Để chào đón tân sinh viên nên các trường đại học liên kết với nhau thi đấu môn thể thao diễn ra hai ngày cũng như giúp các sinh viên năm cuối bớt căng thẳng làm luận án tốt nghiệp và được tổ chức tại trường đại học của
Trần Trì.
Diệp Ninh Quân vui mừng ví sắp gặp được người yêu, từ sáng sớm cô đã thức dậy sớm chuẩn bị tươm tất. Hà Thi Thi vừa mở mắt ra đã nhìn thấy cô ăn mặc đẹp, trang điểm kĩ càng, cô nàng mở miệng trêu ghẹo:" Sắp được gặp bạn trai, chúc mừng! Chúc mừng!"
"Cậu không cần phải trang điểm cũng đủ cậu ấy rung động rồi."
"Cậu ấy đỏ mặt rồi kìa!"
"Tớ không có, đừng trêu tớ!"
Kể từ ngày Diệp Ninh Quân lên tiếng giúp Hàn Tử Việt và Tô Mộ Tuyết thì mối quan hệ của bọn họ cũng tốt lên, hai người không còn dè dặt nữa. Cả đám trêu Diệp Ninh Quân thì cười phá lên, một lát sau cả bốn người đều đứng dưới sảnh đợi Chu Tịch cùng nhau đi đến trường đại học của Trần Trì.
Khi đến nơi các cô nàng đều trầm trồ với sự hào nhoáng của trường này còn rộng hơn trường của các cô nhiều.
Diệp Ninh Quân tham quan cùng bọn họ một lúc, liền lấy di động nhắn tin cho Trần Trì biết mình đã đến. Nghe tiếng tập trung ở sân bóng, các cô không biết đường nên đi theo số đông đến sân bóng.
Chu Tịch cùng với Hà Thi Thi khó khăn lắm mới giành giựt được chỗ ngồi phía trước, liền ngoắc tay bảo ba cô nàng đang ngơ ngác kia vào chỗ ngồi. Diệp Ninh Quân ngồi xuống bắt đầu tìm kiếm hình bóng của Trần Trì, nhìn một loạt chẳng thấy người đâu cả, tâm trạng có một chút thất vọng.
Đột nhiên bên phía tay phải khán đài bàn tán xì xầm, thậm chí còn người hét lên, Diệp Ninh Quân không quan tâm mà cúi đầu nhắn tin cho Trần Trì đến khi Chu Tịch bên cạnh gọi cô, cô mới ngước đầu lên nhìn.
" Bạn trai cậu đến rồi kìa!"
" Cậu ấy có vẻ rất được lòng nữ sinh thì phải."
" Đúng vậy, từ cao trung cậu ấy đã là nam thần trong lòng của các nữ sinh."
Trần Trì nhận được tin nhắn của Diệp Ninh Quân không vội trả lời, cậu mua thêm bánh và nước xong liền chạy đến sân bóng để tìm cô.
Từ Kiều Liên cùng khoa với Trần Trì, thấy cậu đi vào liền hớn hở chạy đến chúc cậu thi bóng thật tốt còn đưa nước cho cậu nhưng bị cậu phớt lờ, làm cho cô ta có chút xấu hổ, để chữa sự quê độ này cô ta liền quay đưa nước cho những người còn lại miệng cười tươi chúc bọn họ thi thật tốt.
Từ Kiều Liên nghe hai từ bạn gái liền khựng lại, trong lòng có chút đau đớn nhưng vẫn cố gượng cười. Hôm nay cô ta cố ăn mặc thật đẹp để cậu chú ý đến nhưng một cái liếc mắt cũng không có, khiến cô ta thất vọng vô cùng.
Trần Trì không quan những lời trêu ghẹo của đồng đội, cậu quay sang nhìn về phía khán đài, cậu rất nhanh đã nhìn thấy vị trí ngồi của cô. Trần Trì không nhanh không chậm đi đến chỗ cô, mấy bạn nữ khác nhìn thấy liền hú hét. Diệp Ninh Quân hồi hộp tim càng đập mạnh theo những bước chân của cậu.
Trần Trì không quan tâm đến ánh mắt của người khác mà đi đến vị trí của Diệp Ninh Quân, cậu khụy xuống một chân tay đưa túi đồ ăn vặt cho cô
" Cho em, một lát đói có thể dùng đến!"
" Cảm ơn A Trì."
"Một lát đấu xong, chúng ta cùng đi ăn."
"A Trì cố lên."
Trần Trì đưa xong liền quay về chỗ đồng đội của mình, Từ Kiều Liên nhìn cảnh hai người ân ân ái ái ở khán đài vô cùng ghen tị, cô ta đưa nước xong liền đi đến chỗ ngồi của mình, cô ta cũng thuộc dạng xinh đẹp không thua ai, khi nhìn đến nhan sắc của Diệp Ninh Quân, cô ta còn thầm nghĩ không đẹp bằng cô ta sao Trần Trì có thể quen được loại người này được, vô cùng không xứng.
Chỉ trông phút chốc đã có tin tức nam thần Trần Trì đã có bạn gái lan truyền khắp trường, còn có nhiều người chụp lại cảnh ngọt ngào khi nãy đăng lên trang trường, một số người thì chúc phúc còn một số người thì ghen ghét chê bai Diệp Ninh Quân. Ánh mắt khán đài lúc này đều nhìn về phía hàng của các cô, nhưng các cô đều không quan tâm mà tận hưởng ăn đồ ăn vặt mà cậu đưa cho khi nãy và theo dõi trận đấu.
Ở vòng đầu cả hai trường của Trần Trì và Diệp Ninh Quân đều đấu thắng được vào vòng trung kết chiều nay, khi trận đấu của Trần Trì kết thúc, Chu Tịch và Hà Thi Thi thúc giục nên Diệp Ninh Quân mới lấy hết can đảm mà đi xuống đưa nước và khăn cho Trần Trì. Thấy cô đi đến chỗ mình, Trần Trì liền bỏ mặt đồng đội mà chạy đến chỗ cô, bọn họ thấy thế liền trêu ghẹo đôi tình nhân này.
" Chào chị dâu!"
" Chào em dâu."
Trần Trì quay lại lườm bọn họ, rồi dắt tay cái người đang đỏ mặt này đi. Cậu đưa cô đến chỗ phòng thay đồ, cô đợi cậu bên ngoài, một lát sau có rất nhiều người đến, cô ngại ngùng cúi thấp đầu xuống. Một đám nam sinh từ phía xa đi đến còn chơi đùa qua lại với quả bóng trên tay, có một nam sinh bất cẩn dùng lực mạnh thẩy bóng qua nam sinh khác, nam sinh đó né được liền cười cười, mấy nam sinh khác thì mặt mày tái mét la lớn:" Cẩn thận!"
Diệp Ninh Quân nghe âm thanh hét lớn liền ngước đầu nhìn lên thì từ đâu ra một trái bóng bay đến đập vào mặt cô khiến cô ngã ngửa ra sau:" Á!"
Đầu óc của Diệp Ninh Quân mơ màng, mấy nam sinh hớt hãi chạy đến hỏi thăm cô, cô còn chưa hiểu chuyện gì thì cảm nhận được mũi của mình có chút đau, có một chất lỏng chảy xuống.
"Chảy máu rồi."
"Bạn học mau ngước đầu lên."
" Cô ấy là bạn gái của Trần Trì, để tôi gọi cậu ta ra."
Nam sinh gây ra lỗi liên tục nói xin lỗi Diệp Ninh Quân liên tục, cô cũng không phải là người nhỏ nhen bảo cậu ta sau này cẩn thận một chút. Một lát sau, Trần Trì chạy ra, quần áo chưa chỉnh tề, đầu tóc còn ướt, cậu lo lắng chạy đến, thấy cô còn chảy máu liền bế cô chạy đi đến phòng y tế để xử lý.
" Không sao rồi! Ngày mai sẽ có chút xưng bôi thuốc này nó sẽ giảm đau hơn nhiều, khoảng 3-4 ngày sẽ lành lại."
" Vâng em cảm ơn cô!"
Thấy vẻ mặt của Trần Trì còn tức giận, Diệp Ninh Quân kể lại sự việc và bắt đầu làm nũng với cậu. Tâm tình tức giận khi nãy liền bay sạch, cậu dẫn cô ra ngoài ăn.