Ở gần đó, Mộc Nhĩ đã lén lút xem trộm cảnh vừa rồi, người mẹ đi ra ngoài thấy cô đang đứng ở cổng hóng gì đó liền đi đến hỏi....
- Nhĩ, ở đây làm gì thế??
- Mẹ? Con....con....
Bà tức giận hối thúc cô vào trong, cô liền vội vàng chạy vào nhà. Người ba đang ngồi ở phòng khách xem ti vi, Mộc Nhĩ thấy vậy thì đi vào nhà vệ sinh nhắn tin cho ai đó.
"Anh có thể điều tra giúp tôi về người trong ảnh không?"
"Được, nhưng chi phí....."
Mộc Nhĩ nhanh chóng chuyển khoản sang cho họ, sau đó tiếp tục nhắn.
"Tôi cần tất cả thông tin về cô ta, không được để sót điều gì!"
Nhắn xong, Mộc Nhĩ bước ra ngoài thì vô tình gặp Mộc Linh từ phòng tắm đi ra khiến cho cô giật mình.
- Là chị à?
Mộc Linh nhìn Mộc Nhĩ với ánh mắt đầy phán xét rồi bỏ đi, Mộc Nhĩ tức giận nhưng cũng không thể làm loạn. Trở về phòng, Mộc Linh lấy điện thoại ra tiếp tục xem những tin nhắn bên trong. Đến khi Mộc Nhĩ mở cửa phòng bước vào thì Mộc Linh mới tắt điện thoại quay lưng ngủ, Mộc Nhĩ nhìn thấy dáng vẻ của cô kỳ lạ nên trong lòng có chút nghi ngờ.
Thời gian thấm thoát trôi qua, thoáng chốc đã đến ngày tựu trường. Sáng sớm, người ba chuẩn bị xe để đưa Mộc Nhĩ đến trường, người mẹ cũng thức sớm để làm bữa sáng. Riêng Mộc Linh vẫn chưa thức vì cô học nghề vào lúc 8h, người mẹ vừa ăn vừa nhắc nhở....
\- Trường cấp 3 này lúc trước Mộc Linh đã học rồi, con cố gắng học chăm chỉ để thuận lợi tốt nghiệp!
Nghe người mẹ nói vậy, Mộc Nhĩ liền sáng mắt ra, bởi vì cô có thể dễ dàng tìm hiểu về Mộc Linh hơn. Thế là cô vui vẻ đáp lại....
\- Dạ, con sẽ cố gắng ạ!
Một lát sau, người ba lái xe rời khỏi nhà, Mộc Nhĩ ngồi trong xe đầy mong chờ đến trường. Chiếc xe nhanh chóng dừng lại trước cổng trường học, Mộc Nhĩ chào tạm biệt ba rồi bước vào trong, vì là ngày tựu trường nên học sinh đến rất đông bầu không khí càng thêm náo nhiệt hơn.
Mộc Nhĩ đi đến bảng thông báo để xem danh sách lớp, một bóng người quen thuộc lướt qua khiến cô bất giác quay sang nhìn. Thấy là người lần trước gặp, cô liền đuổi theo nhưng do đông người quá nên phút chốc cô bị lạc mất anh. Trong lòng nảy sinh cảm giác hụt hẫng, tiếng thầy giáo vang lên trong micro thu hút sự chú ý của mọi người.
Ai nấy đều tập trung theo sự chỉ dẫn của giáo viên, sau khi chia lớp xong xuôi thì thầy hiệu trưởng bắt đầu bước lên để tiến hành nghi lễ chào cờ, tiếp đến là bài diễn thuyết dài dằng nắng khiến học sinh ngồi ở dưới oán thán.
Mộc Nhĩ ngồi ở bên dưới nhìn từng người trong lớp mình để nhớ, nhìn lên phía trên thấy giáo viên trong trường, đang buồn chán thì tình cờ nhìn thấy bóng dáng quen thuộc lần nữa. Không nhịn được sự vui mừng liền quay sang hỏi bạn học bên cạnh....
\- Này, giáo viên mặc áo trắng đôi mắt tam bạch đằng kia tên là gì vậy???
\- À, thầy ấy tên là Kỷ Tử! Giáo viên dạy môn vật lý ở trường mình đấy.
Nghe vậy, Mộc Nhĩ không kìm được vui sướng mà ngắm nhìn thầy Kỷ Tử.
\*\*\*Ở nhà Mộc Linh\*\*\*
Lúc này, Mộc Linh vừa thức giấc liền đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân. Sau đó bước xuống nhà, ngáp ngắn ngáp dài tò mò hỏi....
\- Mẹ ơi, sao hôm nay không ai gọi con dậy hết vậy??
\- Con bé này, hôm nay là ngày Mộc Nhĩ nhập học con quên hả??
Mộc Linh nghe đến hai từ nhập học thì tỉnh ngang, vội hỏi....