Xuyên Sách: Học Bá Để Ý Đến Tôi

Chương 52: Ra Tay Giúp Đỡ



Hàn Tử Việt và Tô Mộ Tuyết đang cùng ăn uống với nhau thì có hai người đàn ông đến bắt chuyện, nếu nói chuyện đàng hoàng thì không có chuyện gì xảy ra đăng này một tên trong đó lại cố ý đụng chạm vào người Tô Mộ Tuyết, hai cô đã nhắc nhở nhưng tên này càng lớn mật hơn khiến hai cô tức giận đẩy tên đó ra, tên đó thấy kế hoạch không thành còn hại bản thân ngã đau bị bẻ mặt liền lớn giọng trách mắng, biết được hai người là người yêu, tên đó không ngần ngại mà tiếng chế giều.

Ánh mắt xung quanh dồn về phía hai cô gái nhỏ, bắt đầu xì xầm to nhỏ. Hàn Tử Nguyệt đứng chắn che chở cho

Tô Mộ Tuyết phía sau mình, những lời khó nghe liên tiếp vang lên. Hai người muốn rời khỏi đó nhưng lại bị tên đó chặn lại, Diệp Ninh Quân cùng với Chu Tịch và Hà Thi Thi đi đến, hai cô nàng không chịu đựng được mà cố ý va chạm vào tên đó, khiến hắn một lần nữa té nhào xuống đất.

"Là đứa nào? Mắt bị mù à."

"Oh đàn anh hay thật đó, nhìn phát biết ngay. Đúng là bọn tôi mù nên đụng phải tên cặn bã như anh đấy."

" Mày..."

" Kêu cái gì chứ, bọn tôi ngồi bên kia đều thấy được cảnh anh quấy rối hai bạn này anh còn chối."

"Tao quấy rối hai đứa nó khi nào, tao không muốn bị tụi nó truyền bệnh cho tao."

"Nói chuyện lý lẽ một chút được không?"

"Nghĩ đến hai đứa con gái yêu nhau, tao đây muốn nôn ra rồi còn quấy rối con mẹ nó chứ! Đúng là bệnh hoạn."



Hàn Tử Việt và Tô Mộ Tuyết nghe được hai từ bệnh hoạn, đôi mắt bắt đầu đỏ hoe, nắm chặt tay nhau. Tên đó nói càng ngày càng hăng, những cậu tục tĩu đều được thốt ra từ miệng hắn.

Diệp Ninh Quân bất bình liền lên tiếng:" Thời đại nào rồi còn kì thị đồng tính yêu nhau, nữ với nữ thì sao, nam với nam thì làm sao? Mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình có quyền lựa chọn yêu đương với người mình yêu, còn nữa đó không phải bệnh. Tôi thấy đàn anh không ăn được liền muốn hất nước bẩn, yêu phải loại người như anh mới làm khổ cho con gái bọn tôi. Có bệnh thì đi khám đi đừng ở đây mà sủa bậy!"

"Nói hay lắm Tiểu Quân."

" Không nghe thấy gì sao? Có bệnh thì đi chữa đi, nói không chừng người như anh lại khiến bác sĩ bó tay đấy không chữa được."

"Bọn mày..."

Hắn ta tức giận khi bị Diệp Ninh Quân và Chu Tịch mắng, hắn muốn xông lên đánh hai người, đúng lúc này có một lon nước từ đâu bay đến vào đầu hắn, hắn cố gắng kìm chế sự phẫn nộ mà quát lớn:" Là đứa nào?"

" Ồn ào quá đấy!

Mộ Từ Ngạo từ từ đi đến che chắn cho hai cô ở phía sau, hắn nhìn thấy cậu liền mềm nhũn không dám quát lớn nữa. Cậu không chỉ có danh xưng là nam thần mà còn là đại ma vương đánh người không hề nương tay, chỉ cần đụng đến cậu thì xác định bản thân sẽ không còn lành lặn được nữa.

"M.Mộ Từ Ngạo, cậu..tôi..."

"Xin lỗi bọn họ đi. Đừng làm hai từ 'đàn anh' này mất mặt."



" Tôi..xin lỗi."

Được Mộ Từ Ngạo đứng ra giúp nên mọi chuyện cũng không còn tiếp diễn nữa, Hàn Tử Việt và Tô Mộ Tuyết cảm ơn mọi người liền rời khỏi, ba người bọn cô cũng chẳng còn hứng thú nữa mà cũng về phòng của mình. Mộ Từ Ngạo nhìn bóng lưng Diệp Ninh Quân rời, trong lòng có chút tiếc nuối.

Khi Diệp Ninh Quân đứng ra nói giúp Hàn Tử Việt và Tô Mộ Tuyết, giọng nói thanh thoát nhưng vô cùng đanh thép làm cậu hứng thú. Lần đầu có người khiến cậu hứng thú hơn mấy mã coss, thấy tên đó muốn động tay, tâm tình cậu lại tức giận chỉ nghĩ muốn đánh chết tên khốn đó.

Thấy Diệp Ninh Quân không còn ở đây cậu cũng chẳng còn hứng thú mà rời đi, trên đường lại có người chặn bước đi của cậu. Đàm Ngưu Trúc thẹn thùng đưa lon nước khác cho cậu.

" Đàn anh, anh lấy nước của em đi."

" Không cần."

Mộ Từ Ngạo ngửi thấy mùi hương nước hoa nồng nàn từ người Đàm Ngưu Trúc phát ra, cậu khó chịu đứng cách xa một chút. Cô ta dường như muốn tiến lại gần hơn, cậu lại né sang một bên rồi bước đi lên kí túc xá của mình.

Mộ Từ Ngạo lên đến phòng của mình, tắm rửa một hồi. Cậu dùng chuyên ngành của mình để tìm kiếm thông tin của Diệp Ninh Quân, khoảng chừng mười phút đã có thông tin của cô cũng như hình ảnh của cô. Đây là lần đầu cậu dùng chuyên ngành của mình đi làm chuyện điều tra người khác như vậy, cậu thầm mắng mình nhưng tay lại thuần thục nhấp vào hình ảnh của cô để xem. Lướt một chút lại nhìn thấy nhiều hình ảnh của cô và thiếu niên ở cạnh nhau. Cậu lại bắt đầu điều tra về thông tin của thiếu niên đó.

" Thì ra hoa đã có chủ."

Mộ Từ Ngạo thở dài thoát ra khỏi một đống hỗn độn trong đầu, cậu tiếp tục viết mã coss của mình để quên đi bóng dáng của thiếu nữ ấy. Trong lòng vừa mới chớm nở một chút lại bị dập tắt nhanh như vậy, có lẽ cậu không hợp với chuyện yêu đương.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.