Vũ Trụ Chi Khuyết

Chương 33: Choi Song Hiep



Chương 33: Choi Song Hiep

Ở một Tân Thủ Thôn khác, khu cấp 9.

Một nhóm toàn các pháp sư đang luyện cấp.

" Thật không biết dính vận đen gì, thôn này có người chơi chuyên nghiệp không nói, đã vậy còn tới 2 tên." Thanh Vân vừa đánh vừa cảm thấy đau đầu.

Ngày đầu tiên vô game, Thanh Vân dựa theo ước hẹn đi đến địa điểm đã nói trước thì lại phát hiện ngoài nàng ra không có một ai trong group.

Không có cũng không sao, nàng bỏ tiền ra thuê người là được. Có tập đoàn đại lực ủng hộ, miễn cưỡng cũng có thể tiến vào top đầu. Ai ngờ người thì thuê được, nhưng lại phát hiện nơi đây có tận hai kẻ người chơi chuyên nghiệp.

Hai người này sau khi vào game liền thành lập 2 nhóm riêng, nhanh chóng bức ra phía trước, tranh nhau dẫn đầu. Nàng cũng đã rất cố gắng không để cấp độ rớt lại, nhưng ma tinh và trang bị thì lại thua xa.

Tình báo em gái cung cấp cũng không xài được, Độc giác ma trư bọn hắn nhìn miêu tả là biết cách g·iết. Còn ma lang đầu lĩnh, hy sinh một ít tên cũng liền biết. Sau đó hai nhóm hợp tác xử lý. Bọn họ phân công hợp lý, thao tác thuần thục như từng là đồng đội vào sinh ra tử với nhau.

Hiện nay nhóm nàng chỉ mới vào cấp 9, còn những tên kia e rằng đã sắp lên cấp 10.

" Cũng may Thanh Hà vận khí lại rất tốt, liên tiếp g·iết được tinh anh và đầu lĩnh." Nghĩ tới vận may của em gái, Thanh Vân cũng cảm thấy được an ủi. Nhưng kèm với đó lại có một chút lo lâu.

Người kia, kẻ giúp em nàng, không hề nghi ngờ cũng là loại chuyên nghiệp. Dù cho không phải người chơi chuyên nghiệp, nhưng cách phân tích suy luận của hắn hẳn là rất khế hợp với phong cách chơi của dạng game này.

Hắn giúp Thanh Hà dù mới chỉ 2 lần, nhưng cũng đủ khiến nhóm nàng có thực lực không hề thua kém 2 nhóm chuyên nghiệp bên này. Thậm chí 2 nhóm kia vì phải phân chia thu hoạch của ma lang đầu lĩnh mà số liệu phân tích cũng có phần nghiêng về Thanh Hà. Có điều trình độ phối hợp bên Thanh Hà không bằng nên kinh nghiệm hơi thua một chút mà thôi.

" Hắn tại sao muốn giúp chúng ta, hay thật sự là vì Thanh Hà?"

Nghĩ tới điều này, nàng vừa thấy nhẹ nhõm vừa lo. Nhẹ nhõm vì đây không phải là âm mưu của đối thủ. Lo vì cứ tiếp tục như vậy, e rằng Thanh Hà…

Em nàng dù không phải cái kiểu ngây thơ " một lần cứu giúp, lấy thân báo đáp" nhưng tình thế hiện tại của tập đoàn đã gây áp lực lên nó rất lớn. Giúp nó thì chẳng khác nào giúp ông nội, giúp ba mẹ, tập đoàn. Đây là bao lớn ân tình a.

Dù cho Thanh Hà không vì ân mà động lòng thích hắn, nhưng nếu chuyện này cứ tiếp tục diễn ra, e rằng…

Vì gia tộc, Thanh Vân nàng ngay cả quỷ dữ cũng dám giao dịch, Thanh Hà há lại không?

" Àiiii… chỉ hy vọng đây là mình lo xa." Thanh Vân có chút bất lực thở dài.

…...

Trở lại khu của Nhật Lâm. Hắn hiện đang vừa đi vừa nhắn tin với Thanh Hà.

" Hiện tại tôi qua cũng đã không kịp. Ma lang đầu lĩnh thì để qua một bên. Con Linh Miêu đầu lĩnh thì nhóm cô có thể g·iết được."



Tiếp đó, hắn bày cách cho nhóm Thanh Hà mai phục cách xa tầm hoạt động của 2 bên, chờ đợi con Linh Miêu kia cạn máu chạy trở về hướng động của nó thì xử lý.

" Xử lý nó xong, nếu có thể thì đi theo con còn lại xem nó đi đâu rồi tính. Không được thì thôi."

" Được rồi, cảm ơn anh rất nhiều. Còn thù lao…"

" Đánh xong rồi tính luôn một thể." Nhật Lâm bây giờ dù gì cũng là đại gia, không cần phải chi li tính toán. Hắn cũng mặc kệ Thanh Hà nghĩ thế nào.

Đóng lại bảng, Nhật Lâm vui vẻ hướng khu cấp 9 đi tới.

" Có việc làm!"

…...

Bên kia, Thanh Hà lại sững người.

Từ lúc biết Nhật Lâm đến giờ, hành động của người này luôn nằm ngoài dự đoán của nàng. Rất tùy hứng.

Thù lao thì thích sao cũng được, chỉ cách công lược thì cũng nhanh chóng lẹ gọn, không úp mỡ dài dòng.

Nếu nói là vì sắc, thì cũng không thông a. Có nhiều cơ hội nói chuyện với mình như vậy, hắn cũng không tận dụng gia tăng cảm tình, chỉ nói những điều cần nói rồi cúp. Nàng cũng không phải kẻ lạnh lùng vô ơn. Hắn giúp nàng nhiều như vậy, nghe hắn nói chuyện phiếm vài câu, thậm chí là tán tỉnh, nàng cũng có thể nhẫn nại mà nghe.

Đương nhiên chỉ là nghe.

Nhưng hắn không làm a.

" Người này thật kỳ lạ." Thanh Hà lẩm bẩm.

Tạm bỏ qua nghi vấn, Thanh Hà căn cứ theo hướng dẫn, tiến hành dẫn mọi người đi mai phục.

…...

30 phút sau. Nhật Lâm đến chỗ hẹn theo chỉ dẫn.

" Anh tới rồi, con ma lang ở hướng kia!"

Nhóm Thanh Hà đi tới tiếp đón. Hiển nhiên đã xử lý xong Linh Miêu đầu lĩnh và theo dõi được con còn lại.

Nhật Lâm chào mọi người,. Sau đó cũng không dài dòng, hắn đi tới ma lang đầu lĩnh tra xét.

Ma lang ( Đầu lĩnh)



Đẳng cấp: 9

Sinh mệnh: 4500

Công kích: 550

Phòng ngự: 100

Kỹ năng: Thống lĩnh, Gào thét, Phong tiễn.

Miêu tả:

Sói bị ma hóa sinh ra biến dị, thức tỉnh một ít trí khôn. Có khả năng chỉ huy đàn sói và cuồng hóa chúng.

Lang vương đ·ã c·hết, nó muốn khoách thổ xưng vương. Nhưng tinh thần nó có vấn đề, thú tính rất khó kiềm, e rằng sự nghiệp khó thành.

Ẩn tính:

Nó biến dị có vấn đề, tinh thần bất ổn, mỗi lần đánh nhau là đ·ánh t·ới c·hết. Lúc trước có Lang Vương có thể kiềm chế nó, nhưng hiện tại Lang Vương đ·ã c·hết, nó buộc phải dùng con cái phát tiết để lấy lại bình tĩnh. Trong lúc này nó sẽ không cho ai tới gần. Sau khi phát tiết xong, trong vòng 1 giờ không thể chỉ huy đám đệ, sinh mệnh giảm -200, phòng ngự giảm xuống - 50, công kích giảm - 200.

Nhìn miêu tả và ẩn tính của con sói, Nhật Lâm khóe miệng co giật.

" Giỏi thật, từ Chơi tơi bến chuyển thành Chơi song hiep!"

" Toàn thuộc tính giảm gần nữa, không thể kêu bầy sói tiếp sức. Như vậy nhóm Thanh Hà cũng đủ sức g·iết."

Xem xét xong, Nhật Lâm quay về. Thanh Hà thấy hắn liền tiến lên hỏi:

" Thế nào?"

" E hèm… Nhìn miêu tả và bộ dáng đè nén hiện tại của nó, có khả năng nó đang cần kiếm cái gì đó để bộc phát giải tỏa. Thông thường trong các game dạng này, hễ sau khi bộc phát cái gì thì giai đoạn sau đó sẽ suy yếu. Nhóm cô có thể chờ tới lúc nó bộc phát xong thì đem nó xử lý."

Thanh Hà nghe xong, mừng rỡ nói:

" Thật hả? Vậy chúng ta tới chỗ nó ẩn nấp, chờ nó bộc phát xong thì xử lý!"

Nàng cũng không suy nghĩ sâu xa, cho rằng bộc phát chỉ là la hét hay cắn đánh gì đó để giải tỏa mà thôi.



Nhật Lâm nghe vậy liền thấy không ổn, lên tiếng:

" Cái này, … tôi đoán khả năng là nó sẽ suy yếu rất nhiều, nhóm cô cũng có thể tự g·iết được, tôi vào sẽ giành mất kinh nghiệm, tôi còn có chút…"

" Không được, chúng tôi còn chưa trả thù lao cho anh mà. Anh chịu khó ráng chờ chút nữa. Với lại anh cũng không cần tổ đội, nếu chúng tôi g·iết không được thì lúc đó anh hãy giúp." Thanh Hà phản đối, vừa nói vừa nài nỉ.

" Này… được rồi."

Nhật Lâm đau đầu. Hắn cũng không dám nói huỵch tẹt. Nếu không làm sao giải thích chỉ nhìn miêu tả mà hắn có thể đoán chính xác như vậy. Chuyên nghiệp cũng có hạn độ nha.

" Kệ, là cô kêu tôi đó nha." Hắn tự nhủ, hắn mới là người " bị hại".

Nhóm người theo Thanh Hà cũng cảm thấy hơi kỳ quái, nhưng cũng không phát hiện được điều gì. Logic trong game là hoàn toàn khác với ngoài đời thực. Nhất là game dị giới.

…...

10 phút sau.

Thanh Hà khuôn mặt đỏ bừng, quay qua trừng kẻ đang làm bộ ngồi đếm số lượng đám kiến dưới đất.

" Khặc…khặc, đừng nhìn say đắm như vậy, tôi ngại a."

" Đây là ý anh muốn nói… bộc… phát?" Thanh Hà gằn từng chữ, nói xong lại có chút xấu hổ.

" Uầy, làm sao tôi biết nó là dạng này. Chỉ đoán được đại khái, không biết được chi tiết là bình thường nha. Vả lại, là cô rủ tôi… khặc khặc" Nhật Lâm ráng chống đỡ ánh mắt g·iết người, cố gắng giải thích. Ai dè càng giải thích càng đen.

" Hừ!" Thanh Hà đỏ mặt xấu hổ, hừ lạnh một tiếng quay đi.

Cái gì mà mình rù hắn xem… a không, tên khốn kh·iếp!!

Đám người đi theo thì không cảm thấy gì, chỉ chép miệng tấm tắc làm kỳ. Thú cũng thích chơi kiểu này? Nghe thì có vẻ hơi khó hiểu, nhưng nghĩ kỹ cũng quả thật có chút hợp tình hợp lý. Đây cũng là một cách hạ hỏa a.

Mọi chuyện sau đó đều theo đúng kế hoạch.

…...

" Có phải anh biết trước? Anh từng g·iết nó rồi." Xong việc, Thanh Hà cũng không buông tha, nàng trừng đôi mắt đẹp tiếp tục chất vất.

Lúc này mọi người vỡ lẽ. Đúng a, hắn từng g·iết con này, sao không biết được.

Nhật Lâm nghe Thanh Hà nói liền c·hết đứng, hắn phát hiện mình sai lầm.

Oan uổng a, trước đó con Lang Vương chưa c·hết, thiết lập này đâu có. Nhưng giờ sao giải thích? Nhật Lâm khóc không ra nước mắt.

" Khặc…khặc, cô đừng đổ oan cho người tốt. Tôi làm sao biết con Choi song hiep đó…. ạch… ma…lang…đó…"

Nhìn Thanh Hà cười lạnh xem hắn diễn, Nhật Lâm chỉ muốn tát vào miệng mình.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.