Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2432



Tầm khoảng mười năm trước, một tông môn có tên là Vân Ly tông đã triệu

hoán được một Nguyên Tướng cấp truyền thuyết.

Nguyên Tướng ở cấp bậc này tương đương với cấp bậc Thánh Chủ.

Ở Hoán Đình giới xem như đã là cường giả cấp bậc thiên hoa bản của vị diện

rồi.

Nguyên Tướng cấp bậc truyền thuyết tuy cường đại, nhưng sau khi hoàn thành

nguyện vọng của người triệu hoán ở hiện trường, có được sự ban tặng của thiên

địa rồi thì sẽ biến mất, cũng sẽ không có quá nhiều ảnh hưởng đối với thế giới

này.

Nhưng lần này, nguyện vọng của Nguyên Tướng mà Vân Ly tông triệu hoán

đến đã có một nguyện vọng rất vô lí - giết chết Ma Hoành chân nhân.

Đó là vị cường giả đỉnh cấp mà Hoán Đình giới công nhận là xếp trong top ba,

chỉ có điều là long thần thấy đầu không thấy đuôi, đã mất tích rất nhiều năm rồi.

Do vẫn cứ mãi không tìm được mục tiêu nên Nguyên Tướng kia mới ở lại lâu

như vậy.

Mà trong quá trình này, Vân Ly tông nhiều lần phát sinh xung đột với những

tông môn khác.

Cuối cùng lại mạnh lên một cách ngoài ý muốn của ngoài ý muốn mà lại hợp

tình hợp lí.

Bọn họ vốn chỉ xem như là một tông môn hàng trung đẳng, trải qua hàng loạt

các trận chinh phục và thôn tính mà nhanh chóng mở rộng thành một đại tông

môn đỉnh cao.

Tâm thái đầu não của tông môn cũng từ từ thay đổi.

Thậm chí muốn mượn uy của vị Nguyên Tướng đó mà trực tiếp chinh phục cả

Hoán Đình giới.

Bắt đầu loạt tiết tấu thuận ta thì sống nghịch ta thì chết.

Một dã tâm như vậy đương nhiên sẽ gây nên bất an trong những thế lực khác.

Những trận chiến tranh với quy mô càng ngày càng lớn cũng theo đó nổ ra.

Có một vài tông môn quy thuận Vân Ly tông, cũng có vài tông môn liên thủ với

nhau vây công bọn họ.

Chỉ có điều lần nào cũng thất bại trở về mà thôi.

Cha của Vân Chi sở dĩ chết là do lo sợ tương lai Trường Sinh quán cũng sẽ bị

thôn tính nên mới gia nhập vào đội ngũ liên thủ vây công Vân Ly tông.

Kết quả vây công không thành, ngược lại lại bị giết.

Nghĩ đến thù hận đó, nàng hậm hực nói: “Vân Ly tông thật quá quắt rồi, bọn họ

bá đạo như thế sớm muộn gì cũng sẽ bị diệt!”

Đại trưởng lão lại chau mày.

“Không thể nói như thế được.”

“Dựa vào thế lực hiện nay của chúng ta mà đối đầu với Vân Ly tông thì chỉ như

lấy trứng chọi đá.”

“Đúng rồi, lần này ta đưa đến vài người bạn, các ngươi có thể làm quen với

nhau.”

Nói xong thì hắn vẫy tay, một đám mây bên ngoài điện hạ xuống.

Một lớn hai nhỏ, ba nam tử bay xuống.

Khi nhìn thấy ba người này, sắc mặt của Vân Chi biến sắc.

“Ngọc Canh chân nhân.”

“Tam trưởng lão của Vân Ly tông, sao ngươi lại đưa bọn họ đến đây?”

Mọi người trong điện lại ồn ào lên.

Chưởng môn tiền nhiệm bị Vân Ly tông giết hại, bây giờ người của đối phương

lại đường đường chính chính xuất hiện trong vùng trọng địa của Trường Sinh

quán, chuyện này là sao chứ?

Ánh mắt của Vân Chi tóe lửa, nàng thình lình nhìn sang đại trưởng lão.

“Ngươi cấu kết với ngoại địch?”

Mặt của đại trưởng lão chẳng có chút gì gọi là hổ thẹn cả.

Mà nhìn với vẻ hiu quạnh cảm thán một hơi.

“Ta là vì tương lai của Trường Sinh quán thôi.”

“Sau khi phụ thân ngươi chết đi, ta cũng từng nghĩ đến việc trả thù cho hắn,

nhưng sau đó ta nhìn thấy vị Nguyên Tướng kia…”

Hắn chầm chậm lắc đầu.

“Cuối cùng ta mới hiểu chúng ta đang đối địch với sự tồn tại như thế nào.”

“Đừng đối đầu với Vân Ly tông, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ thống nhất cả

Hoán Đình giới thôi.”

“Bất cứ tông môn nào đối đầu với bọn họ cuối cùng cũng bị nghiền cho tan nát

thôi.”

“Trường Sinh quán muốn tiếp tục tồn tại thì phải biết thức thời.”

“Ta với Ngọc Canh chân nhân đã bàn cả rồi, ngươi kết đạo lữ với đại đệ tử môn

hạ của bọn họ, để thân càng thêm thân, tương lai Trường Sinh quán…”

“Đủ rồi!”

Lời của hắn còn chưa dứt thì đã bị Vân Chi tức giận cắt ngang.

“Ta thật sự đã nhìn nhầm ngươi rồi.”

“Gì mà báo thù cho phụ thân ta, gì mà vì tương lai của Trường SInh quán, ngươi

chỉ là một tên tham sống sợ chết mà thôi.”

“Chậc chậc chậc.”

Vị Ngọc Canh chân nhân kia nhìn sang đại trưởng lão với vẻ mặt chết giễu.

“Tân quán chủ của Trường Sinh quán các ngươi ngu xuẩn như vậy à? Xem ra

các ngươi đã chọn nhầm người rồi.”

“Thế này là định bồi táng theo cả ư?”

Đại trưởng lão nghe ra được ý uy hiếp của hắn, sắc mặt nhất thời cũng thay đổi.

“Vân Chi, ngươi không được tiếp tục ngu muội nữa.”

Keng!

Vân Chi rút kiếm ra, trực tiếp chỉ vào ba vị khách kia.

“Vân Ly tông các ngươi mấy năm nay diệt không ít tông môn vô tội, trong lòng

chắc có tính toán cả rồi.”

“Muốn ta gia nhập với các ngươi à, kiếp sau đi!”

Nàng còn chưa kịp ra tay thì đã bị ống tay áo của đại trưởng lão chặn lại.

Đạo Thần sơ giai đối mặt với Đạo Thần cao giai căn bản không có sức chống

trả.

Chỉ sau có mấy giây ngắn ngủi đã đánh bại rồi.

Nhưng môn đồ khác ủng hộ Vân Chi bị tóm lại kia, có người đứng sững vô hồn

như trời trồng.

Cục diện rất nhanh đã bị đại trưởng lão khống chế.

Sau đó hắn lại triệu tập môn đồ lại từ đầu, thậm chí còn thả hết toàn bộ đám

người nhị trưởng lão, tam trưởng lão vốn bị nhốt lại ra.

“Vân Ly tông đã là đệ nhất môn phái ở Hoán Đình giới chứ không ai khác rồi.”

“Đối địch với bọn họ thì Trường Sinh quán sẽ bị diệt thôi.”

“Gia nhập vào bọn họ thì tương lai Trường Sinh quán sẽ mạnh hơn hiện nay cả

chục cả trăm lần.”

“Vân Chi vì tư thù, không quan tâm đến lợi ích của tông môn, căn bản không

đáng làm quán chủ.”

Với loạt lời nói cũ kỹ khảng khái của hắn, mấy trăm môn đồ im như thóc ngay

tại chỗ.

Những người nhiệt tình ủng hộ cho Vân Chi sớm đã bị khống chế rồi, cản bản

không hề có cơ hội nào lên tiếng.

Những môn đồ còn lại tâm loạn vô kể, không biết nên lựa chọn như thế nào.

Còn có những người lộ ra vẻ vui mừng khôn xiết, giống như sớm đã muốn chạy

sang phía Vân Ly tông rồi.

Để lôi kéo lòng người, đại trưởng lão tuyên bố tân quán chủ sẽ do nhị trưởng

lão tiếp quản ngay tại chỗ.

Nhị trưởng lão vốn đã không còn lối đi nữa nhất thời vui mừng khôn xiết.

Liền quyết định dẫn đầu đám người ủng hộ đại trưởng lão, từ nay về sau,

Trường Sinh quán chính là tông môn lệ thuộc Vân Ly cung, nghe theo sắp xếp,

vào nước sôi lửa bỏng.

Loạt thao tác này khiến cả Trường SInh quán trở trời.

Ngay sau đó đại trưởng lão nghênh đón Ngọc Canh chân nhân lên tọa.

Ngọc Canh chân nhân nhìn đại trưởng lão với ánh mắt đầy ý vị: “Vân Chi rất có

ý kiến với Vân Ly tông bọn ta, không biết các ngươi dự định xử lí nàng thế

nào?”

Đại trưởng lão và nhị trưởng lão vội vàng khom lưng đáp: “Nghe theo sự phân

phó của ngươi.”

Ngọc Canh chân nhân cười như không cười xua tay, cố ý nói: “Chuyện này là

chuyện riêng của các ngươi, Vân Ly tông bọn ta biết nói lí, không thể xen vào

được.”

Mồm hắn thì nói lí các thứ, nhưng trong điện có trưởng lão nào không nghe ra

được ý đâu.

Đây là đang thăm dò sự trung thành của bọn họ.

Nhị trưởng lão lớn tiếng nói: “Nữ nhân này lại dám đối đầu với Vân Ly tông, ta

lập tức xử chết nàng, để răn đe.”

Đại trưởng lão lại nhìn một thanh niên đằng sau Ngọc Canh chân nhân.

“Ta sự định sẽ tiễn nàng đến Vân Ly tông để làm thị nữ cho ngươi, để đền tội.”

“Ha ha ha ha!”

Nhất thời trong đại điện lại vang lên tiếng cười lớn.

Mà ngay vào lúc mọi người thảo luận làm sao xử lí Vân Chi, gia nhập Vân Ly

tông thế nào, rồi sau này sẽ xử lí những chuyện nhỏ nhặt này ra sai thì hai đệ tử

của Ngọc Canh chân nhân cũng với sự dẫn dắt của mấy trưởng lão đi lục soát

bảo vật của Trường Sinh quán.

Đám người rất nhanh đã đến được sau núi.

Ở bên ngoài một lạc viện, một trưởng lão trong đó đột nhiên vỗ đầu.

“Đúng rồi, ở đây không phải là nơi ở của Nguyên Tướng mà Vân Chi triệu hoán

đến hay sao?”

“Người này cũng không thể bỏ qua được.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.