Dọc chiến hào xuất hiện dòng nước n·gập l·ụt ào ào dưới chân giống nhưa lũ về tới bản.
Các binh sĩ Đại Việt phải đội mưa, lội bùn túc trực ở những trạm gác đề phòng giặc Pháp tập kích bất ngờ trong đêm.
Nước mưa đã dẫn dắt dòng máu lạc hồng thấm xuống từng tấc đất lãnh thổ mà cha ông để lại, giống như để đánh dấu chủ quyền tổ quốc thiêng liêng.
Hố bom, hố đạn lởm chởm vẫn còn đó nhưng thi hài của các liệt sĩ đều được tất bật đưa vào bạt.
Hạt mưa đá đấm vào mặt cùng cái lạnh lẽo của gió mưa mùa đông cũng không thể nào ngăn cản được trái tim nhiệt huyết ấm áp dòng máu nóng.
Hoàng Trung Hải, tổng chỉ huy lực lượng q·uân đ·ội Đại Việt phòng thủ ở tam giác vàng đang đứng dưới trời mưa, lẳng lặng nhìn về những tấm vải trắng phủ đầy trước mắt.
Ông chỉ đạo cho cấp dưới dùng bạt của mình và ván gỗ kê nhằm đảm bảo thi hài của các liệt sĩ không bị úng nước mưa.
Đối với Hoàng Trung Hải mà nói thì thà để bản thân đội mưa, nằm đất còn tốt hơn việc phải nhìn thấy những anh linh, liệt sĩ chịu khổ.
Không cần nhiều lời lẽ, Hoàng Trung Hải đứng nghiêm, đưa tay lên trán chào theo lễ nghi q·uân đ·ội.
Tập thể sĩ quan, binh lính đằng sau chỉnh tề làm theo, đôi mắt nhìn về phía những người lính Đại Việt đã ngã xuống với sự kính trọng cao quý nhất.
Có những kẻ c·hết đi để lại tiếng xấu muôn đời, nhưng cũng có những anh hùng được vinh danh đời đời kiếp kiếp, mãi mãi sống trong trái tim của kẻ ở lại.
Hôm nay, đã có tới gần một ngàn binh sĩ Đại Việt t·ử t·rận để bảo vệ quê hương tổ quốc.
Và chắc chắn con số này ít hơn nhiều so với phe t·ấn c·ông xâm lược phi nghĩa.
Ầm!
Nava lại tiếp tục đập mạnh chiếc hộp uống nước bằng thép xuống dưới đất.
Anh bạn đáng thương ấy đã phải méo mó, vặn vẹo dưới sự h·ành h·ạ của Nava dù bản thân cực kỳ cứng rắn.
- Hai ngàn binh sĩ.
- Là hai ngàn binh sĩ đấy, có hơn một nửa là người da trắng.
- Có biết số lượng này nhiều như thế nào không?
- Chúng ta chinh phục cả châu phi đều không tổn thất nhiều quân như vậy.
- Tây Ban Nha dùng tám trăm quân đánh bại cả đế chế dân bản xứ ở châu mỹ.
- Vậy mà, ở cái xứ khỉ ho cò gáy này, chỉ trong ngày đầu tiên đ·ã c·hết gấp ba lần.
- Bộ chỉ huy toàn là lũ con lợn, không thể chờ để đánh từ từ được sao?
Nava cuồng loạn phát tiết
Vì sao tây dương không ngần ngại thực hiện c·hiến t·ranh xâm lược thuộc địa toàn cầu?
Đó là vì họ tổn thất quá ít trong khi lợi ích thu về thì khổng lồ.
Bọn họ lợi dụng c·hiến t·ranh để thu về tài nguyên, nhân khẩu, tiếp tục lăn cầu tuyết mạnh hơn nữa, càng đánh càng đông, càng c·ướp càng giàu, càng xâm lược, lãnh thổ càng rộng lớn.
Nhưng chiến thuật này sẽ bị dừng lại ngay khi dính vào cây tre làng Đại Việt mềm dẻo nhưng kiên cường, quật gãy hàm răng tham lam.
Cũng không thể trách Nava tức tối như vậy vì người tây dương đưa binh lính tới thuộc địa là để xâm lược chứ không phải bảo vệ tổ quốc, họ mong chờ con cái, người chồng, người cha trở về với bánh mỳ và rượu vang chứ không phải một hộp tro cốt.
Khi n·gười c·hết quá nhiều, thân nhân của họ sẽ xé xác Nava ra thành từng mảnh và các chính trị gia giả vờ như không biết gì cả, đẩy hết tội lỗi lên đầu con cừu non xấu số.
Nava không phải người ngu, ông ta hiểu xã hội tư bản, một khi hết giá trị lợi dụng sẽ bị vứt đi như giày rách.
Vinh quang và công lao trong quá khứ không có giá trị bằng một đồng xu lẻ rớt vào túi tài phiệt.
Henry ở đằng sau, cảm thấy tiếng động hơi lớn bất đắc dĩ thở dài nhắc nhở:
- Tướng quân, những lời này ngài chỉ nên nói riêng thôi, đừng để người bên ngoài nghe thấy.
- Sợ cái gì, chẳng lẽ đám vượn đội mũ người ở bản thổ có thể chèo xuồng vượt biển tới bắt người sao?
Nava hùng hổ không thèm để ý đến đám chính trị gia mà trong mắt ông ta chẳng khác nào giòi bọ.
Henry lắc đầu:
- Không phải.
- Vấn đề ở chỗ sĩ khí.
- Binh lính của chúng ta đều là q·uân đ·ội viễn chinh, tinh thần chiến đấu là một vấn đề quan trọng.
- Nếu để lộ ra chúng ta c·hết quá nhiều người thì binh lính sẽ tiêu cực, đào ngũ.
Nava hơi sững sờ, trầm lặng một lúc rồi chỉ có thể im lặng gật đầu.
Trên thực tế, điểm yếu của đế quốc xâm lược nằm ở chỗ c·hiến t·ranh phi nghĩa, không phải vì tổ quốc, quê hương thiêng liêng nên tinh thần chiến đấu cực kỳ kém.
Một khi để họ phát hiện tình hình chiến đấu bất lợi, có thể thua trận thì tan tác là chuyện dễ xảy ra.
- Được rồi, vậy thì để tôi hạ lệnh cho cấp dưới lén giấu t·hi t·hể đi, tuyên truyền với bên ngoài rằng chúng ta đang chiến thắng, tổn thất của đối phương lớn gấp đôi.
- Chờ khi cuộc chiến kết thúc thì an táng sau.
- Cũng không thể làm giống như lũ lợn chính trị gia, giấu diếm xác binh sĩ rồi báo m·ất t·ích để giảm số liệu t·hương v·ong.
Trên thực tế, Nava nói cho cùng vẫn là xuất thân quân nhân, chỉ bị ép thôi chứ vẫn mong muốn chôn cất liệt sĩ đàng hoàng.
Không giống với các chính trị gia tư bản, sẵn sàng tìm mọi cách che giấu t·hi t·hể để đạt được “chiến thắng” trên truyền thông.
Nghĩ tới truyền thông, Henry bỗng đề nghị:
- Tướng quân, hay là chúng ta cho người rải truyền đơn vào Đại Việt.
- Chúng ta nói rằng hoàng đế Đại Việt độc tài, để người dân ăn kham sống khổ vì sự sung sướng của bản thân.
- Sẽ có đứa ngu tin tưởng sao?
Nava tỏ ra hoài nghi với đề xuất này.
- Rõ ràng là các chiến binh này đang chiến đấu trên lãnh thổ quê nhà, vì độc lập tự do của tổ quốc.
- Có mù cũng phải thấy lờ mờ chứ?
Nava chẳng phải dân chuyên chính trị, ông ta không rành về xuyên tạc, tẩy não nhưng Henry thì khác.
Chỉ thấy Henry cười thoải mái:
- Việc này ngài không rành bằng tôi rồi!
- Chỉ cần nói rằng chúng ta là ánh sáng văn minh của nhân loại, và đế quốc siêu vĩ đại cung cấp bánh mì, rượu ngon, hải sản, cuộc sống giàu sang cho tất cả mọi người.
- Dụ khị bọn họ lật đổ chế độ nhà Trần độc tài, chào đón “nền văn minh” thì ai cũng có biệt thự, nhà lầu, ăn bào ngư, vi cá mà không cần làm việc gì cả, tối ngày đi chơi thôi.
- Còn tới lúc chúng ta dí súng vào đầu rồi thì đám khỉ bản xứ ấy chỉ có nước liếm chân chúng ta, quỳ xuống đầu hàng, cơ hội nào để hối hận nữa.
Khóe miệng Nava giật giật, ông ta không thể hiểu được sẽ có người tin vào những lời dối trá trắng trợn thế này.
Đừng nói xứ thuộc địa, ngay cả dân châu âu bản xứ cày tụt quần, lòi cả trĩ, ngày làm gần hai mươi tiếng đồng hồ vẫn còn đói trơ xương, ăn xin, homel·ess đầy đường.
Chỉ cần không chơi đồ quá 365 ngày thì sẽ chẳng thể nào nghĩ ra cái ảo tưởng ngồi không mà hưởng, ham ăn lười làm ấy.
Nhưng tất cả bởi vì Nava chưa từng biết sức mạnh của chiêu trò tẩy não kinh khủng thế nào.
Các nước đế quốc đã bí mật thực hiện các thí nghiệm tẩy não, tìm cách kiểm soát tâm trí người khác từ lâu đời.
Phạm vi thí nghiệm bao gồm nhưng không giới hạn tại trường học, bệnh viện, nhà giam, khu vực dân cư...
Không ai rõ cụ thể đã nghiên cứu cái gì, kết quả ra sao, bởi vì tất cả các cuộc thí nghiệm như vậy chắc chắn là làm trong bí mật và sẽ hủy bỏ tất cả tài liệu ngay khi để lộ nhằm trốn tránh trách nhiệm về hành vi phản nhân loại.
Người ta chỉ lờ mờ đồn đoán về thuyết âm mưu có một sự trùng hợp nào đó bởi các nước đế quốc đã thực hiện chiến dịch diễn biến hòa bình và cách mạng màu thành công hàng loạt sau khi đã hoàn thành thí nghiệm MKUtra (Mỹ công bố là dừng thí nghiệm nhưng theo thuyết âm mưu thì nó đã hoàn thành) trong c·hiến t·ranh lạnh (1953-1973).
Tất nhiên, tất cả đều chỉ là thuyết âm mưu, không hề có chứng cứ nào cả.
Ngay cả tướng quân hiện tại như Nava đều không biết trong đất nước của mình đang bí mật thực hiện các chiến dịch tẩy não thế nào.
[Đây là sự kiện có thật trong lịch sử chứ không phải mình chém gió nhé, ví dụ như Dự án MKUltra do CIA thực hiện có tài liệu công khai của cả hai phía, Mỹ và báo công an nhân dân Việt Nam đều đưa tin.
Dân mê chơi game kinh dị thì có thể xem các dòng phim Outlast, cách xây dựng bối cảnh trong game khá giống với những thí nghiệm tẩy não của đế quốc.]