Xuyên Nhanh: Nhân Vật Phản Diện Vừa Ngọt Ngào Vừa Hoang Dã

Chương 146: Đế chế Zombie (26)



Bổn đại vương là nhân vật phản diện.

 

Ở hai thế giới trước, Dung Hoàng cảm thấy mình quá tốt bụng với những nam nữ chính có quan điểm không đúng đắn.

 

Cô chính là tiểu bá vương của Thần giới.

 



 

Phó Hoè từ bên cửa sổ trở lại bàn làm việc, không lâu sau thì tiến sĩ Trương tìm đến.

 

Về việc này, Phó Hoè không hề ngạc nhiên.

 

Kiếp trước cũng vậy, tiến sĩ Trương tự nhận mình là người có thâm niên ở căn cứ Tân Sơn, yêu cầu người khác phải phục tùng mình trong mọi việc. Khi có người không phục tùng, ông ta sẽ đến gặp Phó Hoè để nói xấu họ.

 

Giống như một người phụ nữ nhiều chuyện.

 

Phó Hoè nhìn tiến sĩ Trương đang thao thao bất tuyệt, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.

 

"Cậu không biết vừa rồi Dung Hoàng kiêu ngạo như thế nào đâu, cô ta chỉ là một người mới đến mà thôi, tôi cũng chỉ nghi ngờ thân phận của cô ta, bởi vì sau khi nhìn thấy con zombie cấp cao đó, chúng ta không thể phủ nhận rằng trên đời này sẽ không có zombie cấp cao tương tự."

 

Ngón trỏ của Phó Hoè gõ nhẹ lên bàn hai lần, giọng điệu bình tĩnh xa cách: "Lúc vào căn cứ, Dung Hoàng đã làm kiểm tra rồi, sau đó tôi cũng kiểm tra lại một lần nữa, ông đang nghi ngờ kết quả kiểm tra của tôi à?"

 

Tiến sĩ Trương không ngờ Phó Hoè lại nói như vậy, đây là lần đầu tiên Phó Hoè dùng giọng điệu lạnh lùng như vậy nói chuyện với ông ta.

 

Rõ ràng trước đây Phó Hoè rất kính trọng ông ta.



 

Tiến sĩ Trương cũng nhận ra lần này mình đã đi quá trớn, nhưng nghĩ đến việc có thêm một nữ zombie cấp cao để nghiên cứu, sự hối hận nhỏ bé nhanh chóng bị phấn khích lấn át.

 

"Nhưng nếu có những con zombie không bị thiết bị phát hiện ra thì sao? Đừng quên lúc đó Dung Hoàng đã phá hỏng thiết bị, có thể cô ta không muốn kiểm tra."

 

Phó Hoè đưa tay ấn trán, động tác tao nhã và quý phái: "Đó là thiết bị để phát hiện năng lực."

 

Sắc mặt tiến sĩ Trương không được tốt cho lắm, nhìn vẻ mặt của Phó Hoè là biết anh đang bảo vệ Dung Hoàng.

 

"Nếu cậu đã nói vậy thì tôi không nói thêm gì nữa. Sau này có chuyện gì xảy ra thì tôi sẽ không chịu trách nhiệm."

 

Trong lòng Phó Hoè không có chút d.a.o động, chậm rãi gật đầu: "Được."

 

Sau khi sống lại, Phó Hoè không còn hứng thú với bất cứ điều gì nữa.

 

Nhưng khi cô gái nhỏ xuất hiện, Phó Hoè cảm thấy dường như thế giới này lại có một loại màu sắc rực rỡ khác biệt.

 

Phó Hoè cảm thấy như vậy cũng không tệ.

 



 

Từ chỗ Phó Hoè trở về, tiến sĩ Trương không thể nuốt trôi cục tức này.

 

Ngoài việc không có năng lực đặc biệt, ông ta có điểm nào thua kém Phó Hoè?



 

Tại sao phải để một thằng nhóc hai mươi tuổi làm chỉ huy căn cứ này?

 

Suốt hai tháng nay, ông ta miệt mài nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, có khi còn không ăn được cơm, trong khi mỗi ngày Phó Hoè đều nhàn nhã, không cần làm gì cả.

 

Tiến sĩ Trương càng nghĩ càng cảm thấy Dung Hoàng có gì đó không ổn. Theo mô tả của Ký Hàm Yên, Dung Hoàng bị zombie cắn, chắc chắn đã bị nhiễm virus zombie.

 

Nhưng bây giờ Dung Hoàng trông không khác gì người thường.

 

Hoặc là cô đã trở thành zombie cấp cao, hoặc là m.á.u của cô có chứa các thành phần có thể tiêu diệt virus zombie.

 

Dù là giả thuyết nào cũng đủ khiến tiến sĩ Trương phấn khích đến phát điên.

 

Đặc biệt là giả thuyết sau, nếu thành công, đóng góp của ông ta sẽ là lớn nhất.

 

Đến lúc đó, chẳng phải toàn bộ căn cứ Tân Sơn sẽ do ông ta quyết định sao?

 

Vì vậy, trong đêm khuya, tiến sĩ Trương đã lẻn ra khỏi phòng thí nghiệm.

 

Tòa nhà của những người sở hữu năng lực cư trú rất yên tĩnh, hành lang vắng tanh.

 

Tiến sĩ Trương sờ mũi tiêm trong túi, thầm cổ vũ bản thân, nếu lần này thành công, ông ta sẽ trở thành người đứng đầu căn cứ Tân Sơn.

 

Còn thằng nhóc Phó Hoè thì tính là cái gì?

 
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.