Vừa Ý Em

Chương 68: Lấy ác chế ác



Đối với lời đề nghị của Lam Thiến, Tô Mạt khẽ nhướn đuôi mắt, không từ chối.

Hai người không chọn nói chuyện trong căn nhà cũ của Tưởng gia, mà hẹn nhau tại một quán cà phê bên ngoài.

Trong một phòng riêng trang nhã, hai ly cà phê đặt trên bàn, hai người phụ nữ ngồi đối diện.

Cả hai đều là người biết giữ bình tĩnh, phải đến khi ly cà phê vơi đi một nửa, Lam Thiến mới chậm rãi lên tiếng: “Bà chủ Tô, trước hết, tôi rất xin lỗi về chuyện giữa cô và Tưởng Thương.”

Lam Thiến mở miệng xin lỗi, nhưng thái độ vẫn cao ngạo.

Không phải cố tình, mà là khí chất được nuôi dưỡng từ nhỏ.

Là tiểu thư cành vàng lá ngọc, sinh ra đã ở đỉnh cao, lớn lên trong sự nâng niu chiều chuộng.

Nghe vậy, Tô Mạt khẽ nhướn mày, cười nhàn nhạt: “Hửm?”

Lam Thiến không đoán được thái độ của cô, cố gắng làm mình trông ôn hòa hơn. Trải qua bao năm lăn lộn trên thương trường, cô ta hiểu rằng nếu không cần thiết, tốt nhất đừng phá vỡ mối quan hệ: “Nếu không phải vì liên hôn của gia tộc, hai người các cô sẽ không bị chia cắt.”
Tô Mạt mỉm cười điềm nhiên, như thể chẳng để tâm chút nào: “Người yêu nhau sẽ không bị chia cắt, những ai bị chia cắt, nhất định không phải là người yêu nhau.”

Sự bình thản của Tô Mạt khiến Lam Thiến thở phào nhẹ nhõm, dù ngoài mặt không thể hiện.

Một lúc sau, có vẻ Lam Thiến không quen xử lý những chuyện tình cảm thế này, cô ta hít sâu, lấy ra một chiếc USB từ túi xách và đưa cho Tô Mạt.

Nhìn thứ Lam Thiến đưa, Tô Mạt nhướn mắt.

Lam Thiến lên tiếng giải thích: “Vào ngày tôi kết hôn, có người gửi cái USB này cho tôi.”

Tô Mạt nhận lấy, nghịch nghịch trong tay: “Là gì?”

Lam Thiến nói: “Trong USB ghi lại rằng, Tưởng Thương có một căn hộ ở ‘Châu Hào’, và ngày trước khi chúng tôi kết hôn, cô đã vào căn hộ đó.”

Châu Hào, khách sạn mà Tô Mạt đang ở gần đây.
Ngày trước khi Tưởng Thương kết hôn?

À, hôm đó cô đến phòng của Diệp Nhiễm.

Thì ra căn hộ đó đứng tên Tưởng Thương.

Thật thú vị.

Cô vốn nghĩ Diệp Nhiễm cảm thấy tội lỗi, sợ bị trả thù nên mới đến xin lỗi. Không ngờ, cô ta lại đào một cái bẫy lớn đến vậy.

Chỉ là, thủ đoạn này thật sự không cao tay.

Nhưng, thường thì những thủ đoạn không cao tay lại dễ thành công.

Còn quá khéo léo, ngược lại khiến người ta nghi ngờ.

Tô Mạt gõ ngón tay lên chiếc USB, không nói gì, chỉ lấy điện thoại ra mở một đoạn ghi âm.

“Mạt Mạt, khi đó tôi thật sự không cố ý hãm hại cậu. Hoàn toàn là vì bố tôi bị bệnh, cần một khoản tiền lớn để phẫu thuật. Tôi không có tiền, đúng lúc có một công ty tìm đến, họ bảo tôi làm hại cậu, đổi lại sẽ cho tôi một khoản tiền…”
“Nhưng tôi thề, tôi không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như vậy. Tôi nghĩ với danh tiếng của cậu trong giới này, giải thích một chút là mọi chuyện sẽ ổn…”

“Vậy tại sao cô không nói sớm hơn?”

“Tôi sợ cậu trách tôi, tôi không dám gặp cậu, tôi sợ cậu sẽ không tha thứ cho tôi…”



Đoạn ghi âm kết thúc, Tô Mạt cười nhạt: “Hôm đó tôi có vào một căn phòng, nhưng tôi không biết đó là phòng của Tưởng Thương. Và người tôi gặp hôm đó cũng không phải là anh ta.”

Diệp Nhiễm là phù dâu của Lam Thiến, làm sao cô ta không nhận ra giọng nói trong đoạn ghi âm.

Huống hồ, trước đây chuyện Diệp Nhiễm hãm hại Tô Mạt cũng từng làm xôn xao giới này. Dù không muốn hỏi han, tin đồn cũng sẽ lọt vào tai.

Sắc mặt Lam Thiến hơi tái: “Là Diệp Nhiễm?”

Tô Mạt cất điện thoại, cười nói: “Sếp Lam, trước giờ chúng ta chưa từng tiếp xúc, cô không hiểu tôi, điều đó rất bình thường. Thật ra, cô cũng không cần hiểu tôi. Dù sao giữa chúng ta chắc chắn sẽ không có nhiều liên hệ. Nhưng vì Tưởng Thương, giờ cô cần biết một chút về tôi. Chẳng hạn, tôi là người, yêu thì sâu đậm, không yêu thì vô tình, và tôi tuyệt đối không quay lại với người cũ.”

Lam Thiến mím môi.

Tô Mạt tiếp lời: “Còn những người phụ nữ khác, đó là chuyện gia đình cô, tôi không tiện can thiệp.”

Bàn tay đang cầm tách cà phê của Lam Thiến siết chặt.

Nói hết lời cần nói, Tô Mạt tự thấy không cần thiết ở lại nữa. Cô đẩy chiếc USB về phía Lam Thiến, chẳng buồn xem nội dung bên trong, rồi đứng dậy rời đi.

Trước khi ra khỏi phòng, cô quay đầu lại, nở một nụ cười rạng rỡ: “Sếp Lam, cô là một người phụ nữ rất xuất sắc, từ ngoại hình đến gia thế. Nếu tôi là đàn ông, nhất định sẽ rung động vì cô.”

Nói xong, Lam Thiến ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt chân thành của cô.

Khi Tô Mạt bước ra khỏi quán cà phê, Tần Thâm đã đợi sẵn ngoài cửa.

Nhìn thấy anh, Tô Mạt hơi sững sờ, sau đó cảm thấy rối rắm.

Hôn lễ của Tưởng Thương đã kết thúc, cô định chấm dứt mối quan hệ với Tần Thâm.

Nhưng vấn đề là làm sao để mở lời.

Nói thẳng?

Với những gì cô hiểu về anh trong thời gian qua, khả năng anh đồng ý là rất thấp.

Dùng chút chiêu trò?

Có lẽ phải làm một trò như "người yêu sét đánh" xuất hiện.

Tô Mạt không nói gì với Tần Thâm, mà vòng qua xe ngồi vào ghế phụ. Khi cô đặt túi xách xuống, nhìn anh lên xe, khóe môi bỗng cong lên: “Tần Thâm, em gái anh cần phẫu thuật, tôi cho anh một khoản tiền được không?”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.