Nguyên Mạn Thu chợt ngưng lại một chút, suy nghĩ gì đó, rồi mở miệng nói:
- Không trách được trong vụ nổ lớn kia, ngay cả một quỷ hồn chúng ta cũng không phát hiện ra, theo lý thuyết, ở trong đó có không ít Luyện Khí kỳ cao cấp và cao thủ Trúc cơ kỳ, thần hồn của họ phi thường mạnh mẽ, cho dù ra sao thì nên lưu lại một hai quỷ hồn mới phải chứ.
- Theo ta suy đoán, vụ nổ kia quá mức mãnh liệt, khiến cho mấy trăm
luyện khí sư trong nháy mắt ngã xuống, hồn phách của phần lớn số người trong đó đều tan thành mây khói, chỉ có một phần nhỏ hồn phách có chấp nhất quá mạnh mới có thể hóa thành Hư Linh thể.
- Lúc đó, toàn bộ linh năng trong lô đỉnh phản ứng thẩm thấu ra biến thành trung tâm của vụ nổ. Bản thân mục đích khi luyện chế lô đỉnh phản ứng là dùng tồn trữ linh năng, mức độ kiên cố của lô đỉnh phản ứng
đương nhiên là cực cao, vì vậy nó sẽ trở thành vị trí tốt nhất để đám hồn phách này trốn vào. Bởi vậy những Hư Linh thể cứ trốn ở đây, mãi cho đến khi bị ngươi phát hiện.
Lý Diệu vui vẻ nói:
- Lão sư, ngài nói có nghĩa là có không ít sư huynh và lão sư đã lấy một loại hình thái sinh mệnh để tồn tại, thậm chí bao gồm cả Mạc Huyền giáo thụ ở bên trong sao?
Nghe Lý Diệu nói, Nguyên Mạn Thu nở nụ cười khổ, lạnh nhạt đáp:
- Lý Diệu, Hư Linh không giống với quỷ hồn. Tuy rằng quỷ hồn đã mất đi thân thể, thế nhưng bọn họ lại bảo lưu ý thức và ký ức của bản thân, bọn họ biết bản thân là đến từ đâu, muốn đi đâu, chúng ta có thể dùng các loại phương thức quan sát để nhận biết. Khi quỷ hồn tiến vào bên trong con rối kim loại thì họ giống như một người khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều sử dụng tay chân giả, giống như một người tàn tật bình thường vậy thôi.
- Bởi vậy, trong toàn bộ Tu Chân giới hiện đại, tất cả mọi người đều thừa nhận quyền lợi cơ bản của quỷ hồn, xem bọn họ là một nhân loại có hình thái tồn tại khác, là một loại 'người tàn tật' đặc thù.
- Nhưng Hư Linh thể lại không giống như vây. Tất cả Hư Linh thể đều bị mất đi ký ức, ý thức bị suy tàn, không cách nào suy nghĩ và tự chủ bản thân, bọn họ chỉ là một mảnh vỡ của thần hồn, thậm chí chỉ là hình chiều
thần hồn. Nói trắng ra, Hư Linh thể chỉ được xem như một loại tinh thần thể.
- Nếu như coi quỷ hồn như một đám lửa trại nhem nhóm trong đêm tối mênh mông, vậy Hư Linh thể tối đa chỉ là một đốm lửa bắn ra từ đám lửa trại đó. Thời gian tồn tại của phần lớn Hư Linh thể đều rất ngắn ngủi, cho dù bọn họ có chấp nhất mãnh liệt đến đâu, nhưng khi mất đi sự duy trì của thần hồn, trong vòng mấy tháng đương nhiên sẽ bị tiêu hao hầu như không còn.
- Những Hư Linh thể này đã ẩn náu trong lô đỉnh phản ứng hơn một năm, có thể bị ngươi phát hiện ra đã là một kỳ tích. Nhưng theo như ngươi nói, ánh sáng trên thân thể bọn họ đã trở nên vô cùng ảm đạm, có lẽ không lâu sau bọn họ sẽ triệt để tan biến. Vì lẽ đó, rất khó để xem Hư Linh thể là một loại hình thái sinh mệnh khác. Cũng giống như là quan hệ của ngươi và người trong bức ảnh kia vậy, ngưòi trong bức ảnh không gian ba chiều mà ngươi nhìn thấy chung quy vẫn không phải người thật.
Nghe lão sư giải thích, Lý Diệu chìm vào trong yên lặng.
Đột nhiên lúc này dường như cuối cùng hắn cũng có chút rõ ràng vì sao lão sư lại cô đơn như vậy. Cứ ngỡ là hắn tìm được hồn phách của Mạc Huyền giáo thụ, kỳ thực hắn chỉ tìm thấy một tấm bức ảnh hồn phách (hình chiếu của hồn phách) Mạc Huyền giáo thụ mà thôi.
Lão sư thấy vật nhớ người cho nên tất nhiên là tâm tình của bà trở nên rất phiền muộn.
- Mấu chốt chính là không phải người nào cũng có thể nhận biết hay nhìn thấy Hư Linh thể được.
Nguyên Mạn Thu hít sâu một hơi, âm thanh có chút run nói:
- Bởi vì Hư Linh thể là tồn tại đặc thù do chấp nhất vô cùng mãnh liệt mà sinh ra, họ chính là một loại tinh thần thể vô cùng thuần túy, đa số mọi người đều không thể nhận biết được sự tồn tại của bọn họ. Dù người có chấp nhất giống như họ, tinh thần tương tự họ thì cũng cần phải ở bên cạnh Hư Linh thể nghỉ ngơi một quãng thời gian rất dài mới có thể chậm rãi thích ứng với tần số linh năng của Hư Linh thể, lâu dần người đó mới có thể nhận biết được sự tồn tại của bọn họ.
Lý Diệu giờ mới hiểu ra. Ngón tay của hắn nhẹ nhàng lướt qua vỏ ngoài lạnh lẽo của lô đỉnh phản ứng. Đầu ngón tay hắn truyền đến một trận đau nhói, giống như ngón tay hắn bị một luồng chấp nhất không thể xóa nhòa thiêu đốt. Đây chính là nguyên nhân khiến các ngươi cố gắng lưu lại thế giới này sao?
- Các ngươi không cam lòng Huyền Cốt chiến khải bị trầm luân, các ngươi muốn nhìn thấy nó quát tháo phong vân, muốn nhìn thấy một ngày nào đó Huyền Cốt chiến khải tỏa ra ánh hào quang chói lọi trời đất. Cho dù không có thân thể, cho dù ngọn lửa thần hồn bị dập tắt, nhưng tinh thần của các người vẫn thiêu đốt, chờ đợi đến một ngày có thể câu thông với ta, muốn ta kế thừa tâm huyết và kinh nghiệm của các ngươi, muốn dùng những thứ này để trợ giúp Huyền Cốt chiến khải dục hỏa trùng
sinh.
Lý Diệu đã triệt để rõ ràng tất cả những sự việc vừa xảy ra.
Hư Linh thể chính là tinh thần và ý chí của nhân loại kết tinh lại, chính là sự chấp nhất mà ngay cả tử vong cũng không thể tiêu diệt.
Chấp nhất của các tất cả mọi người chính là Huyền Cốt chiến khải!
Lý Diệu thích ngồi trầm tư dưới pho tượng Huyền Cốt chiến khải, suy nghĩ về toàn bộ chuyện của luyện khí hệ, về Huyền Cốt chiến khải. Chính là có cùng chí hướng với bọn họ cộng thêm năm tháng tích lũy xuống, dần dần bản thân hắn mới cảm nhận được gợn sóng tinh thần mà Hư Linh thể tỏa ra.
Việc này có lẽ có quan hệ với hai lần hắn bị người khác đoạt xá nhưng không thành trước kia, khiến cho thần hồn của hắn khác biệt so với những người khác.
Thần hồn của hắn chính là một tồn tại đặc biệt trong toàn bộ Thiên Nguyên giới.
Hôm nay, sau khi Lý Diệu bị sự cường đại của Hổ Vương chiến khải khiến cho lòng háo thắng mãnh liệt sâu trong nội tâm dâng lên. Thời điểm chấp nhất và hy vọng đối với Huyền Cốt chiến khải của hắn tăng vọt tới cực điểm, hắn mới muốn tháo rời của Huyền Cốt chiến khải ra để nghiên cứu kết cấu của lô đỉnh phản ứng. Bởi vì trùng hợp liên tiếp mới khiến cho hắn có thể quan sát vô cùng rõ ràng nhiều Hư Linh thể như vậy.
Dù cho đổi lại thành Nguyên Mạn Thu cũng có chấp nhất mãnh liệt đối với Huyền Cốt chiến khải và tu vi thâm hậu hơn so với Lý Diệu, thế nhưng bà lại không có mỗi ngày tới dưới pho tượng Huyền Cốt chiến khải này mà trầm tư suy nghĩ, cộng thêm thần hồn không được trải qua hai lần đoạt xá bất thành như Lý Diệu, bởi thế bà ta dĩ nhiên không thể ca ̉m nhận được sự tồn tại của Hư Linh thể.
Nhìn thấy vẻ mặt tỉnh ngộ ra của Lý Diệu, Nguyên Mạn Thu mới nói:
- Hiện tại ngươi đã hiểu chưa, trong giới Tu Chân, những người có thể nhìn thấy Hư Linh thể được xưng là Quan Trắc giả. Khi ngươi có thể nhìn thấy 100 điểm Hư Linh thể thì có thể xem như một Quan Trắc giả. Hơn nữa, căn cứ theo sự miêu tả của ngươi, ngươi có thể nhìn thấy hình thái của họ, cảm nhận được bọn họ thở dài, thậm chí nhìn thấy được cảnh tượng bọn họ luyện khí, được truyền thừa kinh nghiệm của bọn họ. Từ đó có thể thấy được cường độ quan trắc của ngươi phi thường thâm hậu, nhất định ngươi là một Cường Quan Trắc giả (một người cường đại trong số Quan Trắc giả).
- Cường Quan Trắc giả như ngươi xuất hiện là chuyện ngàn năm một thuở, trừ ngươi ra, sợ rằng sẽ không ai có thể nhận thấy sự tồn tại của bọn họ.
Cuối cùng thì Lý Diệu đã rõ ràng toàn bộ nguyên nhân khiến Nguyên Mạn Thu cô đơn như vậy.
Bởi vì bà có thể cảm nhận được tinh thần và ý chí của bọn họ nhưng chưa
chắc đã là một loại an ủi.
Bởi vì ngay cả một tia tinh thần Mạc Huyền giáo thụ mà bà cũng không thể cảm nhận được, tuy rằng biết rõ Hư Linh thể đó ở chỗ đó, nhưng lại phải thông qua Lý Diệu kể lại. Cảm giác này quả thực không hề dễ chịu.
Lý Diệu siết chặt nắm đấm, trong công viên yên tĩnh không hề có một tiếng động, đột nhiên xương cốt hắn phát sinh ra tiếng nổ mạnh, hai viên tinh thạch trong lòng bàn tay bị hắn mạnh mẽ bóp nát!
- Lão sư, ngài nói Hư Linh thể là hồn phách trong trạng thái mê loạn, là những quỷ hồn mất đi ký ức, như vậy có một loại phương pháp nào đó...
Lý Diệu gằn từng chữ, nghiêm túc nói:
- Làm bọn họ khôi phục lại hình thái tư duy cao hơn, một lần nữa tìm về ký ức khôi phục bản thân không?
Nghe thấy Lý Diệu nói, Nguyên Mạn Thu sửng sốt. Dường như lúc này bà ta bị ngọn lửa vô hình tỏa ra từ trên người Lý Diệu khiến cho không thể mở mắt ra được, sửng sốt hồi lâu, Nguyên Mạn Thu mới đáp:
- Rất khó!
- Bất kể là trong lịch sử của Tinh Diệu liên bang, hay sách cổ của Tinh Hải đế quốc mà chúng ta nắm giữ, số Hư Linh thể được Quan Trắc giả tìm thấy lên tới hàng ngàn, hàng vạn, chỉ có điều trong vòng một năm sau khi được tìm thấy, phần lớn Hư Linh thể đều bị tan biến đi.
- Chỉ có không tới một phần ngàn xác suất, Hư Linh thể có thể tìm lại ký
ức và ý thức của bản thân để biến thành quỷ hồn.
- Căn cứ theo các chuyên gia nghiên cứu Hư Linh thể suy đoán, việc này có quan hệ đến bản thân Hư Linh thể, cũng như quan hệ với Quan Trắc giả tìm thấy Hư Linh thể đó.
- Nếu như quỷ hồn du đãng ở bên ngoài quá lâu, chịu sự ảnh hưởng của bão điện từ và phóng xạ vũ trụ thì sẽ chậm rãi mất đi ý thức và ký ức, như vậy hoàn toàn không có cách nào để khôi phục lại bởi vì những thứ ấy đã triệt để mất đi.
Lý Diệu mở miệng cắt ngang:
- Lão sư, những Hư Linh thể này là hồn phách của các cao thủ luyện khí hệ chúng ta nên không giống như những Hư Linh thể bình thường, trong nháy mắt vụ nổ diễn ra, bọn họ đã bị thủy triều linh năng mãnh liệt chuyển hóa thành Hư Linh thể, sau đó họ luôn ẩn náu ở trong lô đỉnh phản ứng cho nên tránh thoát phần lớn ảnh hưởng từ bão điện từ cũng như phóng xạ vũ trụ.
- Ý thức và ký ức của bọn họ vô cùng có khả năng vẫn chưa bị mất đi, tất cả vẫn còn tồn tại dưới loại hình thức đặc thù nào đó!
Nguyên Mạn Thu do dự một chút rồi gật đầu:
- Quả thật khả năng này, sau khi vụ nổ phát sinh, chúng ta đã cho toàn bộ tu chân giả cao cấp triển khai tìm tòi, nhưng ngay cả một đạo quỷ hồn cũng không tìm được, chuyện này có nghĩa rằng bọn họ đã bị hóa thành
Hư Linh thể trong nháy mắt. Có điều, cho dù ý thức và ký ức của bọn họ vẫn còn thì muốn hoàn toàn tìm trở lại là vô cùng khó khăn, hoặc là nói căn bản không có phương pháp nhất định. Từ tất cả những chuyện đã xảy ra, chúng ta chỉ có thể xác định được hai việc.
- Thứ nhất, đó là Quan Trắc giả và Hư Linh thể câu thông có thể trì hoãn tốc độ Hư Linh thể biến mất.
- Thứ hai, ngươi kế thừa ý chí Hư Linh thể, thừa hưởng tinh thần chiến đấu của bọn họ, hoàn thành khát vọng mãnh liệt của bọn họ có thể sản sinh ra cộng hưởng với Hư Linh thể, tăng cường sức mạnh cho Hư Linh thể.
- Thậm chí, khiến cho bọn họ tìm về ký ức vàg ý thức của bản thân, khôi phục lại hình thái cao hơn.
Hai mắt Lý Diệu chợt rạng ngời.
Ánh mắt hắn chăm chú nhìn lô đỉnh phản ứng trong ngực, lúc này hắn có cảm giác ngực mình như có một cỗ hỏa diễm đang bùng cháy, theo yết hầu xông thẳng lên đỉnh đầu, lập tức xuyên qua đỉnh đầu, xông thẳng lên mây xanh.
- Nói cách khác, chỉ cần Huyền Cốt chiến khải được luyện chế thành công, trở thành tinh khải vô định mạnh nhất Tinh Diệu liên bang thì lão sư và các sư huynh sẽ có thể tìm về ý thức và ký ức của mình.
Lý Diệu lẩm bẩm:
- Rất tốt!
- Lúc ta vừa tới thì nơi này vẫn là một vùng phế tích, ta ở bỏ thời gian ra tìm tòi trong các thẻ ngọc mà nhiều vị lão sư cùng sư huynh để lại, ta đã học được không ít thứ từ trong đó. Ta vẫn luôn tràn ngập tôn kính với các vị lão sư và sư huynh, phi thường tiếc nuối vì không thể cùng các vị sư huynh lắng nghe lão sư giáo huấn. Hiện tại, chúng ta rốt cục có cơ hội kề vai chiến đấu, khiến cho Huyền Cốt chiến khải vang danh thiên hạ, đánh đổ taòn bộ uy phong của Hổ Vương chiến khải.
- Nhất định sẽ có một ngày, các người tỉnh lại từ trong vực sâu hỗn độn, tận mắt nhìn thấy huy hoàng và niềm kiêu ngạo của bản thân mình.
- Lão sư...
Ánh mắt Lý Diệu chợt ngưng lại, từ trong tinh não loại nho ̉chiếu ra một màn sáng, khởi động thần niệmm nhanh chóng vẽ ra từng cái đồ án thiết kế đồ, mở miệng nói:
- Vừa nãy khi ta giao lưu cùng với các vị sư huynh và lão sư, bỗng nhiên thu được một loại linh cảm hoàn toàn mới rất có thể sẽ giải quyết được vấn đề của lô đỉnh phản ứng.