- Phu quân, chàng mau nhìn bên này phong cảnh thật đẹp!
Tiết Ninh Nhi chỉ vào cảnh đẹp ngoài cửa sổ xe lửa hưng phấn gọi to, Triệu Nhan nghe tiếng lập tức đến bên cửa sổ nhìn ra phía ngoài, chỉ thấy bên ngoài là một ruộng lúa mênh mông, có không ít nông phu đang vội trồng cấy, thoạt nhìn hết sức bình yên, có vẻ đẹp của nông gia điền viên.
- Phu quân, vẫn là bên này đẹp, chàng xem bên này thế núi nhấp nhô, có phải rất giống một con rồng cỡ lớn không?
Lúc này Gia Luật Tư ở một bên khác của xe lửa chỉ vào phong cảnh phía ngoài cũng hưng phấn kêu lên, Triệu Nhan nghe tiếng lại chạy tới xem, sau đó cũng tán thưởng vài tiếng.ngược lại, ba người Tào Dĩnh và Nhan Ngọc Như, Âu Dương Uyển Linh thì lại rất yên lặng, lúc này ngồi cùng một chỗ thưởng thức trà, tuy nhiên ánh mắt ba người cũng thường quan sát phong cảnh ngoài xe lửa, khóe miệng cũng mỉm cười có phần uyển chuyển.
Kỳ thật phong cảnh hai bên xe lửa chưa thể nói là quá đẹp, chỉ có điều bình thường phần lớn thời gian Tiết Ninh Nhi bọn họ đều ở trong vương phủ ở kinh thành, tuy rằng phong cảnh trong vương phủ rất đẹp, Triệu Nhan cũng thường xuyên dẫn các nàng dạo chơi những nơi xung quanh kinh thành, nhưng xem lâu cũng đã cảm thấy chán ghét, cho nên lần này ra khỏi kinh thành các nàng cũng cảm thấy hết sức mới lạ, hơn nữa ngồi xe lửa cũng vô cùng vững vàng, điều này cũng khiến cho Tiết Ninh Nhi các nàng hưng trí cực cao, dọc theo đường đi gần như đều hưng phấn nói không ngừng.
Triệu Nhan nhìn dáng vẻ vui mừng của Tiết Ninh Nhi bọn họ, trong lòng rất vui vẻ lại có chút áy náy, bình thường mặc dù hắn có rất nhiều thời giờ ở cùng thê tử và con cái của mình, tuy nhiên lại rất ít dẫn các nàng rời kinh thành, đây là sơ suất của người làm trượng phu như hắn, tuy nhiên may mắn hiện tại cũng không coi là muộn, lần này hắn tính dẫn mấy vị thê tử đàng hoàng ra ngoài du ngoạn một phen.
Tiết Ninh Nhi và Gia Luật Tư vui vẻ một hồi lâu, cuối cùng rốt cục cảm thấy mệt mỏi rồi, lúc này mới ngồi xuống thưởng thức trà cùng với nhóm Tào Dĩnh, cho đến lúc này Tào Dĩnh nói với Triệu Nhan:
- Phu quân, chúng ta lần này thật sự sẽ đi châu Âu sao?
- Đương nhiên, tuyến đường an toàn đi châu Âu sớm đã thông, tính an toàn đã có thể được bảo đảm, hơn nữa tên tiểu tử ngốc Giai nhi kia lại ầm ĩ muốn đi du hành vòng quanh trái đất, ta ngăn cản cũng không ngăn được rồi, không bằng do ta thay mặt nó ở châu Âu trấn thủ một thời gian, cũng để nó hoàn thành tâm nguyện của mình, tuy nhiên đợi cho sau khi kết thúc chuyến du ngoạn, nó phải ngoan ngoãn trấn thủ ở châu Âu, tốt nhất sinh thêm cho chúng ta mấy đứa cháu nữa. Tuyệt đối không thể lại chạy lung tung nữa!
Khi cuối cùng Triệu Nhan nói đến các cháu, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt bất mãn, nói đến thì thời gian Triệu Giai thành thân cũng không ngắn, nhưng đến bây giờ cũng chỉ có một trai một gái, nếu so sánh với người khác thì quá chậm.
- Phu quân, châu Âu có vui không, đoạn đường đi thuyền này có phải rất buồn tẻ hay không?
Lúc này vô cùng yên tĩnh Nhan Ngọc Như cũng nhịn không được nữa hỏi. Triệu Nhan bỗng nhiên quyết định muốn dẫn cả nhà đi du ngoạn châu Âu, các nàng vừa lúc rảnh rỗi ở nhà không bận rộn gì, cho nên tất cả đều đồng ý, chỉ có điều hiện tại tỉnh táo lại cũng có chút bận tâm, dù sao châu Âu cách Đại Tống thật sự quá xa.
- Bên châu Âu ta cũng chỉ nghe danh, tuy nhiên bên kia có không ít kiến trúc cổ, hơn nữa phong cảnh nhân tình cũng có điểm đặc sắc, cho nên địa điểm đi du ngoạn khẳng định không ít. Hơn nữa nghe nói ẩm thực của Rome cũng rất nổi danh, đặc biệt là trứng cá muối sản phẩm từ biển, là mỹ vị nhân gian, đáng tiếc nhất định phải ăn ngay tại chỗ, căn bản không thể vận chuyển đến Đại Tống, về phần đi du ngoạn càng không cần lo lắng, ta cho người nghiên cứu chế tạo một loại tàu chở khách chuyên dùng chở khách đi du ngoạn, bên trên có các loại thiết bị chơi trò chơi, thuyền chỉ sử dụng máy hơi nước làm động lực, tốc độ vừa nhanh lại vững vàng. Hơn nữa tính an toàn cũng đảm bảo, thời gian hơn tháng có thể đến châu Âu!
Triệu Nhan lúc này tràn đầy tự tin nói, đối với hành trình đi châu Âu lần này hắn cũng chuẩn bị đầy đủ, tỷ như thuyền xa hoa chở khách vốn là sản nghiệp mang tên của hắn, chuẩn bị gia nhập vào ngành vận chuyển hành khách kiếm tiền, nhưng bị hắn trưng dụng dùng trước.
- Vẫn là phu quân nghĩ chu đáo, không ngờ lại chuẩn bị thuyền chuyên để đi châu Âu. Lại nói tới riêng người nhà chúng ta cũng đã không ít, nếu không đi chiếc thuyền như vậy thật sự là không chứa nổi.
Xe lửa trên đường tiến một mạch về phía trước, cả nhà Triệu Nhan cười cười nói nói cũng không tịch mịch, hơn nữa qua một lúc, Triệu Nhan còn cố ý bảo xe lửa dừng lại để nhấm nháp một chút thức ăn ngon của địa phương, dù sao chiếc xe lửa này là chuẩn bị riêng cho gia đình họ, một mặt là phương tiện bọn họ ngắm phong cảnh các nơi, mặt khác đương nhiên cũng là để nghĩ đến sự an toàn, dù sao trên xe lửa bình thường nhiều người phức tạp, có trời mới biết có nguy hiểm gì không.
Cứ như vậy xe lửa đi một đoạn lại ngừng, đã vượt qua hơn phân nửa quốc thổ Đại Tống, cuối cùng rốt cục tới cảng Quảng Châu, cả nhà Triệu Nhan từng ở nơi này một khoảng thời gian tương đối dài, hơn nữa nhà của đại tỷ và nhị tỷ của Triệu Nhan đều ở nơi này, cho nên sau khi Triệu Nhan đến đây, cố ý cùng người nhà ở lại Quảng Châu gần một tháng, thuận tiện chuẩn bị tốt cho việc ra biển.
Một tháng sau, cả nhà Triệu Nhan rốt cục cũng lên du thuyền xa hoa chạy tới châu Âu, chiếc thuyền hơi nước kiểu mới này có tên hiệu Âu Châu, bởi vì nó chủ yếu chính là vận chuyển giữa Đại Tống và châu Âu, đương nhiên ngoại trừ chiếc thuyền này, còn có mười sáu chiến hạm thuyền hơi nước đi theo hộ tống, đồng thời thương nhân nhanh nhạy sau khi nghe được tin tức, cũng đều tập kết trong cảng, chuẩn bị theo đuôi hạm đội cùng đi châu Âu, dù sao có chiến hạm đi theo ít nhất không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Cũng cùng lúc cả nhà Triệu Nhan rời khỏi Đại Tống, xa ở tận kinh thành Triệu Hú cũng một thân một mình ngồi ở điện Thùy Củng, sau đó thở dài một tiếng. Y thật sự rất hâm mộ cả nhà tam thúc của mình có thể đi châu Âu du ngoạn, đáng thương vị hoàng đế như y mỗi ngày lại chỉ có thể ở trong thâm cung, muốn xuất cung một chuyến cũng ngàn vạn khó khăn. Có điều y rất nhanh lại nghĩ tới sắp cử hành đại lễ phong thiện, lập tức cũng không giấu được nét mặt hưng phấn, cơ hội ra ngoài lần này thật sự khó có được, y nhất định phải nắm bắt cơ hội du ngoạn một phen mới được!