- Vui mà anh. Anh đi thôi. Anh đã hứa với em rồi cơ mà.
Chạy theo trò chơi. Anh ngồi lên xe đu quay mạo hiểm mà tay chân run rẩy. Sau khi chơi xong tổng tài của chúng ta nôn hết phần ăn sáng ra và người vẫn còn sợ. Anh thấy chóng mặt mà dựa lưng vào cột điện.Làm cho Tú Nhi cô không nhịn được cười vì anh tàn bạo vậy mà sợ mấy trò này.
- em vậy mà cười chồng mình sao? Ai cũng nói điểm yếu mà.
- Không ngờ anh lại nhát vậy? Hì..hì.. Nhìn anh bây giờ em không nghĩ anh lại là chủ tịch lạnh trong lời đồn của mọi người.
Tú nhi cô cười bò ra đất. Cô không nghĩ kẻ máu lạnh như anh lại sợ trò mạo hiểm.
- Em cười thích không?
- Hì... hì.. chúng ta đi thôi anh.
Tú Nhi sợ anh tức giận vì vậy cô nhánh chóng đỡ anh dậy và bước đi. Hai người đi ra xe và đi về nhà. Trên xe cô không dám nói chuyện vì sợ anh một phần nữa. Sau khi về đến nhà thì mỗi người về phòng người đó.
Tú Nhi thức giấc đã là buổi sáng hôm sau. Cô dạy định xuống làm đồ ăn cho anh nhưng đã thấy anh đang nấu cơm rồi. Nhìn vẻ mặt này của anh đúng là đẹp trai hết chỗ nói. Tính mê trai của cô lại hiện nên rồi.
- Em không cần chảy nước miếng vậy chứ? tôi biết là tôi đẹp trai rồi.
- Ai nhìn anh chứ?
Tú Nhi nói xong lấy tay che mặt vì mặt cô đang đỏ hết cả rồi. Mở khẽ bàn tay ra thì khuôn mặt yêu nghiệt của anh đã ghé sát mặt cô làm cho cô giật mình muốn ngã ra sau may mà có tay của Từ Niêm đỡ lưng giúp cô.
- Á.... sao anh như ma vậy?
- Tôi là người mà em. Tội mê trai của em quá thôi.
- Em không có mà.... Trai đẹp phải ngắm chứ.
- Ăn thôi. Em xem tôi nấu cơm thế nào?
Từ Niêm nói xong anh cũng đã kéo ghế sát bên cạnh cô ngồi luôn. Anh lần đầu tiên vào bếp sau nhiều năm và cũng lần đầu nấu ăn cho một cô gái.
- Cũng ngon quá. Anh biết nấu ăn sao?
- Lúc học đại học thì bắt đầu nấu thôi.
Cả hai ăn xong, cô dọn chén đĩa còn anh chuẩn bị đi làm. Anh đến tập đoàn thì thư kí Hà báo cáo.
- Anh nay không có lịch trình gì nhiều. Chỉ là trong bang có chút vấn đề. Anh đến xem xét.
- Được cậu chuẩn bị đi.
Từ Niêm và thư kí Hà đến bang Hắc Đạo xem xét tình hình. Đi ngang qua đường thấy người giống cô ngồi trên xe moto cùng một người đàn ông khác chạy trên đường.
- Lão đại nhìn xem kìa. rất giống Tú Nhi.
Từ Niêm tò mò nhìn theo hướng mà Thư kí Hà chỉ. Đúng người đó rất giống. Anh không vội đến bang mà anh bảo thư kí Hà chạy theo chiếc moto đó.
- Cậu chạy theo chiếc moto đó đi.
- Vâng sếp.
Hôm nay Tú Nhi đi làm cô đang ngồi chờ xe bus thì anh bạn làm cùng cô chạy xe qua và bảo cô lên xe cùng đi làm. Cô thấy bình thường nên đã đi cùng cậu ấy. Không ngờ là bị Từ Niêm nhìn thấy.
Đúng đến quán đó thì chiếc xe máy cũng dừng lại. Từ Niêm nhìn tên nhà hàng thì anh nghĩ suy đoán của anh là đúng. Anh thấy chân cô bị thương và dáng người đó rất giống cô.
- Khốn kiếp. Tiền anh cho cô đâu có thiếu hay vì anh không động đến cô lên cô tìm hắn.
Từ Niêm tức giận vì cô dám lừa hắn. Nếu cô nói với hắn thì hắn cũng đâu có cấm cản. Nhìn hai người kia thân mật và cười nói làm cho lòng cử Tư Niêm anh tức giận không thôi. Anh rung động trước cô nhưng anh vẫn cố chấp là người con gái khác.
Thư kí Hà nghĩ lần này cô thảm rồi. Đi cùng trai mà bị anh bắt gặp.
- Lái xe đến bang đi.
- Dạ vâng.
Đến bang anh vào trong bang.
- Lão đại.
- Ừ. Gần đây thế nào rồi.
Nhị gia là Lâm Hiên Minh nói:
- Lão đại gần đây bang Thiên Long lại đang hoạt động và chiếm mất địa bàn của chúng ta ở Nui Thiên Hổ. Anh em.bị thương không ít.
- Cậu hãy mau cho anh em dưỡng thương và đồng thời nhà cho chúng để chúng tưởng chúng ta sợ rồi bắt gọn chúng đi.
- Dạ Lão đại.
Sau khi nói xong về tình hình bang thì ba anh ngồi uống rượu với nhau.
- Từ Niêm cậu không định giới thiệu chị dâu với bọn này à.
Từ Niêm nhàn nhạ đáp lại lời nói của Lâm Hiên Minh.
- Chỉ là hợp đồng hôn nhân.
- Cậu định giữ mãi kỉ niệm với Hiên Hiên sao? Mở lòng một lần đi.
- Tôi không biết nữa. chỉ là tôi nghĩ Hiên Hiên trong tim tôi và tôi không thể yêu ai hết
- Người ta có gia đình rồi. Cậu cũng phải nghĩ cho bản thân mình chứ.
Từ Niêm ở lại bang đến tối anh mới về. trên đường anh cũng không quên bảo thư kí Hà điều tra về người đi cùng cô. Ngoài đời hiểm ác lên anh sợ cô bị lừa.
- Cậu điều tra chút về người đi cùng Tú Nhi đi.
- Dạ sếp.
Về đến biệt Thự. Tú Nhi vẫn như mọi ngày cô chờ cơm anh. Anh bước vào thấy trên bàn đã dọn sắn đồ ăn nhưng không thấy cô. Bước lên lầu thì nghe thấy cô đang nói chuyện điện thoại. Anh mở cửa bước vào làm cho Tú Nhi sợ quá mà đánh rơi luôn điện thoại trên tay.
- Anh... anh...
Tú Nhi vội vàng nhặt điện thoại và tắt máy.
- Em có gì lừa dối tôi mà có vẻ em căng thẳng vậy?
- Em không có mà.
- Nói... tên đàn ông em đi cùng sáng nay là ai?
Từ Niêm tức giận, cứ nghĩ cảnh sáng nay hai người nói cười với nhau là lòng anh vô cùng tức giận không thôi.
- Anh nghe em nói được không?
Nhìn Từ Niêm đầy sát khí làm cho Tú Nhi run sợ, Chân tay run rẩy cả lên.
- Có phải tôi chưa động vào em vì vậy em mới tìm trai không?
- Em không có.
- Đừng nói dối nữa. Tôi sẽ thỏa mãn em đêm nay
Từ Niêm nói xong anh kéo tay Tú Nhi lại gần mình mà nhắm đúng chính xác mà hôn cô. Nụ hôn thật mạnh bạo như đang chút hết giận vào nó của anh. Mặc cho Tú Nhi đập tay anh và muốn vùng vẫy chạy trốn.
Từ Niêm anh không dừng lại ở đó. Bàn tay anh bắt đầu lần mò vào trong cô. Anh tháo luôn cà vạt dùng làm dây chói tay cô lại, còn miệng anh vẫn tiếp tục chặn miệng nhỏ của cô.