ì….. Cố Gia Huy cũng đoán cả rồi, nhưng cả hai đều không chọc thủng lớp giấy cửa sổ cuối cùng kia.
Anh thông minh như vậy, có thể giấu anh bao lâu chứ?
Huống hồ anh để lộ nhiều sơ hở như vậy, làm cô muốn không đoán ra cũng cũng không được.
“Cùng anh về nhà, được không?”
Anh nằm chặt bàn tay bé nhỏ của cô, hỏi nhỏ, “Không được, anh tự sống một mình cả đời đi, bà đây không đi cùng anh đâu. Anh nghĩ răng đôi ba câu nói là có thể khiến tôi cảm động sao, tôi muốn bỏ nhà ra đi, sẽ không trở về nữa…”
Lời cô vẫn chưa nói hết, Cố Gia Huy trực tiếp bế ngang cô lên, xoay người đi về phía còn đường về nhà Cho dù cô có vùng vây thế nào, cánh tay người đàn ông vẫn cứng rắn không buông ra.
Sức lực của cô cũng chỉ như đang gãi ngứa cho anh, khiến cô chướng cả mắt.
Anh vừa đi vừa nói với cô: “Anh chợt nhớ đến những nghiên cứu về giới tính mà anh đã xem trước đây. Con gái đều là những loài động vật khẩu thị tâm phi. Không cần nói đạo lý với bọn họ, bởi vì bọn họ căn bản không có đạo lý, cách duy nhất có thể giải quyết chính là phải mạnh mẽ hơn họ”
“Ôm ấp, hôn hít…lên giường, tùy biến ra một chiêu cũng có thể chỉnh phục rồi”
“Vậy sao anh không làm sớm đi?”
“Anh…quên rồi, vừa mới nhớ ra”
Cố Gia Huy bình tĩnh nói, không có chút nào xấu hổ.
Hứa Minh Tâm đầu đầy vệt đen, không biết mình nên khóc hay nên cười.
Đồ con heo này!
Cho nên, một cái ôm là có thể giải quyết mình sao?
Cô còn muốn hai cái phía sau kìaL Hứa Minh Tâm cảm thấy rất mất mặt, người khác yêu nhau, đều là bên nam nghĩ hết mọi cách để cởi quần áo của bên nữ xuống.
Mà cô thì nghĩ đủ mọi cách để cởi quần áo của Cố Gia Huy xuống.
Ngay cả khi quần của anh ấy đã được cởi ra, anh cũng sẽ nghiêm túc tự giáo dục mình rằng anh không nên có những suy nghĩ xấu xa như vật Đều là người, làm sao lại có cách biệt lớn như vậy chứ?
Thấy mình không thể trốn thoát, cô đơn giản từ bỏ, dọc đường không thèm nhìn vào mắt anh.
Khi hai người trở về phòng ngủ, anh đặt Hứa Minh Tâm lên giường, lấy rượu thuốc xoa bóp mắt cá chân cho cô, chỗ chân sưng đỏ đỡ hơn rất nhiều.
Ông cụ bị hai người cứ ra ra vào vào làm kinh động, chạy qua xem xét tình hình thế nào.
Nhìn thấy hai người bọn họ còn vui vui vẻ vẻ, giống như chẳng có chuyện gì xảy ra, ông cảm thấy kinh ngạc.
Ông cụ kéo chú An sang một bên nói: “Tôi bảo ông cho thuốc vào nước, ông chưa cho à?”
“Tôi cho vào rồi mài Cốc nước của cậu chủ cho rất nhiều, mợ chủ thì ít hơn một chút, dù sao cũng là con gái mà”
“Vậy bọn họ… xảy ra chuyện gì thế? Tên nhóc Gố Gia Huy có chỗ nào giống trúng thuốc đâu? Có phải ông mua phải thuốc giả rồi không?”