Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1060



Chương 1060

Cho nên, cô ta không chờ Chu Quyên kịp nói xong, vung giày đế bằng trong tay lên, vả vào mặt Chu Quyên!

Vả trái, vả phải! Rồi lại vả phải, vả trái!

Từ Ngạo Tuyết như đang đánh bóng bàn, ra tay vô cùng tự nhiên, đế giày va vào mặt Chu Quyên, những âm thanh vui tai vang lên, chẳng bao lâu sau, mặt cô ta toàn là máu, đến cả răng cũng rơi ra.

Từ Ngạo Tuyết vẫn tiếp tục dùng giày đánh cô ta, yên lặng đếm trong lòng, đánh được khoảng chừng hai mươi cái, không nhiều cũng không ít, cô ta ngừng lại.

“Tôi nói rồi, muốn trả lại cô hai mươi cái, vậy nên nhất định phải trả lại hai người cái!” Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói.

Chu Quyên bị đánh cho gần bất tỉnh nhân sự, đầu óc mơ hồ, có lẽ não đã gặp chấn động, rốt cuộc, dù sao đế giày kia cũng chẳng mềm mại gì, vết đánh nhất định đau hăn nhiều.

Chu Quyên xụi lơ trên mặt đất, một câu cũng không nói nên lời, trong lòng thậm chí còn cảm thấy hối hận, vì muốn được Park Sung Sin trọng dụng mà cô ta tích cực làm trò hề, hạ nhục Từ Ngạo Tuyết hết lần này đến lần khác?

Từ Ngạo Tuyết đưa chiếc giày đã bị dùng tới mức biến dạng cho nhân viên của hàng, nói rằng: “Gói lại cho tôi, anh ta trả tiền!”

Khi nói chuyện, cô ta chỉ tay về phía Tề Đẳng Nhàn, đương nhiên là muốn để hắn đảm đương vai coi tiền như rác.

Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng sẽ không để ý đến mấy vạn này, hắn nhún vai, tỏ vẻ không có vấn đề gì.

“Được được được, đúng là điên mà!” Park Sung Sin nhìn thấy Chu Quyên bị đánh thành ra như vậy, mặt mũi cũng không khá khẩm được bao nhiêu, nghiến răng nghiến lợi liên hồi.

Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng còi cảnh sát ồn ào, xôn xao náo động cả trung tâm thương mại, sau đó, một đội ngũ với quy mô khổng lồ lao thẳng vào trung tâm thương mại, đi thẳng về phía cửa hàng này.

Người đi phía trước đúng là tỉnh trưởng Dương Lệnh Quang cùng thư ký của mình, hai người đều vô cùng vội vàng, đương nhiên có người đang dùng súng công kích Park Sung Sin, bọn họ không thể lơ là được.

Park Sung Sin cười lạnh: “Tao không cần để người của nước mình ra tay, tao có thể bảo người của nước mày dạy dỗ mày tới chết!”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười: “Được tôi, tao rửa mắt chờ xem, hôm nay mày mà không giết tao được, vậy thì tao sẽ chơi chết mày!”

Từ Ngạo Tuyết lại bĩu môi, mấy lời này hắn nói bon mồm nhỉ?

Park Sung Sin dù sao cũng là người nước ngoài, có Thượng Tinh chống lưng, hắn dám ra tay với anh ta ư? Cho dù chuyện này có được giải quyết thì cũng chẳng ai được yên thân, dù sao đây cũng là chuyện liên quan đến vấn đề quan hệ quốc tế.

“Sao lại là cậu hả?”

Khi trông thấy Tề Đẳng Nhàn, Dương Lệnh Quang cũng cảm thấy dở khóc dở cười, cảm thấy muốn chết đi cho xong.

Đây không phải lần đầu tiên Tề Đẳng Nhàn gây hấn với người nước ngoài, ở lần trước chiêu thương kêu gọi đầu tư, hắn cũng làm ra một chuyện không nhỏ, nhưng cũng may chuyện này được giải quyết một cách viên mãn.

Hiện tại, Tề Đẳng Nhàn lại xảy ra xung đột với Park Sung Sin, người của Thượng Tinh, lại còn đụng đến súng ống, tính chất sự việc có thể lớn hơn lần trước gấp mười gấp trăm!

Tề Đẳng Nhàn gật đầu chào: “Tỉnh trưởng Dương, ông khỏe chứ.”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.