Quả nhiên là nhờ phúc của con dâu, giống như được tiếp thêm năng lượng.
Hứa Minh Tâm nhìn anh đầu đầy mồ hôi, đau lòng nói: “Nhanh nghỉ ngơi đi, tắm rửa rồi ngủ một giấc”
“Em cũng đừng đứng ở đầu gió, mùa đông trời lạnh”
Anh nằm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh như băng của cô đi vào nhà, sưởi ấm cho cô.
Cố Gia Bảo nhìn thấy hai vợ chồng trẻ ân ái, lộ ra vẻ vui mừng cười cười, không quấy rầy nữa, yên lặng lên tầng.
Giữa mùa đông, Cố Gia Huy chạy đến cả người đầy mồ hôi, cuối cùng chỉ mặc một cái áo sơ mi Áo sơ mi bị mồ hồi làm cho ướt nhẹp, dính chặt trên người, lộ ta cơ bắp hoàn mỹ như tác.
Khó trách trên giường lợi hại như thế, hóa ra là bình thường chịu khó ràn luyện như thế.
Cô không nhịn được chọc chọc, cả người đều rất cứng rắn Đây là điển hình của việc mặc quần áo thì gầy, cởi đồ thì có thịt, vai rộng mông nhỏ, đơn giản chính là máy phát hormone biết đi, thuốc kích dục di động nha.
Khó trách những người phụ nữ kia, biết rõ bọn họ yêu nhau còn tre già măng mọc làm tới, hoàn toàn đúng làm cho người ta khó mà hết hi vọng.
“Đột nhiên nghĩ đến một thành ngữ miêu tả vẻ đẹp của đàn ông, gọi là ném quả lên xe. Mỹ nam cổ đại Phan An mỗi lần ra ngoài đều có phụ nữ ném trái cây thật mạnh lên xe của anh ta, chứng minh sự ngưỡng mộ và tình cảm của phụ nữ đối với đàn ông. Nếu như anh ở cổ đại thì chắc chản ẽ bị ném đến chết!”
“Vậy thì để một mình em nhìn vậy, ngày xưa có kim ốc tàng kiều, bây giờ có kim ốc tàng anh”
“Anh hay quá, còn đợi em cho anh ngồi vào một tòa kim ốc sao?” Cô hoạt bác trừng mắt liếc anh, sau đó vuốt vuốt bụng nói: “Đói quá… Gần đây rất dễ bị đói, rố ràng là cũng không vận động gì nhiều…
“Anh đưa em đi ăn khuya”
Anh cưng chiều chạm một cái lên đầu mũi cô, tràn đầy ý dung túng.
Cố Gia Huy khoác một chiếc áo khoác xong rồi đi xuống phòng bếp.
Hứa Minh Tâm đứng một bên vừa gặm táo vừa nhìn anh thành thạo cầm dao.
Anh đang nấu cháo cá, cách sử dụng dao cũng rất tiêu chuẩn, nhìn rất có phong thái Hai người ăn xong bữa khuya thì quay về phòng, Hứa Minh Tâm vô cùng xấu hổ, dù sao cũng đã rất nhiều ngày không ngủ chung với anh.
Không có lồng ngực của anh, mỗi đêm đều ngủ không yên ổn.
Nhưng bố vô cùng rất kiên quyết nhất định bắt bọn họ chia phòng ngủ ba tháng đầu.
Cô về đến phòng, trằn trọc không ngủ được.
Đột nhiên điện thoại di động vang lên, là tin nhăn của Cố Gia Huy.
[Nhớ em] Hai chữ ngăn ngủi đủ để làm cô nở hoa trong lòng Tinh thần cô lập tức phóng, rất đáng thương trả lời: [Em cũng rất nhớ anh.] [ Vậy em nhắn mắt lại đếm đến ba, anh sẽ xuất hiện.] [ Thật hay không vậy?] Hứa Minh Tâm vô cùng không tin.
[Làm theo đi, ngoan.] Cô nhìn điện thoại, có chút suy nghĩ nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Nhưng lỡ như… nguyện vọng thành hiện thực thì sao?