Vừa Làm Ra App Du Lịch, Ngươi Liền Mang Ta Xuyên Qua Nhị Thứ Nguyên?

Chương 21: . Cách mỗi người đối mặt với thế giới này



Chương 21. Cách mỗi người đối mặt với thế giới này

“Cả Mitsuzuri cũng hỏi đấy. Cô ta suốt ngày chạy đến phòng Hội học sinh để bắt tớ phải mang cậu trở lại, nói cái gì mà: [Bọn tớ mất người giỏi nhất thì trường học sẽ không có giải thưởng cho môn bắn cung nữa đâu.]”

Văn phòng vào giờ nghỉ trưa không có ai cả, mọi người hẳn là đang tận hưởng bữa trưa cùng những người bạn của mình cả rồi.

Akira lúc này cũng đang nhai nuốt bento tự làm của hắn, thực sự khá là tuyệt vời khi có thể tự nấu như vậy chứ không phải gặm bánh mì mua ở cửa hàng tiện lợi như ở thế giới trước.

Đối diện hắn vẫn là chàng trai Shirou của chúng ta. Cậu ấy đã im lặng suốt từ khi hắn nhắc về CLB Bắn cung và Sakura.

Nói về nó thì không thể nói đến tài năng thiên phú của cậu ta trong môn bắn cung… Cũng là thứ sẽ khiến Shirou tương lai, sẽ được triệu hồi với class Archer!

Shirou đã chỉ bắn trượt một lần duy nhất trong suốt quá trình cậu ấy tập luyện cùng thi đấu, thậm chí ngay khi mũi tên đó bắn ra cậu đã tự nói “Nó sẽ trượt”.

Đó cũng chính là nơi mà mâu thuẫn giữa Shirou cùng cậu bạn thân Shinji dẫn đến mối quan hệ xa cách giữa hai người.

Với cái lòng tốt cao ngời ngợi cùng sự tin tưởng vào bạn bè, Shirou chẳng nghĩ đến việc Shinji đang ghen tị đến cực độ với cậu mà Shirou chỉ đơn giản là nghĩ do bản thân cả thôi.

Lắc đầu bỏ qua, nhìn cái tên suốt ngày nở một nụ cười ngốc nghếch đi giúp đỡ người khác kia, Akira chỉ đành mặc kệ.

Hắn vẫn tôn chỉ một điều rằng, con người phải trải qua những vấp ngã mới có thể trưởng thành lên được, với chính bản thân hắn cũng vậy.

*****

Kết thúc bữa trưa thì hắn chọn chợp mắt ngay tại văn phòng Hội học sinh luôn còn Shirou thì về lớp.

Sau đó là một buổi chiều chiến đấu với học thức những năm trung học mà giờ hắn đang phải cố gắng thích nghi lại dần dần kia.

Đã một thời gian ở thế giới mới rồi, nhờ có quá nhiều hoạt động cần phải làm thì hắn cũng đã rút ra được những thông tin cần thiết cho hệ thống kĩ năng mà hắn có được khi xuyên không qua đây.

Điểm chú ý đầu tiên là không phải cứ làm hành động nào đó thì kĩ năng sẽ tăng kinh nghiệm. Phải là một hành động nhất định và có lợi ích cung cấp những kiến thức cho bản thân về kĩ năng đó mới có thể khiến kinh nghiệm nâng lên.

Điểm thứ hai là nếu là những hành động chất lượng cao thì lượng kinh nghiệm mang về sẽ là cực kì to lớn. Ví dụ khi viết tiểu thuyết 5 cm/s thì kĩ năng [Viết lách: Lv 1] của hắn đã tăng phi mã lên tận [Lv 2] và vẫn tiếp tục tăng nhanh.

Trong khi đó hắn nhớ rõ dù hắn luyện tập theo tài liệu của Utaha – senpai thì mức kinh nghiệm chỉ tăng lẹt đẹt vài điểm mà thôi.

Điều trên cũng áp dụng với tất cả những kĩ năng khác, như việc nấu những món có độ khó cao, đấu tập với những người mạnh mẽ hơn mình, đọc những bộ sách khó hiểu, v.v… Đều đã khiến những kĩ năng của hắn tăng vọt nhanh hơn thông thường.

Dù là Akira hiểu được sự tiện lợi của những kĩ năng này nhưng thời gian vừa qua hắn vẫn chẳng chăm chú mấy.

Bởi vì hiện tại hắn không muốn bản thân phải vì những thứ gì đó khiến mình mất đi tuổi thanh xuân may mắn lắm mới có lại này.

Ngoại trừ việc liên quan đến tuyến Fate ra thì còn lại hắn chỉ muốn là một người học sinh trung học bình thường và đi tận hưởng nó.

Đó cũng là lý do sau khi kết thúc buổi học hắn không đi huấn luyện mà chỉ nhẹ bước về phía CLB hắn vừa gia nhập tuần trước kia.

Mở cửa bước vào, trong phòng là một cô thiếu nữ xinh đẹp đã ngồi bên cạnh cửa sổ tận hưởng những tia nắng chiều đẹp đẽ đọc sách.

Akira cũng không muốn làm phiền cảnh đẹp như thế nên không lên tiếng mà nhẹ nhàng đi đến ghế của mình rồi ngồi xuống.



“Konichiwa.” Yukino với một giọng điệu thoải mái nhẹ nhàng chào.

Hắn khá bất ngờ trước việc cô nàng sẽ lên tiếng đầu tiên và chào hắn đấy, cứ tưởng cô sẽ đóng vai công chúa băng giá tiếp?

Như thế này trông cô nàng cũng dễ thương đó chứ.

“Tôi không nghĩ là cậu sẽ tới cơ đấy?”

“Không lẽ cậu là loại khổ dâm à?”

Xin lỗi… Hắn xin phép rút lại suy nghĩ lúc nãy.

Cô nàng này rõ ràng độc miệng không khác gì một senpai nào đó mà hắn quen biết.

Chẳng lẽ mấy mỹ thiếu nữ đen dài thẳng đều có yếu tố độc miệng à, hay gần đây đang có trend trong anime nào đó?

“Không có nhé!” Akira nhanh chóng đáp trả.

Hắn thả cặp sách xuống rồi bắt đầu lấy sách ra.

“Hay gọi là [bám đuôi]?” Yukino vẫn đang nhìn chăm chú quyển sách của bản thân và thốt ra những câu khẳng định kì lạ.

Thật luôn à?

“Sao cô cứ làm như thể tôi đây thích quyến luyến cô không bằng vậy?”

Akira quay sang nhìn cô nàng tự tin thái quá này và nhả rãnh.

Nhưng Yukino dường như tỏ ra không hiểu ý định mỉa mai của hắn mà chỉ đơn giản là ngước nhìn qua, dùng đôi mắt mà hắn cho rằng rất đẹp ấy hỏi lại: “Không phải sao?”

“Dĩ nhiên không!” Hắn lên giọng phản bác ngay tức khắc!

“Muốn tìm lí do đập bẹp cái [tự tin] kì lạ kia của cô quá!”

Chẳng phải cô nàng này đang quá tự yêu bản thân sao? Cứ ai tiếp cận lại gần là đang cố gắng khiến cô chú ý à?

Tất nhiên là với cái ngoại hình đó thì cô có quyền tự cao nhưng với hắn thì vẫn chưa đủ nhé, Yukinoshita Yukino!

Mà cũng may là Hikigaya, người vẫn đang đứng ở cửa tận hưởng cuộc khẩu chiến của bọn hắn kia đi đến ngồi xuống bên cạnh.

Chỗ ngồi cũng kì lạ ghê, Yukino thì ở đầu bàn trong cùng nhất gần cửa sổ, Hikigaya thì vì sợ cô công chúa kiêu kì kia nên cũng ngồi xa tuốt đầu bàn phía còn lại.

Thành ra hắn lại ngồi giữa, tất nhiên là gần phía cậu bạn mắt cá c·hết này hơn.

Hikigaya chứng kiến màn đấu khẩu nãy giờ sau khi ngồi xuống thì câu đầu tiên thốt ra lại là: “Yukinoshita, cô chẳng lẽ cũng không có bạn bè à?”



Đúng! Cô ta không có!

Akira muốn thốt lên ủng hộ nhận định tuyệt vời này của Hikigaya nhưng lại không dám.

Nhưng trái ngược với suy nghĩ sẽ có màn combat tiếp theo thì Yukino lúc này lại chỉ nhẹ nhàng thở ra: “Để xem. Sao ta không bắt đầu từ nghĩa của chữ [bạn bè] …”

“Thôi đủ rồi! Nghe là đủ biết cô chẳng có đứa bạn nào rồi. Điển hình là tôi đây” Hikigaya ngay lập tức đưa tay ra hiệu cô nàng đang tính dùng triết lý để che giấu sự thật đắng lòng kia.

Ủa cơ mà câu cuối cũng đau lòng không kém kia là gì?

Akira bất lực vỗ trán trước hai con người cô độc này.

Liếc nhìn lại về phía Yukino và ngắm nhìn vẻ đẹp đó, hắn cũng có hơi thắc mắc hỏi: “Chẳng phải cậu khá nổi tiếng sao? Không có bạn bè thì lạ thật đấy.”

Lơ đi ánh mắt của Akira, cô nàng nhìn qua phía cửa sổ rồi đứng dậy từ từ nói:

“Mấy cậu không hiểu được đâu.”

“Tôi dễ thương từ bé rồi.” (???)

“Nên lũ con trai tiếp cận tôi xếp đầy là đương nhiên.”

Yukino đi đến chiếc bàn để đồ ngay sát bên cửa sổ và đổi cuốn sách đã đọc hết trên tay sang cuốn mới, mà đa số đều được bọc thủ công với lớp giấy hình mèo nhỉ?

Bỏ qua câu tự nhiên dễ thương quá tự tin dù chẳng thể phản bác kia, chẳng phải hơi lạ khi nói như vậy nhưng lại một mình sao?

Akira cũng hỏi lại ngay: “Tự gọi mình là cô đơn trong khi có cả đống người theo đuôi thế là sao?”

“Nếu thật sự được ai đó thật sự thích thì đã tốt.” Yukino trả lời có phần hơi thẫn thờ và ngước nhìn ra ngoài cửa sổ.

Câu trả lời đó là có ý gì?

Lấy lại thần, cô nàng cầm quyển sách mới trở lại chỗ ngồi của mình rồi nói tiếp:

“Hồi tiểu học, tôi đã phải tự mình tìm dép 60 lần.”

“Trong 60 lần đó, có 50 lần là do con gái làm.”

“Nhờ vậy mà tôi mới được xách dép về nhà mỗi ngày.”



Nghe có vẻ tệ… Bây giờ thì Akira mới hiểu cái việc tự nhận bản thân dễ thương ấy là ý gì.

“Tệ quá nhỉ…?” Hikigaya nãy giờ không lên tiếng cũng phải ngập ngừng hỏi.

Mà, dù câu chuyện có phần đau buồn kia thì Yukino lại chỉ quay sang nhìn hai cậu con trai và mỉm cười: “Ừm tệ lắm đó.”

“Tại tôi dễ thương quá mà!”



Dừng một chút cô nàng mới nói tiếp: “Nhưng mà, cũng bởi vậy… Nên mới không có ai là hoàn hảo cả.”

“Con người là loài nhu nhược, xấu xa và ghét những người có nhiều hơn họ.”

“Đủ để những người tài giỏi khó có một cuộc sống bình thường.”

Nói đến đây Yukino ngước nhìn lại ra phía cửa sổ nơi những áng mây trắng đang trôi xa trên bầu trời xanh kia rồi lên giọng nói tiếp: “Vô nghĩa lắm phải không?”

“Bởi vậy tôi mới muốn thay đổi mọi thứ trên thế giới này.”

… Không hiểu sao hắn lại nghĩ về Shirou cùng mâu thuẫn của cậu ấy với bạn thân Shinji kia.

Trong cuộc sống không hề hoàn toàn màu hường này, đâu đó đều sẽ có những việc khiến bản chất xấu xa của con người bộc lộ ra như vậy.

Lúc này thì tùy vào từng người, từng tính cách khác nhau mà lựa chọn những cách làm khác nhau.

Với Shirou thì vẫn tốt bụng và duy trì tấm lòng chính nghĩa đó dù chịu thiệt, còn với Yukino thì là mong muốn thay đổi nó để xuất hiện những thứ tốt đẹp hơn.

Chắc đó cũng là một trong những lí do cô nàng nhất quyết xây dựng CLB này.

“Mục tiêu của cô dị quá mức rồi đó.” Hikigaya nhận xét về mục tiêu kì lạ mà Yukino nói đến.

Thực ra thì hắn cũng nghĩ như vậy đấy!

Mà dường như đã đoán được người khác sẽ nghĩ như vậy, cô nàng chỉ thản nhiên quay sang đáp lại: “Có thể là vậy.”

“Nhưng thế vẫn tốt hơn là ngồi tự kỉ trong xó như cậu.”

“Và cả cái cách cậu cứ thong thả mà sống. Tôi ghét nó.”

… Nghe vậy Akira cũng không biết là ai đúng ai sai nữa, bởi vì mỗi người một quan điểm và thế giới này không phải là thứ mà một cá nhân có thể đi định nghĩa nó.

Yukinoshita… Cô nàng buồn bực về tài năng cũng như ngoại hình của mình, những gì cô nàng vốn có và không kiểm soát được.

Nếu muốn, thực sự không khó để cô ấy giả vờ mình kém cỏi hay có một cuộc sống khó khăn để tránh đi sự đố kị cũng như ghen ghét của người khác. Đa phần mọi người sẽ sống theo cách đó.

Nhưng có điều, Yukinoshita không như vậy, cô không chấp nhận sự lừa dối, cả với bản thân và cả với thế giới.

Hắn thông cảm với những gì Shirou làm và hắn cũng hiểu những gì Yukino suy nghĩ. Bởi vậy hắn sẽ không đánh giá đúng sai, hắn ở đây chỉ có quan sát.

Hắn muốn xem xem những con người này sẽ trưởng thành như thế nào và kết quả cuối cùng có như họ mong muốn hay không.

Akira liếc qua cậu bạn cũng cô độc không kém Hikigaya rồi lại liếc về phía Yukinoshita đang ngắm nhìn ngoài cửa sổ kia.

Đột nhiên hắn thấy: “Này, tôi nghĩ cả ba chúng ta có thể là bạn…”

Chưa kịp để hắn nói hết câu. Yukino đã về lại trạng thái băng giá của bản thân và chặn họng ngay:

“Xin lỗi nhé. Chuyện đấy là không thể đâu.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.