Lúc này, ở trên núi xuất hiện một đội pháo binh Việt s·ử d·ụng s·úng trường và có khoảng vài chục chiếc súng cối đang ngắm nghía hướng về phía quân lính tây dương và thuyền chiến của người Xiêm.
Đây là nhóm lính cơ động bố trí cảnh giới vòng ngoài nên lực lượng chỉ có như vậy.
Hầu hết v·ũ k·hí hạng nặng của Đại Việt đều đã được bố trí kỹ càng tại phòng tuyến, trong thời gian ngắn khó lòng di chuyển ra ngoài t·ấn c·ông mà không bị phát hiện.
Hoàng Tự, đội trưởng đội lính pháo liếc mắt nhìn một chấm nhỏ trên bầu trời, đó là khinh khí cầu quan sát của tây dương.
Nghe nói ở Định Long đang nghiên cứu chế tạo pháo ca xạ để đối phó với uy h·iếp đến từ bầu trời nhưng ngay lúc này thì chưa có.
Nếu Đại Việt vội vã manh động thì rất dễ dàng bị người tây dương phát hiện và bố trí phản kích.
Vậy nên Hoàng Tự bình tĩnh hạ lệnh!
- Báo về tổng bộ việc đụng độ quân địch.
- Tận dụng cơ hội nã súng tiêu diệt sinh lực địch, sau đó rút lui an toàn.
- Rõ, thưa chỉ huy!
Các binh sĩ đứng nghiêm, giơ tay chào nghi thức, khuôn mặt lộ rõ quyết chiến đấu thấy c·hết không sờn.
Đơn giản vì chỉ có những người lính dũng cảm mới sẵn sàng tập kích đội quân đông tới hàng vạn người của địch chỉ với vài trăm lính.
Họ thuần thục mở kho đạn lấy đồ chơi để lắp ráp mô hình giống như các cậu bé to xác.
Chỉ có điều là đồ chơi hơi “đặc thù” chỉ dành cho người lớn rất ít người muốn chơi ở phía đối diện.
Trong lúc này, chỉ huy trong khẩu đội chiến đấu sẽ dùng kính viễn vọng và giấy bút để tính toán khoảng cách, vị trí, góc độ bắn… bằng một đống công thức phức tạp mà nếu có đứa trẻ trâu nào đó hỏi học giỏi để làm gì, có kiếm ra tiền không thì anh sẽ trả lời ngay “bảo vệ đất nước”.
Đây là lý do q·uân đ·ội hiện đại cần coi trọng giáo dục.
Khi chỉ huy tính toán xong, các chiến sĩ còn lại cũng đã hoàn thành lắp ráp đồ chơi dành cho người lớn.
Hộp đạn được đặt ở một hố nhỏ cách đó không xa để tránh bị sự cố nổ đạn dược nếu địch bắn trả.
Một người lính điều chỉnh bệ súng, một người lính điều chỉnh hướng, góc theo lệnh khẩu đội trưởng.
Chỗ hộp đạn cũng có hai anh phân chia nhiệm vụ mang đạn tới giao cho hai người ở chỗ bệ súng đã điều chỉnh xong.
Tất cả năm người trong khẩu đội đều phân chia nhiệm vụ nhịp nhàng đâu ra đấy trên núi đồi chông chênh cứ như đã diễn tập hàng ngàn lần vậy.
Đây chính là sức mạnh của q·uân đ·ội tinh nhuệ chuyên nghiệp được huấn luyện và học tập bài bản.
Anh lính đem viên đạn đặt ở trên nòng súng, ướm thử sao cho vừa khít để đạn chui tuột được xuống ống mà không làm ảnh hưởng đến hướng nòng súng đã căn chỉnh từ trước.
Sai một li, đi một dặm, bất kỳ thao tác sai sót bé nhỏ nào cũng có thể ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.
Cuối cùng, họ thả tay ra và nhanh chóng bịt tai ngồi xuống.
Ầm!
Viên đạn theo lực hấp dẫn bị rớt xuống dưới bệ súng, kích hoạt thuốc nổ, đẩy đạn cối bay ngược lên trời tạo thành vòng cung tuyệt đẹp bắn xuống lòng sông Mê Kông tất bật hối hả.
Khác với các loại đạn thông thường, đạn súng cối bay khá lâu và binh lính Đại Việt có đủ thời gian đứng dậy xem thử đồ chơi mình ship có đúng địa chỉ hay không còn xin đánh giá năm sao.
Trong tầm mắt của họ, phản ứng quân địch chia ra làm hai thái cực khi khe thấy tiếng súng cối nã đạn.
Binh lính tây dương theo phản xạ nằm rạp xuống đất với vẻ mặt sợ hãi khi nghe thấy t·iếng n·ổ, khuôn mặt dáo dác lần mò xung quanh xem liệu có uy h·iếp nào đâu đây hay không.
Trong khi đó, người Xiêm vẫn còn ngơ khác chưa hiểu chuyện gì sắp tới.
Ầm!
Một t·iếng n·ổ rung trời, khói lửa nóng rực bay mịt mù cả một vùng sông nước rộng lớn, màu hồng chiếu rọi toàn bộ mặt nước.
Đồ chơi đã ship trúng vào địa chỉ nhà anh bạn Xiêm.
Đáng tiếc, anh ấy có vẻ không thích thú lắm với món quà này và từ chối đánh giá năm sao cho chuyến hàng này.
Sau giây phút thất thần ban đầu, lính Xiêm trở nên hỗn loạn khi chứng kiến thuyền vận tải chở thuốc nổ trở thành pháo hoa giữa ban ngày.
Còn những thủy quân ở trên tàu thuốc nổ thì không cần hỏi, chắc chắn đều được yên nghỉ dưới bão lửa rồi.
Ngay cả ngoài rìa trung tâm v·ụ n·ổ cách hàng chục mét vẫn còn cháy rụi đầu tóc, rớt bạch bạch xuống sông.
Đặc biệt là ngay sau đó lại tiếp tục trút cơn mưa đạn pháo nổ đùng đoàng càng l·àm t·ình thế thêm gay cấn.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Hàng chục khẩu pháo từ trên núi phóng xuống dữ dội, bắn ra những cột sóng dữ dội làm lung lay những chiếc cầu tạm ọp ẹp.
Thậm chí có hàng nóng rơi trúng giữa cầu, khiến những cây gỗ thô sơ vỡ vụn thành mạt gỗ, đưa những anh bạn tây dương xuống sông tắm mát, vâng, người Việt rất công bằng, bạn đến là đón, hàng tới là ship.
Chơi với Xiêm không lại mang tiếng “kỳ thị bạn bè quốc tế.”
Nhiều binh sĩ tây dương nghiêng ngả rơi rớt khỏi cầu, bấu víu vào nhau tụt cả quần trông cực kỳ thảm hại, kêu khóc thảm thiết, hoàn toàn không còn thể hiện sức mạnh ngày nào trước dân bản xứ.
- Chạy!
- Nhảy xuống sông!
- Trốn đi!
Tình cảnh nhốn nháo, hỗn loạn, ồn ào tới mức khiến mọi người tưởng rằng đang chơi âm u.
Chỉ có hơi nóng phả vào mặt mới khiến cho mọi người tỉnh ngộ: “c·hiến t·ranh không phải trò đùa.” và người da trắng không phải vĩnh viễn bất bại.
Nhưng nói đi cũng nói lại, lính tây dương không phải ai cũng đang tấu hài.
Hàng trăm lính đã thành công sang bờ cánh tây liền vác xúng t·ấn c·ông về phía bộ đội Đại Việt.
- Xung phong!
- Giết!
Tiếng hô cực kỳ vang dội nhưng không làm bộ đội Đại Việt nao núng.
Sau khi xác định địa chỉ ship không lộn, các khẩu đội súng cối liên tục nã đạn với tốc độ cao hơn hẳn.
Hai ba người thay nhau chuyền tay đạn cối, liên tục bỏ vào trong súng với xạ tốc độ trà xanh trở mặt.
Đạn cứ nối tiếp nhau bay ra ngoài phụt phụt, viên trước chưa tới nơi, viên sau đã tới, hàng ship tới liên tục khiến giặc kịp nhận hàng chứ đừng nói tới khiếu nại.
Bộ đội tất nhiên thấy lính tây dương đang tiếp cận nhưng họ phải tranh thủ nã càng nhiều đạn cối càng tốt trước khi rút.
Tất nhiên, cũng có một số shipper hơi cóng tay, ship nhầm địa chỉ, đáng lý sẽ bị trách phạt, phải điều chỉnh lại súng cối rồi nã đạn tiếp.
Chiến tranh thực tế cần phải tính đến hiệu quả từng viên đạn mà hậu phương đổ mồ hôi, sôi nước mắt chế tạo ra.
Còn giống như kiểu q·uân đ·ội nhắm mắt bắn bừa cho hết đạn, đủ chỉ tiêu chỉ có trên phim để tạo điều kiện nhân vật chính múa lửa mà thôi.
Nhưng lúc này, tình thế nguy cấp nên họ lựa chọn trực tiếp cầm súng lên bắn trả quân địch đang tiến lại gần, sáng tạo cơ hội tiếp tục tung hỏa lực vào quân địch.
Bằng, bằng, bằng!
Lính Pháp bắt đầu tiếp cận trận địa súng cối và hai bên nã đạn bắn phá với nhau.
Tiếng súng nổ đùng đoàng cùng mùi thuốc súng gay mũi bắt đầu lan tràn khắp núi đồi.
Tính năng súng của hai bên không chênh lệch quá nhiều, những pha đấu súng cực kỳ gắt, t·hương v·ong xuất hiện ở cả hai phía.
Bằng, bằng, bằng!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Máu, sắt và lửa tung bay trên bầu trời.
Chỉ huy Pháp thúc dục bộ binh của họ đội mưa bom, bão đạn tiếp tục t·ấn c·ông về phía trận đội súng cối.
Bộ đội Đại Việt chống trả quyết liệt nhưng với cách biệt quân lực quá lớn, bắt đầu chia nhóm bắn trả áp chế, đồng thời thu dọn súng cối rút lui dần.
Khác với trận phục kích ở cầu Liễu Kình, lần này lực lượng chủ lực Đại Việt cách không xa nên việc rút lui đơn giản và dễ dàng hơn nhiều, chẳng cần phải hủy súng cối.
Kết quả cuối cùng, người Pháp tổn thất với t·hương v·ong tới sáu trăm người, gấp ba lần Đại Việt để vượt sông Mê Kông, một chuyện tưởng chừng như đơn giản.
Tất cả báo hiệu, tam giác vàng sẽ trở thành cối xay thịt của chiến trường Đại Nam.