Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1061



Chương 1061

Dương Lệnh Quang tâm nói: “Không khỏe, ông đây chẳng khỏe chút nào! Nếu cậu mẹ nó bớt gây thù chuốc oán đi một chút, ông đây mới khỏe được!”

Trong câu chữ khi nói chuyện, Dương Lệnh Quang vẫn rất coi trọng và biết ơn những gì Tề Đẳng Nhàn mang lại. Dù sao thì chuyện của con ông ta, nếu không phải Tề Đẳng Nhàn khai sáng cho thằng nhóc này, vậy thì con đường làm quan của ông ta cũng đã chẳng bằng phẳng như thế.

Thành phố Trung Hải chính là thành phố trực thuộc tỉnh Đông Hải, tỉnh trưởng như ông ta trông thấy sự việc lớn trong địa phận mà mình quản lí, hơn nữa con ông ta cũng có tham gia, khó tránh khỏi sẽ khiến người nghi ngờ ông ta vốn đã biết chuyện này, chẳng qua là đang dung túng cho con cái mà thôi.

“Tề tổng, sao lại thế này, sao cậu lại phải động đến súng? Cậu không biết ngài Park đây là khách quý của tỉnh Đông Hải chúng ta sao?” Dương Lệnh Quang đen mặt, nói bằng ngữ điệu chất vấn.

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Tỉnh trưởng Dương, không phải tôi muốn động đến súng, mà là bọn họ muốn tấn công tôi, nên tôi mới phải dùng súng!”

Park Sung Sin liền cười lạnh: “Tấn công mày? Mày có chứng cứ gì cơ chứ!”

“Được thôi, cho dù chúng tao đánh mày thật, vậy thì mày được nổ súng chắc?”

“Hoa Quốc là một đất nước nghiêm cấm người dân sử dụng súng ống cơ mà!”

Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói: “Vì lý do bọn họ tấn công quan chức cấp cao của Hoa Quốc, như vậy đã đủ để dùng súng hay chưa?”

Tề Đẳng Nhàn vừa nói ra lời này, mọi người đều im bặt, ngay cả Park Sung Sin cũng nhíu mày liên tục.

“Quan chức cấp cao? Đùa cái gì vậy hả!” Park Sung Sin hoàn hồn lại, lập tức tỏ vẻ nghi ngờ.

Dương Lệnh Quang cũng nhíu mày thật chặt, ho khan một tiếng rồi nói: “Tề tổng, hôm nay cậu cần phải cho tôi một câu trả lời thích đáng!”

Tề Đẳng Nhàn vươn tay, tìm kiếm ở trong ngực mình, móc ra một tập giấy chứng nhận quân hàm, hắn nói: “Tôi mặc kệ bọn họ có phải khách quý gì đó hay không, nếu dám chủ động tấn không tôi, vậy thì đó chính là khiêu khích bộ quốc phòng của Hoa Quốc chúng ta! Tôi có quyền, thậm chí còn có nghĩa vụ dùng súng tiến hành tự vệ, phản kích!”

Nói xong lời này hắn lập tức đặt giấy tờ vào trong tay Dương Lệnh Quang.

Đám người xung quanh cũng thò đầu qua nhìn, Dương Lệnh Quang vừa mở ra, bọn họ đều lập tức thay đổi sắc mặt, hít sâu một hơi.

Dương Lệnh Quang cũng ngẩn tò te, ông ta vỗ đầu mình một cái, mẹ nó, chuẩn tướng của vùng chính trị… Địa vị như vậy quả thật là rất lớn, hắn lấy thân phận này từ đâu ra vậy hả?

Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy cũng vô cùng kinh ngạc, cô ta quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn, khó mà tin được hắn có thể leo lên được chức vụ như vậy mà không phát hiện ra động thái nào.

“Ngài Park, sao ngài lại dung túng thủ hạ của mình tấn công chuẩn tướng bộ quốc phòng của Hoa Quốc chúng tôi?” Dương Lệnh Quang cũng chỉ biết đen mặt quay sang nhìn Park Sung Sin.

Park Sung Sin nghe xong lời này thì cả kinh, hắn nói: “Cái gì? Đùa cái gì vậy chứ! Tên này… là quan chức cấp cao, tướng lĩnh của khu chính trị ư?”

Dương Lệnh Quang gật đầu nói: “Không sai! Ngài Park, hành động này của ngài quả thật…”

Park Sung Sin cũng là người thông minh, gặp qua không ít việc đời, biết lúc này có thể thừa nhận chuyện gì, không thể thừa nhận chuyện gì.

Hắn động não một lát, sau đó lập tức mở miệng ngắt lời Dương Lệnh Quang nói: “Tỉnh trưởng Dương này, đây đều không phải là mệnh lệnh của tôi, mà là ý định của tên vệ sĩ kia, không liên quan gì đến tôi hết!”

Dương Lệnh Quang cũng cảm thấy đây là kết quả tốt nhất rồi, cho nên cũng không vạch trần Park Sung Sin, cho dù nói cố, người ta cũng sẽ không nhận.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.