Sau khi nghe tin con gái chuẩn bị kết hôn, sắc mặt của Lâm Hải trầm xuống. Ông ngồi trên ghế, ánh mắt xa xăm. Dù trong lòng thật sự mong con gái có chỗ dựa, nhưng khi ngày đó đến gần, trái tim ông lại không nỡ buông tay
La Bích Ngọc thấy chồng trở về với vẻ mặt không vui liền cất lời:
"Em tưởng trưa anh mới về, sao lại về sớm vậy?"
Lâm Hải không đáp, chỉ trầm ngâm ngồi xuống ghế, ánh mắt như đang xoáy vào một cõi riêng. La Bích Ngọc cảm thấy kỳ lạ, liền bước tới khẽ lay vai ông:
"Anh sao thế? Có chuyện gì ở công ty à?"
"Không phải chuyện công ty," Lâm Hải đáp, giọng nặng nề
"Thế chuyện gì mà anh ủ rũ thế này?"
"Là chuyện của Hân Nghiên"
Ông thở dài, giọng nói lộ rõ sự bất lực "Con bé nói sắp kết hôn"
"Cái gì?"
La Bích Ngọc giật mình, đôi mắt mở lớn vì kinh ngạc:
"Thật sự kết hôn à?"
"Ừ, nên anh mới đau đầu đây"
Như chớp lóe trong đầu, La Bích Ngọc nhanh chóng suy tính
Bà biết rõ, nếu Hân Nghiên kết hôn, quyền thừa kế Lâm Việt của cô sẽ được củng cố
Con trai bà – Lâm Minh Viễn – liệu sẽ còn cơ hội gì? Không được, nhất định bà không thể để chuyện này xảy ra
"Anh phải suy nghĩ cẩn thận. Nhỡ đâu cậu ta chỉ là người mà Hân Nghiên vội vàng chọn đại để làm hài lòng anh thì sao? Nếu chàng trai đó có ý đồ với tài sản nhà họ Lâm, thì chẳng phải Hân Nghiên sẽ khổ sao"
Lời của La Bích Ngọc khiến Lâm Hải khựng lại
Ông cau mày, ý nghĩ này quả thật chưa từng lướt qua đầu ông, nhưng giờ nghe thấy, ông lại không khỏi lo lắng
Thấy chồng dao động, bà tiếp tục:
"Dù sao, con bé cũng là con gái, dễ bị người khác lợi dụng. Anh nên cân nhắc kỹ, tránh để hối hận sau này"
Những lời nói này như một nhát dao cắt sâu vào lòng Lâm Hải
Cảm giác rối bời tràn ngập, ông đứng bật dậy, bước vào thư phòng mà không nói thêm một lời
Trên lầu, Lâm Minh Viễn đang xem một số mẫu thiết kế mà giáo sư gửi
Vừa lướt điện thoại, anh vừa nhíu mày cân nhắc. Đột nhiên, cửa phòng bật mở. Anh giật mình, vội giấu điện thoại xuống dưới gối
"Con trai!"
"Mẹ! Mẹ vào sao không gõ cửa?" Anh cau mày, giọng trách móc
"Mẹ vào phòng con trai mình thì cần gì gõ cửa?"
Ánh mắt La Bích Ngọc dừng lại trên cử chỉ vụng trộm của con trai. Bà nghi hoặc: