Tuyệt Thế Cường Long

Chương 648



Chương 648

Lời này vừa dứt, mọi người ở đây đều ngẩn tò te.

Nghe thấy lời này của Bogdanov, khuôn mặt Ivanov lập tức trắng bệch, vội vàng hạ giọng thưa thốt: “Thưa vâng, lời ngài dạy quả là chí phải.”

“Nhưng có điều, cho dù anh ta có tham lam đi nữa thì cũng là thư ký của tôi.” Bogdanov nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn mà nói tiếp.

“Cậu là Bogdanov sao?” Tề Đẳng Nhàn nhìn cậu ta một cái: “Tôi là…”

Bogdanov lại xua tay ngắt lời hắn nói, nói rằng: “Tôi mặc kệ anh là ai, nếu anh đã đánh người của tôi, vậy thì cần phải cho tôi một lời giải thích!”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người một lúc, sau đó lại mỉm cười. Thật ra hắn cũng không ngại giáo huấn đứa con trai này giúp Cổ Tân Tư Cơ.

“Những ai không có liên can mau rời đi giúp cho, tôi cần xử lý một chút chuyện.” Bogdanov đưa mắt nhìn đám người đang hóng hớt xung quanh, hờ hững nói.

Đám người vây xung quanh hóng chuyện tức khắc tản ra, không dám chậm trễ dù chỉ một giây, bọn sợ Bogdanov giận cá chém thớt, trút giận lên người bọn họ.

Chỉ có mỗi Kiều Mộng Thu không rời đi, cô ta khó khăn lắm mới dám mở miệng nói: “Thưa ngài Bogdanov, xin ngài xử lý việc này một cách công bằng, liêm chính, đừng làm ra những chuyện không phù hợp với thân phận và địa vị tôn quý của ngài!”

Bogdanov nhìn thoáng qua, bình tĩnh đáp: “Cô rất có dũng khí, dám nói chuyện với tôi như vậy.”

“Nhưng Bogdanov tôi đây muốn xử lý việc này như thế nào, còn cần một người phụ nữ Hoa Quốc khoa tay múa chân dạy bảo hay sao?”

“Hay ý của cô là, cô cũng muốn đứng về phía người đàn ông này, muốn hứng lửa giận của tôi cùng với anh ta hay sao?”

Sắc mặt Kiều Thu Mộng tái nhợt, không dám nói thêm một câu nào nữa, trước lời chất vấn của một nhân vật tai to mặt lớn như vậy, cô ta cảm thấy bản thân khó mà hít thở bình thường được.

Dương Quan Quan ngẩn cả người, không phải Tề Đẳng Nhàn có quen biết với Cổ Tân Tư Cơ hay sao, vậy tại sao con trai của Cổ Tân Tư Cơ lại dám hung hăng trước mặt hắn như vậy?

Hay là… Tề Đẳng Nhàn nói hắn có quen biết với Cổ Tân Tư Cơ, chỉ đơn giản là khoác lác thôi?

Kiều Thu Mộng bất đắc dĩ nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, ý của cô ta rất rõ ràng, rằng “anh đã làm ra chuyện lớn như vậy rồi, bây giờ định giải quyết như thế nào đây?”

“Tề tổng, không phải anh quen Cổ Tân Tư Cơ sao? Sao con của ông ấy lại dám làm mưa làm gió trước mặt anh như vậy…” Dương Quan Quan không nhịn được mà quay qua chất vấn Tề Đẳng Nhàn.

Ivanov bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng: “Có quen biến với ngài Cổ Tân Tư Cơ? Giỡn kiểu gì vậy chứ!”

“Với dáng vẻ của tên này hay sao? Sao không tiểu một bãi rồi tự soi lại mình xem?”

“Thật đúng là cái gì cũng nói ra được mà!”

Vẻ mặt Bogdanov bỗng khựng lại, cậu ta tỏ vẻ khiếp sợ: “Ngài… Là ngài Tề sao?”

Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười, hắn bảo: “Chẳng phải khi nãy cậu nói không muốn biết tôi là ai đó sao? Bây giờ hỏi tôi chuyện này làm gì?”

Vẻ mặt Bogdanov trở nên ngại ngùng, Cổ Tân Tư Cơ để cho cậu ta đến Trung Hải vốn là để nghe Tề Đẳng Nhàn phân phó.

Ivanov ở một bên sợ tới mức mặt mày tái mét…

“Đương nhiên anh ta chính là Tề tiên sinh mà cậu đang chờ, cũng chính là anh ta đã liên lạc với bố cậu – Cổ Tân Tư Cơ.” Dương Quan Quan bên cạnh lên tiếng, phá vỡ tình hình bế tắc.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.