Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 169: Ác quỷ đội lốt người, xuyên tạc lịch sử



Chương 169: Ác quỷ đội lốt người, xuyên tạc lịch sử

- Thảo nào mẹ muốn mình làm mai Lê Thị Bình cho Quang Toản.

- Vì thỏa hiệp, con mình sẽ không được lên ngôi vua mà thay vào đó là Quang Toản, con cả vua Quang Trung.

Lê Thị Bình thì thào, mờ môi tái nhợt, khóe miệng chảy máu lúc nào không hay.

Cô cũng có con trai của mình với vua Quang Trung nhưng các tướng lĩnh Tây Sơn sẽ không đồng ý.

Nếu vua Quang Trung còn sống, ông ấy sẽ thuyết phục được nhưng ông ấy đ·ã c·hết, ngai vàng chắc chắn sẽ do đứa con cả của người vợ đã khuất là Quang Toản ngồi.

Lệ Thị Bình sẽ được thỏa hiệp gả cho Quang Toản để an lòng cựu thần nhà Lê.

Nghe có vẻ rất bình thường nhưng thực tế đấy chỉ là nói nhảm.

Quang Toản mới mười hai tuổi, tuy cùng tuổi với Trần Tí nhưng anh ta không có trợ lý Hồng trợ giúp về kiến thức chính trị.

Người hiện đại ở độ tuổi này có lẽ còn đang bận chổng mông cho bố tét đít sau những buổi trốn học chơi game.

Đừng nói là trị quốc, chỉ cần không bị triều thần giam lỏng là may lắm rồi.

Tình thế nát bét như vậy lại còn một đám cựu thần nhà Lê âm mưu móc nối với Nguyễn Vương nhằm lật đổ vương triều Trường Sơn nữa, Lê Thị Hân bỗng cảm giác tương lai đen tối vô cùng.

- Quang Trung, có lẽ th·iếp sẽ xuống gặp chàng sớm thôi!

Tiếng khóc nấc nghẹn ngào từng cơn quanh quẩn trong căn phòng giá lạnh không có một người hầu.

Trái ngược với sự hỗn loạn ở Phú Xuân.

Phương nam, Nguyễn Vương đang tổ chức ăn mừng vì c·ái c·hết đột ngột của vua Quang Trung.

- Ha ha ha!

- Thời của Nguyễn Vương ta tới rồi!

- Không phí công ta luyện bùa ngải của Lưu Chí Tân để lại.

Nguyễn Vương là người biết rõ nhất vì sao vua Quang Trung lại c·hết.



Thông thường, người làm vua đều có long mạch che chở, tà pháp không thể hãm hại được.

Nhưng bởi vì Long Mạch Trường Sơn bị Lưu Chí Tân cùng Nguyễn Vương phá hủy, dẫn đến vua Quang Trung không còn được bảo vệ, sức khỏe suy kiệt nhanh chóng.

Nguyễn Vương lợi dụng cựu thần nhà Lê cùng Nguyễn Thị Huyền sử dụng tà pháp, bùa ngải của Lưu Chí Tân để lại g·iết c·hết vua Quang Trung.

Chỉ cần vua Quang Trung c·hết, không ai có thể dẫn dắt binh sĩ Trường sơn, Nguyễn vương sẽ tìm cách đục khoét nội bộ từ bên trong.

Ngay lúc Nguyễn Vương đang ảo tưởng về tương lai làm mưa làm gió thì bỗng một viên sử quan bị xách đến trước mặt ông ta:

- Hừ, ngươi là kẻ dám cãi lời ta, không ghi vào sách sử những sự tích huy hoàng của ta sao?

Người đối diện là một nho sinh kiên cường, cắn răng đáp:

- Nguyễn Vương, những gì ngài yêu cầu hoàn toàn là giả tạo, không thể ghi chép được, như thế là xuyên tạc lịch sử, nhục nhã tiên hiền.

- Ha ha ha, được lắm, thích cứng đầu chứ gì?

- Người đâu, xách ra đây!

Theo lệnh của Nguyễn Vương, một đứa bé năm tuổi được binh sĩ kéo lê dưới đất tới trước mặt Nguyễn Vương.

- Ngài, ngài muốn làm gì?

- Con ta chỉ là một đứa bé, nó không có tội.

Nho sinh hốt hoảng kêu lên.

Nguyễn Vương không trả lời, dùng con dao cắt thịt trên bàn tiệc đâm vào đùi đứa bé, cắt ra một miếng thịt tươi sống mơn mởn bỏ vào miệng, nhai sống không thấy ghê mồm, bỏ mặc tiếng kêu khóc thảm thiết của đứa bé.

Những người xung quanh không hề có phản ứng gì đặc biệt bởi vì đây là chuyện Nguyễn Vương làm thường ngày.

Kể từ sau khi phá hủy Long Mạch Trường Sơn, Nguyễn Vương thường xuyên cảm giác thèm khát thịt tươi sống, nhất là của trẻ em.

Ông ta thích thú với những tiếng kêu la, rên rỉ của trẻ nhỏ, thèm uống máu, ăn thịt của chúng.

Bên tai ông ta thường xuyên vang lên những tiếng nói mớ từ Cẩu Đản, một nhân vật tà ác bí ẩn:

- Giết đi!



- Uống cạn máu nó!

- Ăn thịt nó!

- Giết sạch người Việt hạ đẳng!

Dưới tác dụng của đối phương, trái tim dơ bẩn của Nguyễn Vương dần dần tà hóa, trở thành một con ác quỷ đột lốt người thực thụ.

Những ngày gần đây, Nguyễn Vương đi tới đâu thì trẻ em m·ất t·ích tới đó, một vài người đoán được nhưng không dám nói gì.

Vị nho sinh kia nhìn thấy cảnh này, nào dám chống lại, vội vàng cầu xin:

- Đừng!

- Đừng hại đứa bé!

- Để ta viết!

Nguyễn Vương cười khẩy:

- Tưởng thế nào, ta còn chưa ăn đã miệng đây.

Nói xong, Nguyễn Vương vứt dao xuống sát người đứa bé, bình tĩnh ngồi xuống uống rượu.

Không biết rượu này ngâm với gì mà màu đỏ như máu, sặc mùi tanh nhưng đối với Nguyễn Vương lại giống như tiên quỳnh ngọc lộ.

Vị nho sinh kia không dám nói thêm gì, vì tính mạng con mình đành phải viết những đoạn lịch sử trái lương tâm:

- Vua Quang Trung vì ghen tị với Nguyễn Vương nên phải đào mồ cuốc mả cho bỏ tức.

- Nguyễn Vương được người dân yêu thương, quý mến!

- Vua Quang Trung bị người dân căm ghét.

-…



Những câu từ xuyên tạc lịch sử như vậy dần dần thành một tập dày, sau đó được Nguyễn Vương tập hợp lại thành một kho lớn cùng với những tác phẩm của nho sinh khác, đem đi rải khắp nơi tuyên truyền.

Người bình thường có lẽ không hiểu để làm gì nhưng Trần Tí với kiến thức hiện đại biết quá rõ trò tẩy não tư tưởng này kinh khủng đến thế nào.

- Vãi, xuyên tạc lịch sử, chủ nghĩa xét lại?

Trần Tí giật nảy mình khi nhìn thấy báo cáo về những gì Nguyễn Vương đang làm.

Thời phong kiến tuy có c·hiến t·ranh dư luận nhưng không tới mức kịch liệt, âm độc, nguy hiểm như thời hiện đại, dẫn tới mọi người không hiểu sức mạnh kinh khủng của thứ gọi là dư luận.

Thời hiện đại, có biết bao nhiêu quốc gia hùng mạnh bị chiến lược tuyên truyền tẩy não, xuyên tạc lịch sử nhanh chóng sụp đổ và trở thành nô lệ cho kẻ khác.

Thậm chí tẩy não nguy hại đến mức n·ạn n·hân phải bật khóc thương xót cho người nổ súng g·iết c·hết mình vì đã làm đối phương phải tốn đạn, cực kỳ khủng kh·iếp, hơn xa bất kỳ v·ũ k·hí nào mà con người biết được.

Ngay cả đạn h·ạt n·hân cũng không thể tẩy não triệt để bằng các chiến dịch xuyên tạc lịch sử như vậy.

- Vua Quang Trung c·hết quá đột ngột, bây giờ để cho Nguyễn Vương nhảy ra làm loạn, thực sự là khó chịu.

- Thời thế đã vậy, đành chịu thôi!

Trợ lý hồng đột nhiên xuất hiện an ủi một câu, đây là chuyện cực kỳ hiếm thấy.

Nguyên nhân vì Nguyễn Vương không những xuyên tạc, chửi rủa vua Quang Trung mà còn bắt đầu lợi dụng Thiên Long Nhân tẩy chay người Việt bằng cách tung tin đồn nhảm.

Ví dụ như là Đại Việt xâm lược đế quốc Dưa Lạc, Khô Máu Đỏ chỉ là n·ạn n·hân bị Đại Việt vu oan.

Hay ví dụ như Khô Máu Đỏ mới là anh hùng vĩ đại vì nhân loại mà đứng lên chống lại người Việt độc ác.

Thậm chí còn có tin Đại Việt m·ưu đ·ồ xâm lược, ăn c·ướp ba mươi triệu lạng bạc của vương triều Trường Sơn.

Mà đáng sợ ở chỗ là dân chúng lại có người tin.

Mặc dù những tin đồn nhảm này chỉ cần mở mắt đi xem thực tế là biết nói láo nhưng khổ nỗi dân chúng bình thường làm gì có thời gian kiểm tra.

Chiến lược xuyên tạc lịch sử quan trọng nhất ở chỗ là đánh vào tâm lý nghe một chiều của phần lớn dân thường.

Thời phong kiến, toàn bộ truyền thông nằm trong tay quý tộc, sĩ phu hiện đang là đối tượng căm thù Đại Việt và Trần Tí nhất.

Bạn không thể trông chờ họ có thể đứng ra nói lời công bằng cho người Việt được vì đã bị chính trị hóa truyền thông.

Và nó hiệu quả đến mức vương triều Trường Sơn từ chối đề nghị xuất binh trợ giúp tiêu diệt Nguyễn Vương của Đại Việt.

- Không được, trẫm cần phải thị sát vi hành để kiểm tra thử Đại Việt có tồn tại những tài liệu xuyên tạc này không.

- Lý Trung Hiền, chuẩn bị đi, chúng ta xuất cung.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.