Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 110: . Sứ thần Tam Phật Tệ



Chương 110. Sứ thần Tam Phật Tệ

Tối hôm đó về muộn lại uống rượu say nên ngày hôm sau Mạnh để dành một ngày để nghỉ ngơi. Sáng hôm sau tỉnh dậy trời lạnh nên Mạnh cũng dậy muộn đang rửa mặt mũi, tính hôm nay đi dạo Đại Đô một vòng và tìm nhà buôn quen thì chợt có người lên báo trưởng đoàn Đào Tiêu mời anh xuống có việc trao đổi. Mạnh vội rửa mặt và thay quần áo. Xuống đến nơi anh thấy trong phòng ngoài Đào Tiêu còn có hai người, một người anh nhận ra là sứ thần nước Tam Phật Tệ ngay bên cạnh đoàn anh ở. Thấy anh xuống, hai vị khách đứng dậy chào Đào Tiêu giới thiệu.

-Đây là sứ thần nước Tam Phật Tệ là Suman và người phiên dịch của ông ta.

Suman tuổi tầm ngoài bốn mươi với nước da ngăm đen điển hình của người dân vùng biển. Sau một hồi nói chuyện làm quen Suman đi thẳng vào vấn đề.

-Qua tìm hiểu chúng tôi được biết Đại Việt mới có c·hiến t·ranh với nước Nguyên và hỏa pháo mà nước Nguyên mới trình diễn hôm trước là phỏng theo hỏa pháo lấy được của nước Đại Việt. Chúng tôi cũng muốn có loại hỏa pháo này để bảo vệ đất nước. Không biết quý quốc có thể trao đổi giao dịch loại v·ũ k·hí này cho chúng tôi không.

Hôm xem trình diễn hỏa pháo của nước Nguyên Mạnh biết rằng bí kíp sản xuất hỏa pháo sẽ lan truyền ra các nước xung quanh kể cả Châu Âu trong vòng nhiều lắm là mười năm nữa, nên cũng muốn tập trung nâng cấp v·ũ k·hí. Những khẩu súng thần công bằng đồng của Đại Việt cũng sẽ thanh lý và nâng cấp bằng súng bằng thép để bền hơn và bắn xa hơn. Tam Phật Tề nổi danh với công nghệ đóng tàu biển để đi buôn bán quanh Châu Á, Đại Việt đang thiếu công nghệ và kinh nghiệm đóng tàu biển nên nếu nhân cơ hội này để trao đổi học hỏi cũng là điều tốt. Ngoài ra có thể buôn bán các mặt hàng như thủy tinh, gương, xà phòng… với Tam Phật Tề để mở tuyến hàng hải với các nước Nam Á cũng là điều tốt. Nghĩ vậy nên Mạnh nói.

-Việc này chúng tôi phải hỏi ý kiến của Đức Vua chúng tôi, tuy nhiên chúng tôi hứa sẽ hỗ trợ nước ngài hết sức. Ngoài ra chúng tôi cũng muốn trao đổi với các ngài về buôn bán tàu biển, ngọc lưu ly, và một số mặt hàng khác.

Sứ thần Suma tò mò hỏi.

-Ngọc lưu ly có phải loại giống như hai con sói dâng tặng Hoàng Đế nước Nguyên.

Mạnh gật đầu.



-Ngoài những mẫu đó chúng tôi còn có nhiều mẫu mã đa dạng khác.

Anh đi vào phòng lấy một số vòng đeo cổ trang sức làm từ thủy tinh màu, gương mang ra cho sứ thần xem. Nhìn thấy những món đồ này đặc biệt là gương có thể soi rõ hình của mình sứ thần Suman tỏ vẻ thích thú.

-Khi trở về nước chúng tôi sẽ tâu với đức vua để ngài chấp thuận chính thức giao thương với nước Đại Việt và chúng tôi sẽ sớm mang quốc thư trình lên vua của các ngài.

Sau đó hai bên trao đổi kỹ hơn về ngày dự kiến đến Đại Việt, cách thức giao dịch một cách kỹ càng đến tận trưa mới xong. Lúc ra về Mạnh tặng sứ thần Suman một chiếc gương nhỏ và một vòng đeo cổ làm từ thủy tinh hai bên hẹn sớm gặp lại. Chiều hôm đó anh cùng Cẩn đến nhà Nguyên Chương như đã hẹn trước. Đến nơi thấy phủ đệ nhà Nguyên Chương rất lớn người ra vào tấp nập, theo thông tin Cẩn tìm hiểu dòng tộc nhà Nguyên Chương buôn bán nhiều đời nên có gia sản khá lớn, ở Đại Đô ngoài cửa hiệu kinh doanh buôn bán còn có tửu lầu, lầu xanh … Người đứng đầu là bố của Nguyên Chương cũng là tộc trưởng dòng họ giàu có này.

Lúc này Nguyên Chương đang ngồi suy tính ở trong phòng, bố anh cũng đã già nên muốn trao quyền lại cho một trong hai người con trai. Năm năm qua cũng là thời gian thử thách cho hai anh em, so với Nguyên Chương người em tỏ ra tháo vát tiếp quản và phát triển các mối làm ăn trong nước và được nhiều người trong gia tộc quý vì tính xởi lởi trong giao tiếp và tỏ rộng rãi với các con em trong tộc. Do Nguyên Chương không muốn cạnh tranh với em, cộng với tính thích tìm tòi khám phá nên mấy năm qua anh đi các nước xung quanh như Đại Việt, Ba Tư để mở rộng và phát triển các mối làm ăn mới, tuy nhiên về doanh số người em đang chiếm thượng phong do các mối làm ăn cũ phát triển lên, còn anh là các mối làm ăn mới chủ yếu ở nước ngoài lên doanh số thấp hơn.

Hiện tại Tam Phật Tề là một trong nước phía Nam Á đang có giao thương lớn với nước Nguyên, hàng hóa của họ rất phong phú như long não, dầu tẩy lô hội, đinh hương, gỗ trầm hương, nhục đậu khấu, bạch đậu khấu… nếu dành được mối làm ăn với thương gia các nước này thì anh sẽ giành được thế thượng phong, người em cũng hiểu điều đó nên cũng ra sức tìm các mối quan hệ để giành được mối làm ăn với các thương gia Tam Phật Tề.

Đang cân nhắc tính toán để tìm cách tiếp cận hiệp hội các thương gia Tam Phật Tề thì chợt có gia nhân chạy vào báo có hai người nước Đại Việt đến tìm, Nguyên Chương vội chạy ra thì thấy Mạnh và Cẩn người mới tìm gặp anh hôm trước. Nguyên Chương nhìn thấy cười xã giao.

-Quý hóa quá, hôm nay có khách quý lặn lội đường xa đến chơi. Mời hai vị vào nhà thưởng trà và đàm đạo.

Mạnh và Cẩn được mời vào phòng khách, sau khi an tọa có gia nhân dâng trà lên sau một tuần trà Mạnh mở lời trước.



-Đợt này chúng tôi sang đây cũng muốn thời gian tới mở rộng kinh doanh của Đại Việt tại Đại Đô với các nước lân bang nên cũng muốn nhờ huynh đài giúp đỡ một chút.

Nguyên Chương nói.

-Vâng nếu hai vị cần gì Nguyên Chương tôi sẽ giúp hết sức trong khả năng của mình.

Mạnh nói

-Nghe nói nhà mình có một số cửa hàng bán vải vóc và lầu xanh, chúng tôi muốn hợp tác để giới thiệu một số mẫu vải và đồ trang sức mới.

Thấy Nguyên Chương suy nghĩ đăm chiêu có vẻ khó nỏi, Mạnh liền nói.

-Nếu các hạ thấy khó khăn quá thì thôi, chúng tôi tìm nhà khác vậy.

Nguyên Chương đành nói thật.

-Thật lòng thì tôi rất muốn giúp, nhưng cuối tháng này là đại hội gia tộc. Nếu tôi không được bầu làm tộc trưởng thay thế cha thì quyền lợi sẽ giảm đi rất nhiều không thể giúp đỡ các hạ được.



Để Mạnh hiểu rõ hơn, Nguyên Chương kể lại sự khó khăn của anh trong giai đoạn này. Mạnh thấy vậy liền nói.

-Tại hạ cũng có một chút quan hệ với sứ thần bên Tam Phật Tề, để tại hạ thử liên hệ với họ xem sao. Nếu giúp được huynh đài thì tốt.

Nguyên Chương thấy vậy mừng rỡ nói.

-Nếu các hạ có thể giúp được việc này, sau này Nguyên Chương sẽ huy động sức mạnh gia tộc để giúp huynh đài phát triển kinh doanh tại Đại Đô.

Ngay tối hôm đó Mạnh sang bên sứ quán nước Tam Phật Tề để tìm Suman. Biết tin anh đến Suman vội ra cửa đón mời vào trong uống trà rất nhiệt tình. Mạnh thấy vậy cũng không vòng vo mà trao đổi luôn với hắn việc anh muốn hắn giúp đỡ. Suman suy nghĩ một chút rồi nói.

-Việc kinh doanh của các nhà buôn Tam Phật Tề thì triều đình cũng không thể ép buộc họ tuy nhiên chúng tôi có thể có những hỗ trợ họ những điều kiện tốt hơn ví dụ về miễn giảm thuế khóa nếu họ làm ăn với những đối tác Triều đình chỉ định. Tuy nhiên chủ tịch hiệp hội ở Đại Đô cũng là một người trong Hoàng tộc nên việc này để tôi cho mời họ đến để trao đổi trước rồi thông báo cho quý vị sau.

Mạnh nói.

-Nếu được quý vị giúp đỡ chúng tôi sẽ bán những khẩu hỏa pháo với giá ưu đãi. Ví dụ đổi 20 khẩu pháo lấy thuyền đi biển còn mới có sức chở 300 tấn và còn nhiều ưu đãi trong kinh doanh.

Suman thấy vậy thì mừng rỡ nói.

-Chúng tôi sẽ cố gắng liên hệ với hiệp hội các thương gia Tam Phật Tề ở Đại Đô và thông báo sớm tin tốt cho quý vị.

Mấy ngày hôm sau có sứ thần một số nước như Cao Ly, Miến Điện... cũng đến tìm và ngỏ lời muốn mua hỏa pháo của Đại Việt. Nhiều nước không muốn tụt hậu so với nhà Nguyên về việc trang bị v·ũ k·hí mới lên qua các con đường khác nhau để liên hệ với sứ thần Đại Việt.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.