Chương 217: Phản Việt Liên Minh phiên bản đông tây kết hợp (1)
- Đại Ngọc Nhi từ chối mua v·ũ k·hí của Anh – Pháp và tiếp tục xây dựng Nghĩa Hòa Đoàn, quân đoàn Mông Cổ sao?
- Diệp Danh Sâm bị từ bỏ, triều đình Đại Thanh nói rằng Diệp Danh Sâm tự ý chống đối người phương tây thượng đẳng nên phải bị phạt?
- Một tướng lĩnh trung thành với triều đình trung ương, chiến đấu tới giây phút cuối cùng, b·ị b·ắt chứ không đầu hàng bị bỏ rơi bởi một lý do ngớ ngẩn?
- Rõ ràng bản thân Đại Ngọc Nhi đứng đằng sau chỉ đạo, con nít ba tuổi cũng biết, chẳng lẽ bà ta nghĩ rằng người tây dương thực sự không hiểu gì sao?
- Là người nắm quyền tối cao của một cường quốc lại lựa chọn trốn tránh trách nhiệm trước phương tây, đẩy thuộc hạ ra làm dê thế mạng?
Trần Tí ở tại Hà Nội, nhìn trên tin tình báo từ Mãn Thanh gửi về mà chỉ biết lắc đầu cảm thán.
Lúc trao đổi hiệp định, liên quân Anh – Pháp lấy Diệp Danh Sâm giao chiến làm lý do đòi tiền bồi thường mấy ngàn lượng bạc.
Vốn dĩ đây là chuyện tương đối bình thường nhưng Đại Ngọc Nhi lại từ chối, đẩy hết trách nhiệm lên đầu Diệp Danh Sâm, nói rằng hành động chống lại lính tây dương là do ông ta tự làm tự chịu, triều đình không liên quan.
- Hành động yếu đuối này nếu với cương vị của một người phụ nữ thì không sao.
- Nhưng với vai trò kẻ thống trị đất nước thì không khác gì một pha tự hủy cực mạnh.
- Ngu xuẩn… nhưng lại hợp lý!
Trần Tí đặt tập hồ sơ lên bàn, đầu ngửa về phía sau, khỏe miệng cười nhạt.
- Vợ ơi, bóp vai cho anh!
Huyền An hoàng hậu ở bên cạnh, lườm một cái nhưng cũng đồng ý.
Không phải cô sợ gì anh mà những ngày này, Trần Tí thực sự rất mệt mỏi, căng mình ra bố trí lực lượng, theo sát từng biến động nhỏ trong khu vực.
Cung nữ hầu hạ thì đều bị cản bên ngoài vì giữ bí mật nên Huyền An mới nhịn một chút vì người dân Đại Việt.
“Ừm, đúng rồi, mình đang phục vụ Đại Việt, không phải vì tên đáng ghét này.”
Những ngày qua, Huyền An cùng Trần Tí nắm tay nhau đi khắp nơi, tình cảm dần dần hồi xuân trở lại, vui vẻ và thú vị như ngày mới yêu.
Dù sao, cả hai người họ đều đang mười tám tuổi, độ tuổi đẹp đẽ nhất của tình yêu.
- Anh, vì sao Đại Ngọc Nhi lựa chọn như vậy lại hợp lý?
- Em chả thấy có lý do gì để làm vậy cả?
Nghe lời Huyền An dò hỏi sau lưng, Trần Tí nói với vẻ tự hào:
- Đó là bởi vì vợ của anh xinh đẹp, trẻ trung, thông minh, hiểu chuyện, chắc chắn không ngốc như lão yêu bà Đại Ngọc Nhi rồi.
Mặc dù không phải tình thánh nhưng định luật khen vợ never sai Trần Tí cũng biết.
Sau đó, anh bắt đầu nghiêm túc phân tích chi tiết:
- Đại Ngọc Nhi không giống em, cô ta từ nhỏ tới lớn sống trong môi trường hậu cung đấu đá nội bộ quanh bốn bức tường giữa các phi tần với nhau, mục tiêu duy nhất là tranh giành sự sủng ái từ người khác.
- Ở trong thế giới của cô ta, tất cả mọi người đều thông qua sử dụng âm mưu quỷ kế, hãm hại lẫn nhau giống như tiểu thuyết ngôn tình vậy.
Trần Tí nhắc đến tiểu thuyết ngôn tình vì đã từng sao chép từ chỗ trợ lý Hồng một ít cho Huyền An đọc đỡ buồn.
Trong đó không thiếu tình tiết máu chó như tiên nhân, đại thừa kỳ nữ chính bị luyện khí kỳ trà xanh vu hãm phải t·ự s·át theo cách cực kỳ khó hiểu trong khi nữ chính chỉ cần một ngón tay là đủ nghiền nát toàn bộ thế giới.
- Ngay cả nắm quyền cũng dựa vào đứng sau bức rèm, dựa vào thân phận của người khác chứ không phải tự mình đăng cơ xưng đế.
- Việc thiếu đi kiến thức thực tế bên ngoài cùng môi trường sống đặc thù dẫn tới bản thân Đại Ngọc Nhi thiếu đi tố chất lãnh đạo và không hiểu rõ nguyên tắc sinh tồn cơ bản nhất “mạnh được yếu thua”.
- Đại Ngọc Nhi tính ra cũng xui xẻo, nếu như được giáo dục theo một phương hướng khác thì có khi đã trở thành nữ cường với thủ đoạn của mình.
Ở thời phong kiến, những nhân vật nữ có địa vị cao quý như Đại Ngọc Nhi (vương tộc Mông Cổ) từ bé xíu đã được dạy về cách lấy lòng người khác.
Cuộc sống của họ cũng chỉ quanh quẩn trong hậu cung, nơi mà địa vị chủ yếu phụ thuộc vào việc lấy lòng bề trên như hoàng đế, thái hậu, chủ tử…
Họ may mắn vì cuộc sống an nhàn không phải lo cơm áo gạo tiền nhưng đồng thời cũng xui xẻo bởi chưa từng nhìn thấy đối thủ dùng đạn pháo phá vỡ quy tắc là như thế nào.
Trần Tí nghĩ nghĩ một chút, lấy một ví dụ:
- Em cũng từng sống trong hậu cung rồi, anh lấy ví dụ, giả sử giữa hai vị quý phi nương nương có mâu thuẫn tình cảm với nhau sẽ xử lý thế nào?
Huyền An liếc xéo:
- Anh muốn tuyển quý phi?
- Đang yên đang lành hòa bình quá nên muốn có quý phi có mâu thuẫn với nhau để tổ chức cung đấu?
…
Một pha phòng thủ hớ hênh đến từ vị trí Trần Tí, anh vội vàng ho khan:
- Anh đâu có tuyển quý phi, anh đang ví dụ, ví dụ hiểu không?
- Em cứ coi như là tiền triều đi!
- Nếu là tiền triều, quý phi có mâu thuẫn với nhau sẽ tìm cách vu oan, đổ tội, khiến đối phương mất đi sự sủng ái của hoàng đế.
- Nếu một vị quý phi là võ lâm hào kiệt, thần công cái thế thì sao?
- Thì cũng thế thôi, thần công cái thế chẳng lẽ hơn được thiên binh vạn mã?
- Trừ khi thần công này giúp cơ thể dẻo dai, kỹ thuật trên giường siêu đẳng hơn thì mới có tác dụng.
Huyền An lắc đầu, ở trong hậu cung thì sức mạnh không có bất kỳ giá trị gì cả, địa vị một người phụ thuộc hoàn toàn vào sự ủng ái của hoàng đế và thái hậu.
- Vậy nếu là hai người ở khu vực hoang vắng, một đứa biết võ một đứa không?
Trần Tí đột nhiên hỏi khiến Huyền An ngờ ngợ nhận ra vấn đề.
Cô nhíu mày cân nhắc kỹ lưỡng:
- Nếu ở trong khu vực có người nào đó quyết định quy tắc đủ sức mạnh tuyệt đối như hoàng cung thì còn đỡ.
- Một khi ở nơi hoang vu hẻo lánh thì người không biết võ hầu như nắm chắc c·ái c·hết.
Trần Tí nở nụ cười:
- Vậy em nghĩ xem, giữa các nguyên thủ, các quốc gia với nhau thì sao?
- Lấy ai làm người thống trị, chế tạo quy tắc để lấy lòng?
Huyền An im lặng.
- Đúng vậy, đứng ở vị trí cao nhất sẽ không còn quy tắc hay phải lấy lòng người khác.
- Nhưng Đại Ngọc Nhi đã quen với lối sống như vậy cả cuộc đời, trong thời gian ngắn khó mà thay đổi được.
- Đây chính là lý do em cảm thấy một quốc gia phải phát triển quốc phòng để tự bảo vệ là hợp lý nhưng Đại Ngọc Nhi thì cảm thấy quân sự không có giá trị gì cả.
Trần Tí không phải kiểu người cổ hủ, cho phép Huyền An tiếp xúc, học tập những tri thức trọng yếu nên tầm mắt của cô không bị giới hạn như Đại Ngọc Nhi.
[Đây là vấn đề bản lĩnh lãnh tụ và quyết đoán, ví dụ như từng có siêu cường hùng mạnh, là đối trọng của Hoa Kỳ nhưng chỉ vì xuất hiện một vài lãnh đạo yếu đuối, bị cách mạng màu hù dọa, lừa gạt, tự giải tán quốc gia dưới áp lực của truyền thông phương tây và suy yếu trầm trọng hàng chục năm chưa hồi phục nổi.]
- Vậy xem ra phòng tuyến phía bắc không cần chú ý nhiều.
- Chúng ta có thể tập trung điều quân sang chiến trường Đại Nam.
Huyền An gật đầu, bước đến chỗ bản đồ rộng lớn, nơi đang thể hiện tình hình cam co mà Đại Việt đang gặp phải.
Phản Việt Liên Minh phiên bản 2.0 đã chính thức được thành lập với một lực lượng khủng Anh – Pháp – Đại Thanh – Xiêm.