà Thanh.
Thời đại này, nhà Thanh thực hiện chính sách cấm thương, chỉ có những người cấu kết với quan lại nhà Thanh thì mới dám lén ra biển đi buôn.
Vậy nên nói là thương nhân nhưng thực tế mang theo nhiệm vụ và có quan hệ mật thiết với triều đình nhà Thanh phương Bắc.
- “Hiền quân” đã bán đứng người Việt gốc Hoa, từ chối quyền công dân của họ và ném vào hố lừa do Thanh triều kiểm soát.
- Quyền hạn của bang chủ có thể nói không khác gì thổ hoàng đế, ép người Việt gốc Hoa phải thần phục trước thế lực triều Thanh.
- Kể từ đây, người Việt gốc Hoa bị nhà Thanh khống chế gián tiếp thông qua các bang hội.
Nên biết, các Minh Hương là do người Minh không chịu nổi sự áp bức của nhà Thanh bỏ xứ mà đi, có thể tưởng tượng khi bị “hiền quân” vứt lại cho thế lực nhà Thanh thì họ sẽ bị áp bức, trả thù thế nào.
- Nhân lực dồi dào, lại có “hiền quân” bán nước, nhà Thanh nhanh chóng sử dụng bang hội làm công cụ lũng đoạn toàn bộ kinh tế đất Việt, dẫn đến hậu quả trăm ngàn năm sau vẫn phải gánh chịu.
- Tội nhân thiên cổ, để cho nhà Thanh khống chế toàn bộ nền kinh tế.
- Đó cũng là lý do người Pháp sang đàm phán với nhà Thanh về việc cắt đất chứ không thèm ngó ngàng gì tới triều đình Huế bù nhìn.
Mọi thứ dần dần sáng tỏ.
Đáp án rõ ràng, thủ phạm chính là hắn.
Đột nhiên, Trần Tí cảm giác bản thân giống như được Conan nhập hồn, nhìn thấu mọi chuyện.