Mộc Linh trở về phòng liền lấy điện thoại gọi cho người được xem là thân thiết nhất, rất nhanh bên kia đã bắt máy.
- Lâu quá không gọi cho mình, cậu vẫn ổn chứ?
- Chúng ta gặp nhau nói chuyện được không?
Mộc Linh thẳng thắn yêu cầu, người ở đầu bên kia nghe vậy liền mỉm cười đồng ý. Sau đó cả hai gửi địa chỉ qua rồi chuẩn bị đi đến địa điểm, Mộc Linh thay đồ rồi vội vàng rời khỏi nhà.
***Quán cafe Ngok Ngheck***
Ở trong quán, một cô gái với phong cách style dễ thương cute phô mai que đang ngồi chụp ảnh quay video. Dường như cô không ngần ngại khi bị nhiều người xung quanh nhìn chằm chằm, thậm chí còn có người đến xin in4 làm quen.
- Bé dễ thương quá à, bé có bạn trai chưa???
- Tiếc quá, tôi đã có người yêu rồi! Nếu như anh không ngại thì solo với người yêu của tôi nhé!
Nghe vậy, người kia hụt hẫng rời đi, Mộc Linh nhìn ảnh trong điện thoại lần nữa xác nhận đúng người thì mới đi đến.
- Nấm Hương?
- Ừm, cậu đến rồi à??
Nấm Hương cười tươi nhìn cô, phục vụ đi đến oder, Mộc Linh chỉ vào menu rồi ngồi xuống bàn.
- Linh Chi đã đến tìm mình!
- Cái gì???
Nghe vậy, Nấm Hương bất ngờ nên thốt lên. Vẻ mặt không thể tin được nhìn cô, Mộc Linh nhíu mày tiếp tục nói....
- Có một số chuyện mình đã quên mất, nhưng mà giờ mình cần sự giúp đỡ từ cậu!
- Cậu muốn mình giúp chuyện gì???
- Đầu tiên, mình cần cậu điều tra về Cam Thảo. Thứ hai là hãy ẩn hết những tin tức về mình lúc trước!
- Được, mình sẽ giúp cậu!
Sau khi nói xong, phục vụ bưng nước ra bàn. Nấm Hương hí hửng nhìn cô cười tươi....
- Mộc Linh! Lâu rồi không gặp hay là chụp vài tấm ảnh vào capcut edit giật giật nhỉ???
Dưới sự nhõng nhẽo của Nấm Hương nên Mộc Linh đành gật đầu đồng ý, cả hai xem rồi cùng nhau chụp ảnh vui đùa.
...Cắt đôi nỗi sầu...
...Anh buông tay cắt đôi nỗi sầu...
...Anh cắt đi cả bóng hình...
...Anh mang theo bên mình bấy lâu...
...Nỗi đau đã cạn...
...Cơn mưa trong tim cũng đã tan...
...Anh bán đi mọi nỗi buồn...
...Để chẳng còn gì ngoài thanh thản.......
Ở trong một bệnh viện lớn, Nhân Sâm cùng Linh Chi bước vào trong đến một căn phòng ở cuối hành lang. Mở cửa ra, bên trong là một cô gái với dáng vẻ đáng thương, tinh thần không được ổn định. Vừa nhìn thấy khuôn mặt Nhân Sâm, Cam Thảo kích động lao đến nắm chặt cổ áo khoác anh mà gào lên....
\- Là anh! Nhân Sâm, sao bây giờ anh mới đến đây???
Anh lạnh lùng đẩy Cam Thảo sang một bên, Linh Chi vội đi đến dìu Cam Thảo rồi quay sang mắng....
\- Nhân Sâm! Anh có ý gì??
\- Cô được lắm, dám lấy Mộc Linh ra để uy hiếp tôi!
Cam Thảo đẩy Linh Chi ra, cô đi đến gần Nhân Sâm giọng nói đau thương tỏ vẻ ấm ức....
\- Anh đã quên rồi sao? Con của chúng ta.... nó đã mất rồi..... là Mộc Linh, chính cô ta đã hại tôi bị sảy thai....
\- Cô im đi!
Nhân Sâm tức giận gằn giọng, ánh mắt nhìn Cam Thảo như muốn ăn tươi nuốt sống. Linh Chi đứng ở một bên chỉ trích...
\- Cam Thảo thành ra bộ dạng này là do ai hả?? Sao anh lại đối xử với cậu ấy như vậy???
Vừa dứt lời, Linh Chi hưởng trọn cái tát vào mặt, Nhân Sâm khinh bỉ nói....
\- Uổng công Mộc Linh luôn xem các người là bạn thân, thế mà các người lại sống như vậy!
Nói xong, anh quay người rời khỏi đó. Cam Thảo gục xuống đất oà khóc nức nở, Linh Chi ngồi cạnh an ủi...
\- Cậu yên tâm, mình nhất định sẽ khiến cho Mộc Linh phải chịu đựng những gì mà cậu đã chịu!
\- Huhuhu......Linh Chi, chỉ có cậu tốt với mình.....
Ở nhà, Nấm Hương gõ máy tính suốt cả buổi cuối cùng cũng tìm được tung tích hai người bạn tốt của mình. Nấm Hương lấy điện thoại ra gọi cho ai đó, rất nhanh đối phương đã nghe máy. Giọng nói Nấm Hương lạnh lùng....