Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 102: . Giành lại Thăng Long



Chương 102. Giành lại Thăng Long

Doanh trại Đại Việt lập tại huyện Thanh trì, các tướng Đại Việt như Trần Quang Khải, Phạm Ngũ Lão, Trần Quốc Toản đang chụm đầu bàn tính kế sách trước bản đồ thành Thăng Long. Đã ba ngày quân ta công phá thành Thăng Long nhưng vẫn chưa thu được kết quả khả quan lại tổn thất mấy nghìn binh sĩ. Phạm Ngũ Lão nói

- La Thành của Thăng Long được xây bằng đất từ lâu nhưng hàng năm có tu bổ nên rất vững chắc. Dù chúng ta đã dùng hỏa pháo bắn vào cũng không công phá được cổng thành vì Thoát Hoan đã cho lấp cổng bằng đá. Mấy đợt t·ấn c·ông vừa rồi chúng ta tổn thất khá lớn nhưng chưa chiếm được thành. Quân Nguyên cũng liều c·hết bảo vệ thành chờ tiếp viện.

Trần Quang Khải đăm chiêu, ông nhìn vào kho dự trữ của địch ở Giang Khẩu, đây như là quả tim của địch. Nếu có cách phá kho Giang Khẩu thì quân địch sẽ tự lui binh, biết điều này nên quân Nguyên bảo về cực kỳ cẩn mật. Thám báo của ta không cách nào tiếp cận. Lúc này đột nhiên bên ngoài vào báo có Thần Oai Tướng quân Trần Mạnh xin gặp. Trần Quang Khải đoán chắc anh có việc liên quan đến t·ấn c·ông thành Thăng Long nên cho mời vào. Mạnh vào trong thấy ngoài Trần Quang Khải có một số người quen nên chắp tay hành lễ. Trần Quang Khải nhìn anh nói.

-Chúng ta đang bàn việc đánh thành Thăng Long không biết tướng quân có cao kiến gì không.

Mạnh gật đầu đáp.

-Cao kiến thì không có nhưng tại hạ có cách phá kho Giang Khẩu của địch.

Mọi người nhìn anh đầy mong chờ, nếu phá đồn Giang Khẩu thì thành Thăng Long sẽ sớm thất thủ đỡ tổn thất cho quân ta. Không để mọi người chờ lâu Mạnh nói.

- Tại hạ có một thứ gọi là khinh khí cầu, nó có thể chở hai người bay cao đến một trăm mét. Nếu ta có thể lợi dụng trời tối cho khinh khí cầu bay đến trại địch ném dầu cháy và hỏa hổ xuống đốt cháy thì quân giặc sẽ bị bất ngờ. Mấy ngày nay tại hạ đã cho người luyện tập và bay qua đó trinh sát. Nếu gió thuận thì tối nay có thể tiến hành.

Trần Quang Khải mừng rỡ nói.

-Nếu việc này thành thì việc chúng ta chiếm lại Thăng Long sẽ rất nhanh thôi.

Đêm hôm đó ở phía ngoại thành phía Đông, có ba khinh khí cầu đang được chuẩn bị. Hòa rất hồi hộp vì lần đầu tiên anh ta được dùng khinh khí cầu để t·ấn c·ông quân địch. Mấy hôm trước anh tập luyện để bay qua khu đồn Giang Khẩu có lần bay thấp quá để quan sát cho kỹ tý nữa bị phát hiện. Cũng may bọn lính gác tưởng là con chim to hoặc quáng gà nên không báo động. Để đảm bảo an toàn do chưa sản xuất được dù, Mạnh cho làm lọng để có thể nhảy từ độ cao ba mươi mét xuống. Trong lịch sử khi sứ thần Đại Việt sang nhà Nguyên bị lừa lên tháp cao rồi đóng cửa, sứ thần của ta đã cầm lọng nhảy từ trên cao xuống an toàn.

Mỗi khinh khí cầu được trang bị hai cây lọng khung sắt chắc chắn, trong trường hơp khinh khí cầu bị hỏng sẽ nhảy từ độ cao ba mươi mét xuống. Hòa đã tập luyện nhảy bằng lọng trừ lần đầu tiên suýt trẹo chân ra chưa có kinh nghiệm tiếp đất còn vài lần sau anh đã thành thạo với việc này. Sau khi ba quả khinh khí cầu sẵn sàng, mọi người lên khinh khí cầu. Mạnh giơ tay chào chúc mọi người may mắn. Khinh khí cầu theo chiều gió từ từ bay về phía thành Thăng Long và lên cao dần. Do trời đêm nên có thể nhìn rõ khu doanh trại giặc đang sáng trưng đèn đuốc. Khí cầu có thể bay cao đến một trăm mét nhưng để dễ quan sát và an toàn nên Hòa chỉ để khí cầu bay ở độ cao năm mươi mét.

Tân bay cùng một tổ mới Hòa, anh mới gia nhập được hơn một tháng. Lần đầu tiên nhận nhiệm vụ đánh địch anh cũng không tránh khỏi hồi hộp. Ban đêm mùa hè không khí vẫn nóng nực oi ả, tuy nhiên khi bay lên độ cao tầm năm mươi mét không khi mát hẳn, càng bay cao gió càng mát, mặt trăng như to hơn. Tân chỉ muốn khí cầu bay lên mặt trăng để anh được thăm quan cung điện của Hằng Nga. Bay một lúc, qua thiên lý nhãn Hòa nhìn thấy đồn Giang Khẩu còn cách có vài trăm mét nên anh ra lệnh cho hai khinh khí cầu còn lại chuẩn bị. Ba chiếc khinh khí cầu dàn hàng ngang bay qua đồn địch. Do khinh khí cầu không có động cơ nên phải tranh thủ ném xuống khi qua mục tiêu do nó không thể bay vòng trở lại. Trên mỗi khinh khí cầu có hai chục bình dầu lớn và hỏa hổ, một người phụ trách điều khiển khinh khí cầu một người phụ trách ném xuống kho của địch.

Hòa nhấc bình dầu nhằm vào kho gạo mà anh quan sát mấy hôm trước, sau khi châm lửa anh ném xuống. Một quầng lửa trùm lên mái nhà, trời nóng lên rơm rạ khô do đó đ·ám c·háy lan rất nhanh. Chẳng mấy chốc mấy chục bình dầu hỏa và hỏa hổ ném xuống tạo ra những đám lửa c·háy d·ữ d·ội.

Tướng phụ trách đồn lương là A Lý Hải là một tướng già rất cẩn thận trong việc lương thảo, y đang ngủ say thì có lính báo kho lương bị b·ốc c·háy, vội chạy ra ngoài thấy các kho lương đang cháy ngùn ngụt. Y vội sai lính chuẩn bị nước để dập nhưng trời nóng rơm rạ đều khô héo nên bắt lửa rất nhanh tạo thế lửa quá to nên không thể dập tắt được, đ·ám c·háy lan nhanh, khi ba khinh khí cầu bay ra khỏi thành Thăng Long thì kho giặc đã thành biển lửa. Hòa rất sung sướng vì khinh khí cầu mình làm ra có ích chứ không phải chỉ để bay ngắm cảnh đẹp như một số người vẫn chế nhạo. Bay đến bờ nam sông Hồng có một số thân vệ đứng sẵn đốt mấy đống lửa to để làm hiệu, thấy hiệu lửa Hòa ra lệnh cho người điều khiển giảm lửa trong lò để khí cầu từ từ hạ xuống. Mấy người thân binh giúp Hòa nhanh chóng tháo dỡ khí cầu rồi lên thuyền chèo về bến Chương Dương. Khi về đến bến trời đã sáng nhưng có một số người vẫn đợi Hòa về làm anh cảm thấy rất xúc động như chiến sĩ vừa trở về sau một trận đánh ác liệt.

Thoát Hoan đang ngủ thì có người chạy vào báo có tướng A Lý Hải cần gặp có việc khẩn cấp. Y rất ghét có người quấy rầy mình vào ban đêm nhất là mùa hè nóng nực mãi mới ngủ được lại có người đánh thức nhưng là việc quân gấp nên y cũng không thể coi thường. Khi ra ngoài thấy tướng phụ trách kho lương là A Lý Hải, đoán có việc chẳng lành nên y giật mình. A Lý Hải thấy Thoát Hoan ra vội quỳ xuống tâu.

-Báo Trấn Nam Vương, kho lương của ta ở Giang Khẩu đã bị cháy, thần đã cố gắng cứu nhưng chỉ còn được một phần ba lương thực.

Thoát Hoan choáng váng khi nghe tin này, tất cả lương thực v·ũ k·hí tập trung hết ở đây, thiếu nó thì không đủ để cầm cự hết mùa hè này. Y trấn tĩnh hỏi.

-Làm sao bị cháy quân Đại Việt tập kích hay quân ta bất cẩn.

A Lý Hải lắc đầu nói.

-Thần không biết, đang tìm hiểu có nhặt được một số hỏa hổ của quân địch nhưng chưa biết địch lọt vào bằng cách nào. Trừ khi từ trên trời rơi xuống hoặc từ dưới đất chui lên vì các trạm gác ngầm của ta không phát hiện được gì.

Thoát Hoan cũng rất ngạc nhiên, chính y là người ra lệnh bố trí các trạm gác các đội tuần tra, việc bố phòng cực kỳ chặt chẽ đến con muỗi cũng không lọt mà đối phương lại có thể đột nhập đốt kho của y này trước mắt kỳ thực là một cái tát vào mặt y. Biết đại thế đã mất hôm sau Thoát Hoan cho họp các tướng hạ lệnh chuẩn bị rút quân, bố trí lực lượng lắp cầu phao và lực lượng đi sau cản hậu để đại quân rút lui. Theo đó Ô Mã Nhi dẫn quân tiên phong đi đầu, sử dụng các thuyền c·ướp được để lắp cầu phao đi qua sông Đuống, Thoát Hoan đi trung quân còn Lý Hằng viên tướng Tây Hạ nhiều kinh nghiệm chịu trách nhiệm đi sau chặn hậu.

Nhận được tin quân địch có dấu hiệu chuẩn bị rút lui, Trần Quang Khải cũng họp các tướng để bàn kế hoạch đuổi đánh địch. Trần Quốc Toản có trách nhiệm truy kích địch khi băng qua sông Đuống. Phạm Ngũ Lão chặn địch nếu chúng đi về hướng Vạn Kiếp và gửi thư cho Trần Quốc Nghiễu, Nguyễn Địa Lô để chuẩn bị chặn đánh địch khi chúng qua đường Chi Lăng thoát về nước Nguyên.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.