Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2451



“Ngươi đúng là nghĩ cho bọn ta mà.”

Đám người Bồ Trọng và Kính Tà đều có phần bất lực bốc phốt.

Tên này não bị thiếu dây hả trời, trận so tài thua rõ ràng ra đó mà còn muốn

chống cự đến chết không thôi.

Nếu như thật sự thua rồi thì pháp tắc thiên địa sẽ không lưu tình đâu.

“Nếu ngươi đã một lòng nghĩ cho bọn ta vậy thì bọn ta không thành toàn cho

người cũng đâu có được.”

Nói xong, Bồ Trọng là người đầu tiên đi vào trong cửa truyền tống màu đỏ.

Những Cổ Thánh khác cũng không lề mề ở bên ngoài nữa, mọi người đều nối

nhau đi vào.

Thu Vũ Tuyền chính là người cuối cùng.

Trước khi vào nàng còn quay lại nhìn Khương Thành một cái.

“Trận này tuy thắng không cần so, nhưng ta cũng sẽ không cố ý nương tay.”

Khương Thành làm thế tay OK với nàng, sau đó nói với lời lẽ đanh thép:

“Ngươi chớ có nương tay, nương tay là xem thường ta, chính là không nể mặt ta

đấy.”

Thái độ thắng chắc này khiến Thu Vũ Tuyền tức vô cùng.

“Hừ!”

“Vậy ngươi cứ chờ ở đó đi.”

Nói xong nàng cũng vào trong cửa truyền tống.

Sau khi Khương Thành vào tròn thì phát hiện ra cảnh tượng trước mặt mình vốn

không phải bên rìa Nguyên Tiên giới như mình tưởng tượng.

Mà là một quảng trường thẳng tắp nhìn không thấy bờ, trên quảng trường ngập

tràn mây mù.

Mây mù vốn không dày, nhưng lại cản trở tầm nhìn.

Khương Thành dùng thần hồn cảm nhận một chút thì phát hiện sương mù cũng

có hiệu quả làm yếu đi việc cảm nhận, dẫn đến phạm vi hắn có thể nhìn thấy

không vượt quá ngàn dặm.

Đối với hắn mà nói, tình huống đặc biệt này chẳng là gì cả.

“Xem ra trọc ma ở trong đám sương mù đó rồi.”

Hắn vừa mới nói xong câu này thì trên hư không phía sau đột nhiên có một trọc

ma giết đến.

Thành ca quay người rút kiếm ra như bản năng, vừa định cho trọc ma này một

vố, nhưng ngay sau đó thì lại bỏ kiếm xuống.

Trọc ma ày dù là thể hình hay uy thế cũng đều vượt xa trọc ma tứ giai hắn từng

gặp qua cả ngàn vạn lần, có lẽ là trọc ma thất giai mà Hư nói đến.

Năm ấy khi đối phó với trọc ma tứ giai, Khương Thành vẫn chỉ là một Đạo

Thánh.

Với lực công kích hiện giờ của hắn, muốn hủy diệt một trọc ma trực diện vốn

không khó.

Nhưng làm như vậy thì không có tác dụng gì.

Trọc ma do trọc khí trong thiên địa tạo nên, không thể nào bị tiên lực hay công

kích căn nguyên hoàn toàn được.

Sau khi hủy diệt, bọn chúng lại có thể thành hình lần nữa, chẳng có chút thương

tổn nào.

Trọc ma thất giai này đương nhiên không có linh trí, chỉ tập kích theo bản năng.

Nếu không thì e là hắn sẽ phải kinh ngạc vì gặp phải một kẻ địch không trốn

tránh cũng không gây với mình.

Một móng vuốt to lớn như dãy núi vút xuống mang theo cuồng phong rít gào.

Nhưng mà đáng ngạc nhiên là quảng trường đầy sương mù kia lại không hề có

chút động tĩnh gì, vốn không hề tản ra.

Giống như nó căn bản không thuộc về cùng một không gian vậy.

Một thứ nữa cũng không bị thổi động đó là Khương Thành.

Hắn chắp hai tay sau lưng, cứ kiêu ngạo đứng tạo chỗ như vậy.

Cú vồ của trọc ma thất giai cuối cùng cũng vồ đến cơ thể hắn.

Nhìn về thị giác thì còn khoa trương hơn cả cá kình vồ kiến nữa.

Mà cường độ thể phách và sức mạnh của trọc ma thất giai hòa toàn không thua

kém gì Yêu tộc cấp Thánh Tôn.

Nhưng Khương Thành không tránh né kia lại không chịu thương tổn gì cả.

Nguyên nhân rất đơn giản, thiên hoang bất diệt thể của hắn không chịu sự ảnh

hưởng của trọc khí.

Căn cơ của trọc ma là trọc khí.

Khi trọc khí có hiệu quả, lực công kích của nó hủy diệt cả thiên địa.

Khi không có hiệu quả, lực sát thương của nó bằng không, con muỗi cắn một

phát còn có lực sát thương cao hơn nó cả mấy bội.

Nhưng mà không chịu sát thương về mặt vật lí không có nghĩa trọc ma xem như

phế.

Điểm lợi hại thực sự của trọc à vẫn là sự ăn mòn của trọc khí.

Nếu đổi thành tiên nhân khác, dù có chống lại được sự công kích vật lí, nhưng

một khi bị trọc khí thẩm thấu vào trong cơ thể, ảnh hưởng đến tiên lực, thần

hồn, đạo tâm, trạng thái các thứ đều sẽ giảm nhanh, trở nên yếu ớt vô kể.

Từng bước đến sa sút rồi diệt vong.

Khương Thành rất nhanh đã đón lấy sự thẩm thấu của trọc khí, suy cho cùng thì

cũng do hắn chủ động.

Thành ca trực tiếp tóm lấy đầu trước sắc bén như vuốt trước của cự thú, hai

người cứ như hút lấy nhau.

Trọc khí cuồn cuộn như nước lũ, dâng lên, xông vào trong da thịt máu huyết

thậm chí là sâu trong hồn hải.

Sau đó, trợ thủ Ngộ đạo tiên thụ của Thành ca quả nhiên đã ra tay.

Cành lá dao dộng, tiếng sàn sạt sàn sạt, từng đạo kim quang tản ra khắp cơ thể

hắn.

Trọc khí vốn đang tích lũy trong kinh mạch dưới sự tản sáng của kim quang từ

từ bốc hơi, giống như những sợi sa xám xijtt.

Theo đó, vân mạch gắn kết với ngộ đạo tiên thụ men theo cơ thể hắn nhanh

chóng hướng về phía ngộ đạo tiên thụ.

Lực trọc lâu rồi không gia tăng sau khi có được sức mạnh ấy thì liền bành

trướng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

Lực trọc Khương Thành từng có chỉ đến từ trọc ma nhị giai tam giai, dù có tứ

giai nhưng cũng cực ít.

Mặc dù số lượng nhiều nhưng chất lượng thì kém quá.

Bây giờ con trọc ma thất giai này đã trực tiếp vượt qua luôn hơn gấp ba lần tất

cả lực trọc mà hắn tích lũy được năm ấy rồi.

Sự thay đổi ày khiến cho Khương Thành vui mừng khôn xiết.

“Ha ha, đám Giáng Thần giả đúng là tặng không cho ta một cơ duyên mà.”

“Chờ khi lần thử thách này kết thúc, lực trọc của ta lại có thể trở thành vũ khí

chiến đấu thường dùng rồi.”

Từ sau khi trở thành Đạo Thàn, hắn rất ít sử dụng lực trọc trong chiến đấu.

Không phải vì nó không hữu dụng mà là vì tổng lượng ít quá, quá yếu, rất khó

gây khó dễ cho kẻ địch trên Thánh Chủ.

Chỉ có thể thỉnh thoảng dùng để bổ trợ, phá vòng phòng ngự trong những lúc

mấu chốt.

Hắn cũng muốn đến rìa Nguyên Tiên giới để tìm trọc ma.

Nhưng Nguyên Tiên giới ở thời đại này sớm đã không còn như trước nữa.

Không những phạm vi mở rộng ra nhiều lần, khó tìm được rìa ở đâu, còn vì

tung tích của trọc ma cũng rất khó tìm nữa.

Hiện giờ hắn mới biết hóa ra đa phần trọc ma đều bị đưa đến đây.

Sau một khắc, thể hình to lớn của trọc ma trước mặt vì mất đi trọc khí mà nhỏ

dần dần đi.

Cho đến khi chỉ còn lại cái khung rỗng tuếch.

Sau khi xử lí trọc ma này, Khương Thành hồ hỡi chờ đợi trọc ma khác đến tập

kích.

Hắn không cần bất cứ việc dưỡng sức nào, bởi vì không những không bị mất

sức mà ngược lại còn mạnh lên hơn.

Chỉ là đứng nguyên tại chỗ, ngơ ra đó chẳng chờ được trọc ma tiếp theo.

Thành ca chau mày, cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng.

“Lẽ nào ta phải đi tìm quái vật à?”

Trận tỉ thí này so với nhau ở tỉ lệ giết quái vật.

Mà đối với hắn mà nói thì giết trọc ma thế nào căn bản không cần phải lo lắng,

thứ cần lo là làm sao để tìm được nhiều trọc ma hơn.

Chuyện này thì có phần làm khó Thành ca rồi.

Hắn vốn còn tưởng là nằm ra đó cũng thắng nữa kìa.

Vào lúc hắn nôn nóng muốn đi tìm thì đội bảy người bên kia cũng bắt đầu hành

động rồi.

Sau khi bọn họ đi vào không gặp phải trọc ma tập kích, hơn nữa mấy Cổ Thánh

cũng không dám làm bữa, toàn bộ đều đứng quan sát và chuẩn bị.

Ở địa điểm đi vào, mấy người cứ vậy mà gặp được một nơi có thể làm đại bản

doanh để nghỉ sức, thậm chí còn bố trí một loạt đại trận và tế đàn.

Sau khi làm xong, Hư nhìn mọi người.

“Đại bản doanh để ai ở lại trấn thủ?”

Tuy trận so tài này vốn không cần thủ thành giữ nhà, nhưng đại bản doanh giữ

lại một người bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp ứng với những cao thủ xuất kích.

Khi ở bên ngoài không thể chống lại trọc ma, còn có thể trở về sát cánh tác

chiến.

Đây cũng là cách đánh thường quy của tổ đội.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.