Tuyệt Thế Cường Long

Chương 649



Chương 649

Kiều Thu Mộng nghe xong những lời này của Dương Quan Quan, trong đầu lại cảm thấy mơ hồ, người như Tề Đẳng Nhàn này lại có thể giao thiệp với một tên đầu sỏ Tuyết Quốc như Cổ Tân Tư Cơ?

Hơn nữa Bogdanov đặc biệt tới thành phố Trung Hải là vì Tề Đẳng Nhàn?!

Bogdanov cuống quít vươn hai tay hướng về phía Tề Đẳng Nhàn lúng túng cười: “Tề tiên sinh, thật sự xin lỗi ngài, lúc trước không biết là ngài, xin đừng trách tội!”

Bogdanov đương nhiên không thể bất kính với Tề Đẳng Nhàn được, hiện Cổ Tân Tư Cơ còn đang ở trong nhà tù U Đô, hết thảy đều dựa vào sự chiế cố của Tề Đẳng Nhàn, nếu không đã bị Uỷ ban An ninh Quốc gia gi ết chết bất cứ lúc nào.

Một khi Cổ Tân Tư Cơ mà chết, chính phủ Tuyết Quốc sẽ không kiêng dè gì mà xử lí tập đoàn quốc tế Phi Tuyết, đến lúc đó tất cả những gì mà Bogdanov anh ta gây dựng đều sẽ tan thành mây khói.

Tề Đẳng Nhàn cũng không lấy làm lạ, tiện vươn tay ra bắt với Bogdanov: “Người không biết không có tội, chỉ là thư ký này của cậu ấy mà, hừm…”

Sau khi Bogdanov bắt tay Tề Đẳng Nhàn xong, xoay người đạp một cước vào người Ivanov, đá cho gã ta lảo đảo ngã xuống đất.

“Cái tên không có mắt này, không phải tôi đã dặn cậu nếu có tiên sinh họ Tề tới tìm thì nhất định phải dẫn người vào sao?!” Bogdanov tức giận chửi bới.

“Tôi… Tôi không biết…” Ivanov lắp bắp nói, bị anh ta doạ sợ.

Tề Đẳng Nhàn cười nửa miệng: “Vị Ivanov tiên sinh này chỉ lo thu quà của người khác, làm sao mà nhớ rõ lời Bogdanov cậu được?”

Sắc mặt Bogdanov tối đen lại, trầm giọng: “Lập tức quỳ xuống xin lỗi Tề tiên sinh! Nếu như Tề tiên sinh không muốn tha thứ cho cậu thì cậu cũng không cần trở về Tuyết Quốc nữa.”

Ivanov không nói hai lời, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Tề Đẳng Nhàn, khóc lóc nói: “Tề tiên sinh, tôi biết sai rồi, ngài muốn trừng phạt kiểu gì tôi cũng đều tiếp nhận, chỉ xin ngài tha thứ cho.”

Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn không chút thay đổi nói: “Dựa vào cái gì để tôi tha thứ cho cậu đây?”

Cả người Ivanov cứng đờ: “Giết đi, nếu cứ giữ loại thư ký này ở lại bên người kiểu gì cũng gặp hoạ.” Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói.

“Lời nói của Tề tiên sinh rất có đạo lý.” Khóe miệng Bogdanov giật giật, anh ta phất tay liền có một thủ hạ đi ra.

Ivanov sợ tới mức nước mắt chảy ròng ròng, cả người run rẩy, vừa nãy kiêu ngạo bao nhiêu thì bây giờ khó coi bấy nhiêu.

Kiều Thu Mộng chứng kiến một màn này, trong lòng càng thêm khiếp sợ, chỉ cần một câu nói của Tề Đẳng Nhàn là có thể khiến Bogdanov hạ lệnh xử chết thư ký của mình?

Ivanov trực tiếp bị thủ hạ của Bogdanov kéo đi, gã ta kêu lên từng đợt thảm thiết, khiến người nghe cũng cảm thấy hãi hùng.

Tề Đẳng Nhàn cũng lười quan tâm rằng liệu Bogdanov có thật sự sẽ giết Ivanov hay không, dù sao thì loại rác rưởi này là có chết hay sống cũng chẳng liên quan gì tới hắn nữa.

“Vị này chắc hẳn là phu nhân của Tề tiên sinh, thật sự là vừa trẻ tuổi mà khí chất lại tao nhã, thật khiến người khác ghen tị đấy.”

Bogdanov khách sáo vươn tay về phía Dương Quan Quan.

Dương Quan Quan ngẩn người, vươn tay ra giải thích: “Tôi không phải…”

Bogdanov quay đầu lại nói với Kiều Thu Mộng: “Cô chắc là thuộc hạ của Tề tiên sinh, cô thật sự rất giỏi đấy, dám nói ra để bênh vực lẽ phải mà không hề chùn bước, tôi rất kính trọng cô!”

Kiều Thu Mộng không nói gì, sắc mặt khói coi. Dương Quan Quan bị Bogdanov nhầm là phu nhân của Tề Đẳng Nhàn, Kiều Thu Mộng là vợ cũ bị nhầm thành cấp dưới, chuyện này thật khiến người ta dở khóc dở cười.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.