Bất Diệt Kinh

Chương 84: Nguyệt Hắc Phong Cao, Chiến Tại Thanh Châu (2).



Chương 83: Nguyệt Hắc Phong Cao, Chiến Tại Thanh Châu (2).

Thanh âm trong bóng tối đối chiến lẫn nhau, trời đêm gió rét mang theo bùng nổ linh khí va đập vào lẫn nhau, một mạch cùng nhau sinh tử đối chiến mới có thể đột phá ra bên ngoài.

Kiếm khí chém ra một đường lạnh lẽo, sát ý lẫm liệt cùng với sắc bén v·a c·hạm vào không khí đều thể hiện ra từng đạo tia lửa kinh khủng.

Người gác đêm ra tay càng thêm là đáng sợ, từng tiếng gõ mỏ mang theo thanh âm ma đạo khiến cho người khác rơi vào u mê, đáng sợ thanh âm đối trội lấy kiếm khí tạo ra từng tiếng bùng nổ ở trên không trung.

Diệp Lam nhận được chuyền thừa tuy là của Độ Kiếp tu sĩ nhưng mà lại tu vi của hắn quá thấp dù là tung ra sát chiêu cũng khó lòng một chiêu diệt sát ma tặc trước mắt, vì vậy hắn phải đợi lấy thời cơ chính xác nhất.

"Hỏa Âm!".

Người gác đêm nổi giận quát lạnh lên, tiếng gõ mỏ lại càng thêm là rùng mình, từng ngọn lửa từ trên không trung đột ngột xuất hiện ở trên, một loại â·m đ·ạo hỏa khí thì trong thanh âm tiếng gõ mỏ phát ra mang theo băng lãnh khó nói đến.

Diệp Lam ánh mắt trở nên sắc bén hiện ra ánh sáng lạnh lùng, hai đạo ánh kiếm từ trong đôi mắt hắn hiện ra nhắm thẳng vào từng ngọn lửa ở trên không trung, đôi mắt kia như là một loại ánh mắt mang theo kiếm khí bắn ra bên ngoài.

'Oanh oanh oanh oanh'.

Bốn cái kiếm khí chém bốc hơi âm hỏa ở trên không trung, Diệp Lam cũng không có dừng lại tiếp tục dùng tốc độ nhanh nhất chém ra bên ngoài một đường kiếm siêu tuyệt, mà đường kiếm này đủ để g·iết c·hết người cùng cấp vô số lần.

Kiếm tốc vừa tới thì người gác đêm dùng sức hấp một cái, linh khí ở xung quanh đều bị hắn hút vào trong cơ thể, sau đó róng ra một tiếng, mà một tiếng róng này đủ để khiến cho không khí đều bị thổi bay mất, một đạo sóng âm phát ra cũng khiến cho hư không cũng phải vặn vẹo.



'Oanh!'.

Hai người tiếp tục đối chiến gần lại với nhau, nhưng mà lúc này Diệp Lam đôi mắt như điện quay mặt lại một kiếm đâm ra phía sau lưng mình.

"Không ngờ bị tiểu tử ngươi phát giác".

Lạnh lẽo thanh âm lại phát ra ở chỗ hướng Diệp Lam đâm tới, thân ảnh được giấu trong bóng tối khuôn mặt biến sắc không thể tin, ma lực trong cơ thể lại phát uy ra bên ngoài một cước đạp ra trốn thoát tại đó.

"Tới rất là đúng lúc, đều ra đây cho ta g·iết!".

Diệp Lam ngửa mặt lên trời cười lớn, ánh mắt hắn lại càng lộ ra đáng sợ sát cơ, cơn lạnh lẽo này đủ để khiến cho người ta sợ hãi nhanh chóng thối lui.

Theo lời nói của hắn vừa ra thì thêm hai hướng khác đều có khí tức xuất hiện, mà trong mấy người xuất hiện lại có một người dùng loại pháp khí vô cùng khó chịu, đó chính là một cây nỏ mang theo túi độc nhắm thẳng vào Diệp Lam một phát bắn ra.

Diệp Lam hừ lạnh, một kiếm đánh bay người gác đêm, sau đó thanh kiếm để trước người đỡ được mũi tên độc, tiếp tục thu kiếm linh khí dồn ép vào bên trong tạo ra kiếm khí nhắm thẳng vào một tên hắc y nhân vừa mới xuất hiện mà chém ra.

'Oanh!'.

Va chạm với bốn người chung một thời điểm vậy mà không phân thắng bại, lúc này người gác đêm khuôn mặt đều đã tái méc không có huyết sắc, hắn bây giờ có ngu mới không nhận ra được tên thiếu niên trước mặt lúc nãy giờ là đang đùa nghịch mình.

"Ta nói ngươi chính là sinh mạng đầu tiên rơi vào kiếm trên tay của ta!".



Khóe miệng Diệp Lam nở lên một nụ cười lạnh, đối đầu với mấy cái này tiểu kê hắn có áp lực chưa từng có, mà loại này áp lực mới có thể khiến cho hắn bùng nổ ra thiên phú chiến đấuhơn người.

Diệp Lam ngay lập tức biến mất tại đó, mà bốn tên ma giáo trước mắt vẫn chưa kịp phản ứng thì chỉ thấy một vệt kiếm quang vô cùng nhanh chóng lướt qua, trên đầu của người gác đêm bị một đường kiếm này lụm đi đầu lâu.

Ba tên còn lại phản ứng vừa kịp, hai người trong số đó liên tục mang theo hắc bào di chuyển thanh kiếm máu tưới tràn ngập đâm tới, mũi kiếm mang theo máu đen nhắm thẳng vào phía Diệp Lam, mà mũi tên độc của tên còn lại phát sau mà đến trước.

'Keng'.

Diệp Lam trong miệng không biết từ lúc nào ngậm một cây kim, hắn trực tiếp phun mũi kim ra bên ngoài đánh bay mũi tên đi, mà hắn lại dùng mũi chân nhanh chóng lui về phía sau giữ lấy khoảng cách với hai mũi kiếm đang tới gần.

Trước kia hắn nhận được ký ức của một vị Độ Kiếp tu sĩ chuyền thừa, mà trong cái này chuyền thừa có một cái hai loại thần thông cùng với một cái pháp môn cùng với ba cái kiếm pháp, mà lúc g·iết đi tên gác đêm thì hắn đã dùng một chiêu trong ba cái kiếm pháp đó tên là kiếm ảnh, mà bây giờ lại tiếp tục thi chuyển pháp môn.

Ngay lập tức hai mũi kiếm đâm vào cơ thể của hắn thì lập tức xuyên qua, đều đáng sợ là không hề có máu tươi bay ra từ trong thân thể của Diệp Lam, mà chỗ Diệp Lam vừa đứng đã không còn có thân ảnh của hắn.

Lập tức Diệp Lam ở trên không trung thể hiện ra kiếm ảnh, không ai có thể phát giác ra hắn đường kiếm chỉ vì đường kiếm kia không hề có kiếm khí lộ ra, sát ý cũng không có, linh khí cũng không hề lộ ra, dường như chỉ là một kiếm bình bình thường thường không mang theo sát phạt vậy mà đem đầu của tên mang theo nỏ kia cho rơi mất.

Diệp Lam cười lạnh, ánh mắt lộ ra băng lãnh nhìn lấy hai người còn lại.



"Tới các ngươi rồi".

Nụ cười kia khi rơi vào trong mắt hai người kia thì bọn hắn run lên một cái lộ ra hoảng sợ, mà cái kia thiếu niên vậy mà đáng sợ như vậy, nói ma bọn hắn xin bái phục người trước mắt.

Diệp Lam đi đến gần hai người thì đột nhiên thân hình cứng đờ lại, trong lòng đột nhiên hiện ra không tốt, hắn phát giác ra xung quanh vậy mà có người đột ngột xuất hiện.

"Tiên môn người".

Diệp Lam trong lòng bất đầu lạnh, Trương Phàm đã dặn dò hắn gặp được tiên môn người thì lập tức chạy trốn, hắn cũng không dám trái lời tên ác ma kia nói, hắn một bước nhảy ra dùng thân ảnh biến mất tại đó.

Mà lúc hắn vừa biến mất không lâu, năm tên đệ tử tiên môn xuất hiện tại trước mặt của hai tên ma đạo tu sĩ, bọn hắn ngắm nhìn thấy hai cái t·hi t·hể mới ngã xuống đất, nhìn độ máu tươi vẫn là còn nóng hổi như vậy chính tỏ là mới c·hết không lâu, mà địa phương này không khí thì linh khí đã r·ối l·oạn không thể chịu nổi, đây rõ ràng là có chính sĩ đang trừ ma vệ đạo.

"Có tu sĩ ở đây trừ ma, nhưng sao thấy khí tức của bọn ta thì hắn lại biến mất".

"Không cần biết vị đạo huynh kia có gì kiên kị, dù sao chắc cũng không phải là đối địch với chúng ta".

"Ta cảm nhận được kiếm khí chính đạo khắp nơi này, người này chính xác là chính đạo người!".

"Việc này cứ để sau đi, trước mắt chém g·iết hai tên dị tộc trước mắt!".

Vài tiếng thảo luận về sau, hai tên ma đạo tu sĩ lập tức bị năm vị chính đạo tu sĩ chung nhau vây sát.

...

Nghe tiếng chém g·iết ở nơi phương xa xa, Diệp Lam một lòng chiến ý cũng rơi xuống, hắn tự nhận chiến chưa đã hứng đâu.

Nhưng mà lúc này tu sĩ tiên môn đã đến cho nên không cho tên kia bị lộ thì hơn, đợi ma đạo cự phách tới đây mới thật sự là trận chiến thật sự, rất mong muốn có vài thiên kiêu cảnh giới chưa đạt Trúc Cơ cho hắn rèn luyện.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.