Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 114: Ác Chiến (2)



Chương 114: Ác Chiến (2)

Mặc dù q·uân đ·ội Đại Việt vẫn còn có t·ên l·ửa, hỏa hổ để cày phá lớp khiên chắn của quân giặc nhưng Hoàng Trung Hải quyết định giữ lại cho trường hợp nguy hiểm hơn.

Xét về mặt chiến lược, ép lui được cung tiễn thủ đã đạt được hiệu quả cần thiết cho chiến thắng chung cuộc, không cần thiết vì háo thắng mà lãng phí vật tư quan trọng.

Trên tường thành, mất đi sự hỗ trợ của lính bắn cung, đội công thành tiếp tục bị đẩy lùi xuống khỏi tường một cách dễ dàng.

Hoàng Trung Hải đứng ở tiền tuyến, cổ vũ sĩ khí khiến toàn quân khí thế hừng hực, thi nhau chém c·hết đám giặc Khô Máu Đỏ, vứt xác xuống.

Chẳng mấy chốc, lại có thêm vài trăm xác c·hết ở dưới chân tường thành.

Tính cho đến lúc này, đã có gần ngàn binh sĩ thiệt hại trong khi trận công thành chiến chỉ mới chính thức bắt đầu hai canh giờ.

Nghe qua thì có vẻ ít khi so với con số năm vạn đại quân của Khô Máu Đỏ nhưng nên biết đây là lực lượng tinh nhuệ nhất của Khô Máu Đỏ, số lượng không nhiều, tổn thất một người đều làm tên Pua xót xa trong lòng.

- Không được, tiếp tục thế này thì cho dù có công chiếm được cửa khẩu Hoa Lư thì lực lượng phe mình cũng bị suy yếu đi.

- Khi đó, Arbo sẽ dẫn đầu nhóm tướng lĩnh trung thành với Kharus chống lại mình, thậm chí là lật đổ.

Trình độ chỉ huy quân sự của tên Pua chẳng ra sao nhưng bù lại rất n·hạy c·ảm trong đấu đá nội bộ.

Về danh nghĩa, quân đoàn hiện tại do tên Pua chỉ huy thuộc quyền kiểm soát của Kharus, hắn chỉ lợi dụng nắm giữ tỷ lệ q·uân đ·ội lớn hơn và hậu thuẫn của hoàng đế Hen Sun, Khô Máu Đỏ để nắm quyền kiểm soát.

Một khi đánh mất ưu thế lực lượng, hắn ta sẽ có khả năng cao bị mất quyền lực và b·ị đ·ánh đổ.

Nghĩ tới đây, hắn bắt buộc bản thân phải tỉnh tháo, thay đổi sách lược.

Đầu tiên là rút quân, dừng t·ấn c·ông để ngừng tổn thất.

- Truyền lệnh của ta!

- Dừng công thành, tất cả rút lui về khu vực an toàn!

- Cho gọi tướng quân Arbo cùng những người khác tới họp bàn kế sách.



Lúc này, trời đã chập tối, việc rút quân buộc phải dùng kèn lệnh để báo hiệu.

Ù ù ù ù ù!

Kèn ngân một quãng dài khiến đám giặc Khô Máu Đỏ đang hăng hái leo lên tường thành sững sờ.

Những người đang đứng ở dưới đất còn dễ thở, từ từ lui lại một cách chậm rãi.

Nhưng đối với những kẻ đã lên tường thành hoặc đang chơi vơi giữa không trung thì có thể hiểu cảm giác ức chế đến thế nào.

“Mẹ nó, sao đột nhiên lại rút quân giữa chừng, muốn g·iết người à.”

Chỉ có những kẻ rơi vào tình huống này thì mới hiểu nó khốn nạn như thế nào.

Tất cả binh sĩ yểm trợ ở dưới đất đều rút lui về, thậm chí sẽ cất thang đi theo luôn để tránh bị hủy.

Người chậm chân ở lại cầm chắc c·ái c·hết khi bị bao vây, cô lập.

Chửi thầm trong lòng là thế nhưng họ phải mau chóng phi xuống đất để chạy trốn trước khi những kẻ khác rút lui, thậm chí có người cắn răng chấp nhận gãy tay, gãy chân phi xuống đất thật nhanh.

Còn những người đâm quá sâu thì chỉ có nước quỳ xuống đầu hàng, hoặc đầu lìa khỏi cổ.

Tình tiết một mình phá trận chỉ có ở trên phim mà thôi.

Giống như tên lính Khô Máu Đỏ đang quỳ gối trước mặt Hoàng Trung Hải.

- Tiểu nhân đầu hàng, xin hãy tha mạng cho tiểu nhân!

Trên người hắn có vài vết chém, áo giáp thiếu này thiếu nọ, v·ũ k·hí bị rỉ sét đã vứt xuống, hai tay và đầu úp sát mặt đất.

Vừa mới lúc nãy, đối phương còn đánh lui nghĩa quân Tây Việt bằng quyền pháp hơn người, tinh thần chiến đấu hung hãn, thậm chí khiến Hoàng Trung Hải phải tự thân đi tới ngăn cản.

Hoàng Trung Hải rất ấn tượng với võ nghệ của đối phương, lại thêm biểu hiện tương đối biết điều nên tò mò dò hỏi:

- Ngươi là ai, võ nghệ đến từ đâu, tại sao hành xử không giống với đám giặc Khô Máu Đỏ.



Hoàng Trung Hải hỏi câu này bởi đám người Khô Máu Đỏ đã bị tẩy não hoàn toàn, dù có c·hết cũng sẽ không đầu hàng Đại Việt.

Hành vi quỳ xuống đầu hàng chủng tộc người Việt “hạ đẳng” thế này rất hiếm gặp.

- Bẩm tướng quân, tiểu nhân tên là Songkhla, người Xiêm, được cử đến để hỗ trợ cho Dưa Lạc.

- Võ nghệ của tiểu nhân được truyền lại từ các võ sư, có tên gọi là Muay, đây là một trong những môn võ bắt buộc trong q·uân đ·ội Xiêm.

- Tiểu nhân chỉ là lính đánh thuê, còn có vợ con ở nhà. không có bất kỳ lý do gì để liều mạng cống hiến cho Dưa Lạc, tiểu nhân xin thề, chỉ cần được tha c·hết sẽ vĩnh viễn không bao giờ đặt chân vào đất Việt.

Hoàng Trung Hải nghe xong chợt bừng tỉnh.

Vốn dĩ Thiên Long Quốc đã chỉ đạo cho liên quân Xiêm – Dưa Lạc t·ấn c·ông ở vùng biên giới phía tây nên việc lính Xiêm được trộn lẫn vào trong đội ngũ Dưa Lạc không có gì là bất ngờ.

Muay cũng là môn võ nổi tiếng trong q·uân đ·ội Xiêm, được phổ biến rộng rãi.

Và bởi vì đối phương chẳng phải người Dưa Lạc, bị Khô Máu Đỏ tẩy não nên không chút do dự mà đầu hàng để có thể về với vợ con.

Đây là lựa chọn bình thường, không liên quan đến hèn nhát hay không, chẳng ai muốn c·hết một cách vô nghĩa.

Hoàng Trung Hải cũng không muốn g·iết Songkhla, nhưng theo thường lệ hỏi han một chút.

- Songkhla, vậy ngươi có giá trị gì để chuộc mạng của mình hay không?

- Chúng ta hiện tại là kẻ địch, ta có quyền g·iết ngươi bất kể ngươi có phải người Xiêm thật hay không.

Songkhla nghe vậy, trái tim đập bịch bịch liên hồi vì hồi hộp.

Đúng như Hoàng Trung Hải nói, q·uân đ·ội Đại Việt có thể g·iết hắn ta bất kỳ lúc nào vì chính bản thân chúng đã xâm lược Đại Việt trước.

Đây là một cuộc chiến chính nghĩa của quân dân Đại Việt.



Nghĩ tới vợ con ở nhà, Songkhla cắn răng nói:

- Tiểu nhân thực sự có tin tức cơ mật quan trọng, mong rằng có thể đổi được một mạng.

- Nói thử xem!

Hoàng Trung Hải tỏ ra hứng thú, ông tò mò không biết liệu một tên lính đánh thuê quèn thì có tin tức bí mật gì.

- Thực ra tiểu nhân gia nhập vào q·uân đ·ội Dưa Lạc là do cấp trên chỉ thị.

- Liên quân Xiêm – Dưa Lạc đã hẹn trước về kế hoạch tổng tiến công.

- Một lượng lớn v·ũ k·hí, vật tư đang được vận chuyển từ Xiêm tới thủ đô Phố Bệnh của Dưa Lạc, chỉ một thời gian nữa sẽ tập kết tại tiền tuyến nhằm mục đích thực hiện tổng tiến công.

- Đây là lý do vì sao năm vạn quân Dưa Lạc không có v·ũ k·hí công th·ành h·ạng nặng vì nhiệm vụ của họ chỉ nhằm q·uấy r·ối, chờ chủ lực tập kết sau.

Nghe thấy tin tức quan trọng, Hoàng Trung Hải bật dậy, nhìn chằm chằm vào Songkhla gặng hỏi:

- Ngươi nói thật sao?

Đôi mắt của ông nhìn chằm chằm, thể hiện đầy đủ áp lực của một vị tướng quân để rà soát xem Songkhla có phải đang nói láo hay không.

- Tiểu nhân nói thật!

- Vốn dĩ tiểu nhân không thể biết được tin tức cơ mật như thế này.

- Tuy nhiên, giữa Xiêm và Dưa Lạc vốn đã có nhiều mâu thuẫn từ trước, quốc vương Xiêm lo rằng Dưa Lạc sẽ lén thọc gậy bánh xe nhằm trục lợi nên đã giao cho một số lính đánh thuê như tiểu nhân giá·m s·át, báo cáo các hành động của Dưa Lạc về đất Xiêm.

- Bởi vì tính chất công việc nên tiểu nhân mới biết nhiều như vậy.

Hoàng Trung Hải nhìn đối phương thật kỹ, sau đó thở dài:

- Ta tạm thời tin ngươi, hiện tại không có thời gian để suy xét nhiều như vậy.

- Việc trước mắt là phải xử lý chiến thuật biển người.

Ông ấy vừa nói vừa liếc nhìn xuống dưới thành, nơi đèn đuốc lô nhô chất đầy khắp nơi khắp chỗ, chi chít lên tới gần vạn người đang tụ tập tiến về cửa khẩu Hoa Lư.

Với tư cách là một tướng lĩnh dày dạn kinh nghiệm, ông ta biết đám giặc Khô Máu Đỏ chuẩn bị thi hành chiến thuật biển người, dùng mạng của lính quèn để mở một con đường bằng máu.

Đây là một loại chiến thuật tàn ác nhưng dễ đạt được hiệu quả.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.