“Hai năm sau em cũng chỉ mới hai mươi tuổi! Còn lâu em mới kết hôn sớm như thế!” Cố Niệm Chi trừng mắt nhìn Âm Thế Hùng, trong lòng yên lặng thêm một câu: Trừ khi kết hôn với Hoắc Thiệu Hằng…
Thật ra Hoắc Thiệu Hằng còn chưa chịu thừa nhận cô là bạn gái chính thức của anh, bây giờ nói tới chuyện kết hôn thật sự cũng quá sớm.
Cố Niệm Chi không muốn bàn về vấn đề này nữa, dứt khoát quay nòng súng nhắm vào Âm Thế Hùng, “Em còn trẻ thế này không vội vàng chút nào cả, nhưng mà anh Đại Hùng đã ăn tới hai mươi bảy cái Tết rồi đúng không? Đừng nói chuyện kết hôn, ngay cả bạn gái anh còn chưa có nữa mà. Chính bản thân anh không vội thì thôi, lại còn sốt ruột vì một cô bé con mới mười tám tuổi như em sao.”
Quả nhiên là tài ăn nói của luật sư, lúc nào cũng thích chọc dao vào nỗi đau của người khác.
Câu nói này suýt chút nữa khiến cho Âm Thế Hùng bực đến trào máu. Anh ta chống vào lưng ghế xô-pha rồi nhảy một cái qua thành ghế, ngồi xuống khoanh tay trợn trắng mắt nhìn Cố Niệm Chi, “Có ai ăn nói cái kiểu như em thế không? Em quản lý cả chuyện anh có bạn gái hay không à? Em quản lý cả chuyện anh có kết hôn hay không à?! Liên quan quái gì tới em!”
“Ôi chà chà! Nói tới chỗ đau một cái là nổi đóa rồi sao.” Cố Niệm Chi cầm khăn mặt đi về phòng ngủ, vừa đi vừa cười nói, “Vậy anh cũng đừng quản lý em! Nếu không đừng trách em lại đâm anh mấy câu đấy.”
Âm Thế Hùng thua trận, chống tay suy nghĩ hồi lâu, vẫn không có cách nào nói lại được Cố Niệm Chi, đành phải hậm hực đứng dậy, nói vọng vào phòng ngủ của cô một tiếng, “Anh đi xuống trước đây, em xong thì xuống ăn cơm nhé!”
Trong phòng ngủ lúc này tiếng máy sấy đang kêu ro ro, Cố Niệm Chi căn bản không hề nghe thấy.
Có điều, quan hệ giữa cô và Âm Thế Hùng không cần khách sáo như thế, anh ta tới thì tới, đi thì đi, không cần phải báo cho cô.
Sau khi sấy khô tóc ra khỏi phòng ngủ, thấy ngoài phòng khách đã không có ai, cô cũng không để ý. Biết là anh ta đã đi nên cô quay về phòng ngủ đắp mặt nạ, tiện thể bật máy tính lên. Vừa hay mấy người bạn cùng phòng cũng đều đang trêи mạng, mọi người lập tức gọi video tán gẫu với nhau vô cùng vui vẻ.
***
Đến hơn bảy giờ, bữa cơm tất niên đã chuẩn bị sắp xong.
Đầu bếp của biệt thự gọi điện cho Hoắc Thiệu Hằng, báo cáo với Thủ trưởng rằng khoảng nửa tiếng nữa có thể dùng bữa cơm tất niên.
Hoắc Thiệu Hằng cúp điện thoại, khẽ day mắt, một lần nữa xem lại kế hoạch sắp xếp nhiệm vụ năm tới, sửa chữa lại những vấn đề cấp dưới cần điều chỉnh, sau đó gọi điện cho Triệu Lương Trạch, “Việc tra cứu bên cậu thế nào rồi?”
Triệu Lương Trạch kiểm tra trêи hệ thống hộ tịch và thẻ căn cước cả nước mất hơn một tiếng mới kiểm tra được toàn bộ kho dữ liệu.
Anh ta hơi đờ đẫn nhìn vào danh sách trước mặt.
Khi Hoắc Thiệu Hằng gọi điện hỏi, anh ta đang tiến hành tới bước loại trừ.
“Hoắc thiếu, đã hoàn thành kiểm tra sơ bộ. Tổng cộng có 1.823 người tên ‘Cố Tường Văn’ còn sống trêи cả nước.”
Hoắc Thiệu Hằng cũng ngây ra theo.
Có nhiều người đến vậy sao?!
“… Thế những người ở danh sách đã chết trong vòng mười năm gần đây thì sao? Cậu không kiểm tra à?”
Hoắc Thiệu Hằng lại hỏi tiếp một câu, như thế mới đủ hoàn chỉnh, sẽ không lọt mất bất cứ manh mối nào.
Triệu Lương Trạch lắc đầu, “Còn chưa kịp kiểm tra ở kho dữ liệu về người đã chết, Hoắc thiếu có muốn trước tiên kiểm tra một chút không?”
“Ừm, kiểm tra một chút đi.” Hoắc Thiệu Hằng tựa lưng vào ghế, vừa suy nghĩ vừa nói, “Kiểm tra những người từ 35 tuổi trở lên, người dưới 35 tuổi có khả năng quá nhỏ.”
“Vâng, Thủ trưởng.”
Triệu Lương Trạch tiếp nhận yêu cầu, đăng nhập vào một kho dữ liệu khác, bắt đầu kiểm tra.
“Đã có nhiều người như thế, cũng không phải một chốc một lát mà có thể kiểm tra ra được, chúng ta về ăn cơm trước đi.”
Triệu Lương Trạch nghĩ cũng đúng bèn thiết lập chương trình tự động kiểm tra rồi rời khỏi tòa nhà làm việc với Hoắc Thiệu Hằng.
Triệu Lương Trạch và Âm Thế Hùng đều có phòng riêng trong Trụ sở Cục tác chiến đặc biệt, nhưng cả hai cũng có phòng ở dinh thự của Hoắc Thiệu Hằng. Khi nào cần trực ban, anh ta và Âm Thế Hùng sẽ ở trong phòng đó.
Phần lớn thời gian, bọn họ đều ở cùng với Hoắc Thiệu Hằng trong dinh thự của anh.