Phó Quân Tiêu không cho là vậy hừ lạnh nói: “Bố nuôi, nếu như Kỳ Anh thật sự là con gái ruột của ông, có lẽ tôi sẽ vui mừng thay cô ấy.
Toàn thân Hạ Kiến Quốc sửng sốt, thản định tiếp tục nói: "Tôi nói Kỳ Anh là con gái tôi, vậy thì con bé chính là con gái tôi.Con gái tôi vì cậu mà chết, tôi không dễ dàng gì cho người cứu mạng của con bé, tôi hy vọng cậu buông tha cho con bé”
Ông ta nói lời này giống như người bố già đang cầu xin cho con gái mình.
Phó Quân Tiêu cười lạnh nói: “Bố nuôi là đang chuyển vấn đề sao? Nhưng mà, rốt cuộc là tôi không bỏ qua cho cô ấy hay là ông không bỏ qua cho cô ấy, trong lòng bố nuôi chắc hiểu rõ hơn tôi”
Lúc này Hạ Kiến Quốc im lặng.
Phó Quân Tiêu thần không biết quỷ không hay giả làm tài xế của ông ta, điều đó chứng minh, Phó Quân Tiêu nhất định đã tra được những chuyện khác của ông ta, bằng không anh sẽ không tự tin chủ động đến tìm ông ta như vậy.
Một lúc sau, Hạ Kiến Quốc cuối cùng cũng hạ thấp thái độ của bản thân, bàn một điều kiện với Phó Quân Tiêu: “Kỳ Anh lấy đi tất cả thuốc giải trong phòng thí nghiệm, chỉ cần cô ấy giao toàn bộ thuốc giải ra, tôi sẽ thu hồi lệnh truy bắt cô ấy”
“Bố nuôi cảm thấy, tôi đến đây để bàn chuyện này với ông sao?” Phó Quân Tiêu khẽ cau mày.Hạ Kiến Quốc thu khẩu súng lại, không còn cái mình với Phó Quân Tiêu: "Tôi chỉ cần thuốc giải, sau này tôi sẽ không đối đầu với cậu, thu hồi mệnh lệnh truy bắt cậu.Tôi thả bố cậu cũng tha cho mẹ cậu.Cậu giải tán thể lực phía sau cậu, tôi sẽ không phải người bắt Kỳ Anh quay về phòng thí nghiệm.Phải biết rằng bây giờ cậu có nhược điểm, sẽ không đấu lại tôi đâu.”
“Thành giao! Hy vọng bố nuôi, nói lời giữ lời” Phó Quân Tiêu lãnh đạm nói, dừng lại chút mới nói ra: “Tôi muốn biết, bố nuôi lúc nào liên thủ với tập đoàn những người mạo hiểm vậy?”
Hạ Kiến Quốc cười: “Cậu đã không phải là thủ hạ của tôi, còn quan tâm những chuyện này làm gì?”
“Bố nuôi, ông thật là quỷ kế và giảo biện mà.Một bên kết liên minh với ông Mao của tập đoàn những người mạo hiểm, một bên lại phải người đi điều tra kỹ lưỡng bọn họ”.
.Truyện Quan Trường
Điều tra tập đoàn này, bọn họ đã điều tra ba năm, nhưng vẫn chưa điều tra ra bất cứ gì dị thường.
Vậy chỉ có thể chứng minh một điểm, trong Cục An Ninh có nội gián của tập đoàn những người mạo hiểm.
Chuyện này, anh và Nhiến Hoàng Minh sớm đã biết rõ, chỉ là không ngờ được nội gián chính là lão đại của bọn họ.
Lần trước anh giả chết là Hạ Kiến Quốc cố ý sắp xếp.
Hạ Kiến Quốc rất muốn biết kết cấu nội bộ của tập đoàn những người mạo hiểm, để thuận lợi khống chế tập đoàn này.
Đúng lúc người của tập đoàn những người mạo hiểm biết Phó Quận Tiêu là con trai nuôi của Hạ Kiến Quốc, nếu như Phó Quận Tiêu chết rồi, Hạ Kiến Quốc ông vừa hay có lý do chống lại ông Mao.
Hạ Kiến Quốc đây chính là một mũi tên trúng hai đích.
Trên người cô vẫn đang mặc quần áo của anh, dưới lớp áo sơ mi rộng thùng thình, bị anh ôm trong lòng chính là cơ thể mềm mại của cô.
Lồng ngực Phó Quân Tiêu nhấp nhô lên xuống, vội vàng ôm lấy Đồng Kỳ Anh ngồi dậy từ mặt đất.
“Anh cả, tôi đói quá.” Đồng Kỳ Anh buồn bã nói.
Phó Quân Tiêu thu lại suy nghĩ kì lạ của mình lúc nãy, nghi hoặc hỏi lại cô: “Em hôm nay chưa ăn gì sao?”.