Vũ Trụ Chi Khuyết

Chương 27: Thực lực chân chính và thiết lập hình tượng



Chương 27: Thực lực chân chính và thiết lập hình tượng

“ Ý anh là… mình không nên sử dụng Dung dịch tái sinh cơ thể, vì nó hao tổn sinh mệnh?”

Sau một lúc đùa giỡn, Nhật Lâm và Thùy Linh vào chính sự.

Nhật Lâm trả lời:

“ Đúng vậy. Mặc dù có thể giúp em trong vòng 3 ngày khôi phục hoàn toàn, nhưng tác dụng phụ cũng khá lớn. Nó nắm ở cấp D cũng là lý do này. Địa Kinh thì khác, chẳng những có thể thực hiện việc tương tự, mà còn không có hậu hoạn. Huống chi đây là công pháp nha, trường sinh bất lão, phi thiên độn địa công pháp.”

“ Vậy sao anh có được Địa… em xin lỗi!”

Thùy Linh định hỏi tiếp nhưng chợt dừng lại. Nhật Lâm cũng chưa từng nói cấp độ của hắn cho nàng biết, chỉ nói danh vọng, thứ có liên quan đến nguyện vọng của nàng.

Thùy Linh biết người yêu nàng sợ cái gì. Trải qua bao nhiêu chuyện, nàng cũng không còn là đứa bé chỉ biết hưởng thụ.

Nhật Lâm nhìn nàng, đôi mắt trở nên nhu hòa. Hắn yêu chìu xoa lấy đầu nàng, mỉm cười nói:

“ Không cần phải vậy. Nói cho em biết cũng không sao, anh bây giờ cũng đã rất….”

Một bàn tay chụp lấy miệng hắn, ngăn không cho Nhật Lâm nói.

“ Đừng. Dù sao hiện tại em cũng không giúp gì được. Chờ em có thể mạnh lên, anh nói cho em cũng không muộn.”

“ Vậy cũng được. Giờ em nhắm mắt, tiếp nhận Địa Kinh nhé.”

“ Dạ!”

Thùy Linh ngoan ngoãn nhắm mắt.

Một giây sau, nàng cảm nhận được một luồng thông tin đang từ từ tiến tới, dung nhập vào trong đầu.

…...

2 giờ sau.

Thùy Linh mở mắt, thốt lên:

“ Thật kỳ diệu! Bộ kinh này, còn có chú giải, quá thần kỳ!”

“ Hì, đương nhiên. Người yêu em là ai nha.”

Thùy Linh nhìn Nhật Lâm, mỉm cười nói:



“ Anh là giỏi nhất!”

“ Ạch!”

“ Hì!”

…...

4h sáng.

Nhật Lâm mở mắt.

“ Phù, xong một mục tiêu. Kế tiếp, hẳn là vấn đỉnh Chân Thực Ma Huyễn rồi. Những tên kia…”

Nghĩ tới những lời xưng hô, trao đổi kỳ lạ hôm nay, đầu Nhật Lâm vẫn còn bong bong. Lúc thì ta, lúc thì bọn họ, lúc thì chúng ta. Chẳng hiểu kiểu gì.

Hắn đoán có một nhóm người đứng đằng sau vụ này, Hệ thống là kẻ ra mặt liên hệ. Nhưng nếu thật như vậy cũng chả ích gì, hắn không biết “bọn họ” là ai, muốn làm gì?

“ Chưởng khống giả? Siêu thoát giả? Thánh nhân? Thần?….”

Thật không nghĩ ra, đã “trâu” như thế, còn cần hắn làm cái gì? Do thân phận xuyên việt? Cấp độ đó còn cần người xuyên việt?

“ Thôi dẹp. Nghĩ chỉ thêm mệt óc, cái gì rồi từ từ cũng đến.”

Vứt bỏ phiền não, Nhật Lâm đi ngủ. Thùy Linh giờ phải tiêu hóa Địa Kinh, hôm nay xem ra chỉ có thể ở nhà tu luyện.

…...

“ Đăng nhập!”

Nhật Lâm xuất hiện trong Tân Thủ Thôn. Hôm nay cả ngày tu luyện, đến giờ hắn liền đăng nhập vô game.

“ Còn 2 cái nhiệm vụ, hôm nay hẳn là có thể hoàn thành, sau đó là có thể đi ra Tân Thủ Thôn rồi.”

[ Ngươi nhận được tin nhắn ]

“ Thanh Hà?”

“ Chào anh!”



“ Chào cô! Có chuyện gì vậy?”

Ở một nơi khác.

Thanh Hà thấy tin nhắn trả lời, nhất thời thở phào một hơi. Nhanh chóng nhắn tiếp:

“ Hôm qua chúng tôi gặp được con quái đầu lĩnh, 4 tinh anh và một đám lính. Chúng tôi không g·iết nó được. Anh có biết cách g·iết chúng không?”

Đầu lĩnh? Khu cấp 8 chắc là con Ma lang phản cốt kia rồi.

Biết được ngọn nguồn, Nhật Lâm cảm thấy có chút khó khăn.

Hắn sở dĩ g·iết được, một phần là do Phong Luân của hắn có thể phản tổn thương, khiến tụi kia tạo phản. Nhưng nhóm người của Thanh Hà không có, dù liều mạng cố chạy lên đánh trúng, c·hết hai ba người là ít. Số người còn lại dù trốn thoát cũng không thể g·iết ma lang b·ị t·hương được.

Nếu hợp số đông người đương nhiên có thể g·iết ma lang, nhưng phân chia thế nào? Đó cũng là nguyên nhân ở cấp 5 g·iết tinh anh, họ bị động như vậy. Nếu là một tập đoàn chung thôn, đừng nói đầu lĩnh, boss cũng có khả năng đẩy.

Đừng nhìn tập đoàn ở Tân Thủ Thôn bó tay bó chân, lên tới thị trấn hay thành thị, đó chính là con ngáo ộp.

“ Tân Thủ Thôn cũng không có kỹ năng quyển trục loại hình. Haiz… đành vậy, lộ một chút bí mật cũng không sao, dù gì đã quyết định giúp nàng. Thùy Linh cũng đang mạnh lên, mình bây giờ đã dư sức tự bảo vệ.”

Nghĩ tới đây, Nhật Lâm quyết định tự thân xuất thủ giúp Thanh Hà.

Không phải hắn tự đại, nhưng chỉ trong vòng mấy ngày lĩnh ngộ Huyền kinh, nếu không phải Hệ Thống tên kia “hù dọa” hắn đã cảm thấy mình “vô địch”. Chỉ riêng Không Gian Cảm Ứng, hắn đã đạt 1000m, thuấn di 200m.

Chính là kinh khủng như vậy.

Hắn không thử thân thể cứng rắn thế nào, nhưng cảm giác cho thấy, xe tăng đạn pháo cũng chưa hẳn có thể làm hắn b·ị t·hương. Đó là chưa nói hắn còn có Không Gian Ngăn Cách.

Tăng nhanh như vậy, hắn chỉ có thể quy công cho Linh hồn minh tưởng pháp, với bản thân Huyền kinh. Huyền Kinh khó ngộ, nhất ngộ tất kinh thiên. Đây là hắn đúc kết ở mỗi lần tu luyện xong.

Nhật Lâm vừa đi vừa suy nghĩ, vừa hỏi thăm thuộc tính của quái đầu lĩnh để xác định có đúng là con kia không.

“ Mở đất xưng vương? Lang Vương? Tôi biết nó là con nào rồi, hôm kia bọn tôi vừa g·iết xong.”

Đây là cách mà Nhật Lâm định thiết lập hình tượng của mình. Có thân phận người chơi chuyên nghiệp, có nhóm hội. Vậy biết được đa phần cách công lược, dẫn đầu đi trước sẽ hợp tình hợp lý. Đương nhiên chỉ là treo cái tên ảo, đại diện ra mặt chỉ có mình hắn.

Bên kia, Thanh Hà biết được “ thân phận” của Nhật Lâm, tâm liền chìm xuống.

“ Hắn thật là người chơi chuyên nghiệp, lại có đồng đội.” Người quá ít, tình báo thiếu xót là bình thường. Nàng không để ý chuyện này, mà để ý là nếu như thật sự là vậy, khó khăn sau này sẽ càng chồng chất.

Trừ khi bước ra thành thị, còn tại Tân Thủ Thôn và Thị Trấn, người chơi chuyên nghiệp vẫn là “trùm”. Các nàng rất khó cạnh tranh lại.

“ Có lẽ lần trước hắn chỉ cần ít tiền, hoặc là hắn cho rằng tin tức này không có gì quan trọng. Nên cũng không quan tâm.” Thanh Hà tự não bổ.



Cũng không trách được nàng. Rơi vào tình cảnh này, đầu óc sao có thể dễ dàng tĩnh táo được. Người chơi chuyên nghiệp mà không biết giá trị của tin tức thì còn là chuyên nghiệp sao?

Ngay khi nàng nghĩ chuyện này khả năng không thành. Tinh anh có thể không quan tâm, nhưng tin tức về đầu lĩnh, sẽ không dễ dàng chia sẻ. Ai ngờ lúc này, tin nhắn lại đến:

“ Cô muốn g·iết nó, tôi có thể giúp cô. Nhưng cần tự tay tôi thực hiện, nhóm cô không làm được.”

Thanh Hà mừng rỡ, vội vàng nhắn:

“ Thật không? Anh cứ ra giá, chúng tôi sẽ cố hết sức đáp ứng.”

“ 10 Kim đi, xong việc thanh toán, con này khó g·iết hơn con kia.”

“ Không thành vấn đề.”

“ Được, cô tới đó rồi báo tọa độ qua cho tôi.”

“ Ok, chúng tôi chờ anh!”

…...

Thấy Thanh Hà kết thúc. Mọi người trong nhóm liền hỏi:

“ Sao rồi Thanh Hà?”

Thanh Hà vui vẻ nói:

“ 10 Kim, hắn đồng ý. Còn nói phải tự thân ra tay mới làm được.”

“ 10 Kim cũng không mắc. Nhưng mà tự thân ra tay, có chút mạo hiểm a.” Một người nghe xong, có chút cau mày.

Tổ đội có 2 hình thức, kinh nghiệm thì chia đều hoặc dựa theo cống hiến. Nhưng vật phẩm rớt ra thì chỉ có đội trưởng mới có quyền lấy. Nếu Nhật Lâm làm đội trưởng, đánh xong không phải là do hắn định đoạt? Tiền mất tật mang a.

Thanh Hà mỉm cười:

“ Hắn nói làm xong mới thanh toán. Hắn có lẽ là người chơi chuyên nghiệp, hôm kia nhóm hắn đã g·iết con đầu lĩnh này.”

“ Nếu vậy…. chắc không sao” Người kia nghe vậy, mặc dù còn chút cấn cấn chỗ nào, nhưng cũng đành chấp nhận.

“ Người chơi chuyên nghiệp? Vậy tại sao…”

“ Không cần quan tâm tại sao, nói đúng hơn là nếu hiện tại cũng không biết được mục đích của đối phương là gì, thì cứ dựa theo mục tiêu của chúng ta đi tới là được, phòng thì cứ việc phòng, thế thôi.” Bác Dư chốt.

“ Đúng vậy, cứ đi tới là được!” Mọi người đồng ý.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.