Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 103: . Rút chạy



Chương 103 . Rút chạy

Ô Mã Nhi đang đứng bên bờ sông Như Nguyệt nhìn dân binh và binh lính đóng cầu phao để qua sông. Tuy bờ sông khá thoáng nhưng hắn và con ngựa của mình vẫn đang chảy mồ hôi dòng dòng.

- Xứ sở Đại Việt này mùa hè quả thật nóng khủng kh·iếp với rất nhiều muỗi bảo sao quân mình ốm liên miên. Ô Mã Nhi nghĩ thầm

Tiếng vó ngựa từ xa chạy đến làm y bừng tỉnh, quân thám mã lại báo tin Thoát Hoan giục phải cấp tốc đóng xong cầu phao trong một canh giờ nữa vì hai cánh quân Đại Việt do Quốc Toản và Phạm Ngũ Lão đang t·ấn c·ông vào toán quân chặn hậu, tướng Lý Hằng đang phải đối phó rất khó khăn. Ô Mã Nhi phi ngựa xuống gần cầu phao nói với viên Vạn Hộ Hầu Lưu Thế Anh.

-Trấn Nam Vương hạ lệnh chúng ta phải hoàn tất cầu phao trong một tiếng nữa để đại quân rút, nếu không sẽ xử theo quân pháp. Ngươi ra lệnh cho quân tăng tốc làm đi không còn thời gian nghỉ đâu.

Lưu Thế Anh bẩm báo.

-Đang m·ùa l·ũ nước sông chảy xiết nên phải làm cẩn thận, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

Ô Mã Nhi quát

-Lúc này là lúc nào còn lo việc đó. Bắt chúng nó cầm thừng bơi qua sông để kéo cầu phao cho nhanh. Mười thằng c·hết chín một thằng qua là cũng được rồi.

Lưu Thế Anh thấy vậy liền báo cho lính giá·m s·át, những dân phu buộc phải buộc đầu thừng vào người rồ nhảy xuống dòng sông chảy xiết đỏ ngầu phù sau bơi qua bờ bên kia. Nước sông Đuống m·ùa l·ũ nước chảy cuồn cuộn bơi thuyền sang còn khó chứ đừng nói đến những người dân phu bị đói ăn lâu ngày sức lực cạn kiệt. Tuy nhiên những người này buộc phải bơi, ai chống lệnh thì b·ị c·hém ngay lập tức. Sau khi chém hai người, mười người dân phu phải nhảy xuống, cả mười người chới với rồi chìm trong dòng nước không ai bơi qua được bờ bên kia. Lưu Thế Anh lại sai chọn mười người trẻ khỏe tiếp tục bơi qua sông. Sau ba lần thì cuối cùng cũng có một người may mắn ôm thân cây chuối qua được bờ bên kia. Anh ta buộc thừng vào gốc cây sau đó hỗ trợ kéo dây có buộc đầu thừng to hơn sang. Khi có dây thừng lớn bắc qua sông, những người dân phu lên bè gỗ bám đầu thừng để qua bên kia. Mất nửa tiếng những chiếc bè gỗ đã được kết lại với nhau tạo thành một cầu nổi qua sông.

Ô Mã Nhi sai người phi ngựa về báo với Thoát Hoan một lúc sau thấy tiếng vó ngựa dồn dập phi tới. Thoát Hoan cùng đám tùy tùng đang phi ngựa đến, so với hồi mới t·ấn c·ông Đại Việt mới có năm tháng mà nhìn y gầy và già hơn hai mắt trũng sâu do những đêm thiếu ngủ. “Chiếm Đại Việt quả không phải là nhiệm vụ dễ dàng như đi dạo”- Ô Mã Nhi nghĩ thầm.

Nhìn cây cầu phao bắc xong, Thoát Hoan hài lòng y cùng các cận vệ phi ngựa qua sông. Ô Mã nhi vội vàng cho quân đi qua, bản thân mình và năm nghìn quân cung thủ canh giữa đầu bên này chờ Lý Hằng và hậu quân. Một canh giờ sau quân thám mã về báo tướng quân Lý Hằng và quân Đại Việt đang tiến đến. Một đám bụi bay mù mịt, tiếng hò reo đã vẳng đến tai Ô Mã Nhi y vội cho cung thủ dàn đội hình, chuẩn bị. Lý Hằng đang vừa đánh vừa lui hai cánh quân Đại Việt t·ấn c·ông và hai bên sườn làm y đối phó khá chật vật, tuy nhiên là một tướng có nhiều kinh nghiệm sa trường nên y không bị thất thế, các toán quân của y vẫn phối hợp khá bài bản để ngăn chặn hai cánh quân này đánh sâu vào trong đội hình.

Khi nhìn thấy cầu phao và đội hình của Ô Mã Nhi chờ sẵn y thở phào nhẹ nhõm cuối cùng các cánh quân của mình cũng đã đến được sông có cơ hội cắt đuôi đối phương. Y hạ lệnh kỵ binh tiến về phía cầu phao, bộ binh và cung binh vừa đánh vừa lùi dần bảo vệ đầu cầu phao bên này. Do hai cánh quân áp sát vào quân Nguyên nên Ô Mã Nhi không dám bắn thẳng vào hai cánh quân này mà ra lệnh cho quân cung bắn chụm vào phía sau quân Đại Việt. Mấy nghìn mũi tên bay lên trời rồi rơi xuống hình vòng cung tạo thành một trận mưa tên, Trần Quốc Toản lúc này đang múa kiếm tả xung hữu đột, đột nhiên anh thấy bầu trời tối đen ngẩng đầu lên một trận mưa tên đang tiến tới anh vội vàng lấy khiên buộc bên mình ngựa và hô to.

- Mọi người cẩn thận lấy khiên đỡ tên.

Mưa tên rơi xuống, quân Đại Việt giương khiên mây lên đỡ, tuy nhiên cũng có nhiều người bị tên bắn trúng chân hoặc đen hơn có người bị tên chui qua khe hở của các tấm khiên trúng người m·ất m·ạng. Có mấy trăm người trúng tên, nên đội hình bị chựng lại, lợi dụng tình hình đó Lý Hằng hội quân với Ô Mã Nhi. Hai viên tướng vội vàng phi ngựa qua cầu, quân ta ào ào đuổi theo. Viên chỉ huy đội cung tên thấy Quốc Toản đang dẫn quân đi đầu hăng hái chém g·iết quân Nguyên nên ra lệnh cho mấy chục tên cung thủ đứng bên cạnh nhằm vào anh. Một loạt tên bắn ra, Quốc Toản đang hăng máu nên không thấy tử thần đang rình mình, một viên tùy tướng là em họ Trần Quốc Toản thấy thế vội lao đến dùng khiên che cho anh. Một loạt tên bắn trúng vào người em họ cả ngươi cả người cắm mấy chục mũi tên, anh gục xuống. Trần Quốc Toản vội đỡ người em. Thấy miệng người em trào máu, anh ta thều thào.

-Anh nhớ trả thù cho em.

Rồi tăt thở, Quốc Toản vuốt mắt cho người em họ rồi giao thân thể người tùy tùng bên cạnh, anh lại giục ngựa xông lên g·iết địch. Lúc này thấy hai chủ tướng đã qua cầu, quân Nguyên cũng xô đẩy chen chúc nhau qua cầu, do cầu phao làm vội nên cũng không được chắc chắn cộng thêm dòng nước chảy xiết nên một lúc thì cầu phao đứt, quân Nguyên rơi xuống sông rất đông. Một số khác chạy đến sông thấy cầu phao đứt thì liều mạng nhảy xuống sông để bơi qua bên kia. Tuy nhiên dòng sông chảy xiết nên quân Nguyên c·hết đ·uối rất đông tắc nghẽn cả dòng sông. Mấy nghìn quân c·hết đuổi làm mồi cho cá, đến nỗi mấy tháng sau không ai dám ăn tôm cá ở đoạn sông này.

Quốc Toản và Phạm Ngũ Lão dừng lại bên bờ nhìn đám giặc rút chạy và những tên đang chới với giữa dòng sông một lúc lâu. Quốc Toản cũng trúng một mũi tên vào vai, anh nghiến răng rút tên ra rồi cho người băng bó cầm máu lại. Biết không thể đuổi kịp hai người cho quân nghỉ ngơi một lát rồi quay về Thăng Long. Đạo quân của Thoát Hoan sau khi qua sông Đuống chạy theo đường cái quan đi qua Ải Chi Lăng về nước. Dọc đường bị dân binh và các cánh quân triều đình phục kích nên c·hết khá nhiều. Lý Hằng bàn với Thoát Hoan.

- Đoạn đường này địa hình hiểm trở, dễ có mai phục tướng quân dễ trở thành mục tiêu của tên Thần xạ Nguyễn Địa Lô, Trần Kiện cũng b·ị b·ắn c·hết ở vùng này. Theo ý tại hạ người lên chui vào khẩu hỏa pháo cỡ lớn kia cho quân kéo đi sẽ an toàn. Đại trượng phu co được, duỗi được chỉ cần ngài trở về nước an toàn còn có cơ hội quay lại báo thù.

Sau một hồi cân nhắc, Thoát Hoan quyết định cởi áo giáp rồi chui vào nòng pháo để quân kéo đi. Ngày hôm sau khi qua ải Lạng Giang thì đoàn quân lọt vào ổ mai phục của Nguyễn Địa Lô, quân ta ném đá, bắn tên vào đội hình địch. Lý Hằng chỉ huy quân vừa đánh vừa rút lúc này Thoát Hoan ở trong ống đồng nghe thấy tiếng mũi tên sắt chạm vào ống đồng kêu chát chúa, mấy tướng xúm xít xung quanh bảo vệ bị trúng tên mà thầm kêu mình may mắn. Sau một hồi chật vật cũng thoát khỏi nơi bị phục kích nhưng Lý Hằng trúng một mũi tên độc vào tay sưng tấy. Biết không thể chữa khỏi nên Lý Hằng không rút tên mà buộc chặt cánh tay chỉ huy quân hành quân thoát qua biên giới. Đêm đó Lý Hằng trúng độc q·ua đ·ời, Thoát Hoan mất một phụ tá đắc lực y đau buồn cho người mang xác Lý Hằng về kinh đô hậu táng.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.