Tia sáng xanh kia giống như ngọn lửa bị gió dập tắt, chợt lóe lên trong mắt Lý Diệu rồi lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng.
Lý Diệu chợt ngừng thở, đưa linh tuyến vào trong lô đỉnh phản ứng để thăm dò. Nhưng thời điểm linh tuyến xuyên qua khe hở lại gặp phải một tầng màng mỏng quỷ dị ngăn lại.
Màng mỏng kia giống như một bong bóng xà phòng bị hắn xuyên thủng,
lúc này trong khe hở đột nhiên truyền đến âm thanh thở dài, linh tuyến
lập tức bị ánh sáng xanh kia ăn mòn, giống như hạt giống bồ công anh toả ánh sáng lập lòe theo gió mà bay lên bầu trời đêm.
Lý Diệu chợt trố mắt ngoác mồm, cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nhìn thấy đồ vật quỷ dị như thế. Thứ này vừa giống đom đóm trong suốt, lại như một đóa hoa nhỏ, lại càng giống như một hỏa diễm yêu linh có được sinh mệnh.
Nó uyển chuyển nhảy múa xung quanh Lý Diệu theo quỹ tích hàm chứa một loại quy luật nào đó, không thể phỏng đoán, có vẻ đang phát ra tin tức bí ẩn nào đó.
Từ trong linh căn của Lý Diệu ngày càng có nhiều linh tuyến tràn ra, phân biệt nhẹ nhàng bay về phía đạo lục hỏa (hỏa diễm màu xanh) kia.
- Ầm!
Trong nháy mắt, hơn trăm luồng tin tức truyền tới khiến cho đầu hắn cảm giác hệt như bị nổ tung, khiến cho hắn nhìn và nghe thấy vô số thứ.
Trong khoảnh khắc, hắn như bị hàng vạn hình ảnh bao phủ. Phần lớn hình ảnh đều là quá trình thí nghiệm luyện khí vô cùng huyền ảo, một phần nhỏ hình ảnh hiện lên tình cảnh vài người đang hoan hô nhảy nhót, mừng đến phát khóc.
- Kế hoạch Huyền Cốt cuối cùng cũng thành công.
Câu nói này vang lên rất nhiều lần trong đầu Lý Diệu kèm theo từng tiếng cười vang vọng.
Thậm chí hắn có thể cảm nhận được niềm kiêu ngạo, tự hào và hưng phấn vô cùng mãnh liệt như trút được gánh nặng.
- Đây là...
Cảnh tượng hiện lên trước mắt khiến cho Lý Diệu ngơ ngác tại chỗ, hắn bỏ ra đầy đủ một giờ mới có thể tiêu hóa hết toàn bộ những tin tức này. Lúc này hắn chợt phát hiện ra sâu trong trí nhớ của bản thân có thêm vô
số số liệu thí nghiệm và phương pháp luyện chế trong kế hoạch Huyền Cốt.
Tất cả những khái niệm, suy đoán mơ hồ trước kia đều trở nên cực kỳ rõ ràng, mỗi một chi tiết nhỏ trong kế hoach Huyền Cốt đều nối liền với nhau trong đầu hắn.
Cái cảm giác này giống như linh cảm của hơn trăm người ầm ầm nổ tung tạo thành quang hoa óng ánh trong đầu hắn. Lúc này, hắn chợt ngẩng đầu nhìn lên những đốm lục hỏa giống như đom đóm ở trên không trung, chẳng biết chúng đã biến mất từ bao giờ.
Lý Diệu dùng sức xoa nắn mi tâm một hồi, tất cả những thứ này tuyệt đối không phải ảo giác. Hắn lại phát ra linh tuyến tiến vào lô đỉnh phản ứng, thăm dò một lần nữa.
Trên trăm con đom đóm trong suốt đom đóm trơ ̉nên cực kỳ suy yếu, rơi vào yên lặng hồi lâu, thậm chí Lý Diệu có thể rõ ràng cảm nhận được linh năng đang nhanh chóng trôi mất từ trên chúng. Chắc hẳn không bao lâu sau, những con đom đóm trong suốt này sẽ hóa thành cát bụi, theo gió biến mất.
Tim Lý Diệu đập như trống chiều, hắn có cảm giác mơ hồ bản thân mình vừa phát hiện ra được một bí mật lớn, hắn vội vàng liên lạc với đạo sư thông qua tinh não loại nho ̉.
Mười phút sau, Nguyên Mạn Thu cấp tốc chạy tới nơi này. Sau khi bà tiếp
nhận lô đỉnh phản ứng từ trong tay Lý Diệu liền nhắm mắt lại, đưa thần niệm chìm vào trong lô đỉnh, đồng thời nghe Lý Diệu giảng giải tất cả những sự việc vừa phát sinh.
- Từ hơn nửa năm trước, ta thích ngồi dưới pho tượng Huyền Cốt chiến khải trầm tư suy nghĩ, bởi vì khi ngồi ở nơi này, đầu óc của ta đặc biệt sinh động, dòng suy nghĩ lại đặc biệt rõ ràng, sẽ tạo ra một loại ý nghĩ khiến bản thân cũng giật mình, giống như có vô số cao thủ luyện khí đồng thời thảo luận với ta.
- Theo thời gian trôi qua, loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, thậm chí trong đầu ta sản sinh ra một loại ảo giác, cảm thấy Huyền Cốt chiến khải không phải một pho tượng, càng không phải một bộ hài cốt, mà là một, không, là mười mấy hoặc hơn trăm người đang sống sờ sờ.
- Cho tới ngày hôm nay khi nghe các vị đạo sư giao lưu với nhau về tiến độ, ta phát hiện ra đại đa số bọn họ đều kẹt lại trước vấn đề luyện chế lô đỉnh phản ứng.
- Vì thế ta tới nơi này ngồi xuống suy nghĩ về vấn đề này, sau đó ta lập tức tháo lô đỉnh phản ứng của pho tượng Huyền Cốt chiến khải này ra, cẩn thận phỏng đoán kết cấu của nó xem có thể phát hiện được thứ gì đó hay không, kết quả lại xảy những việc rất khó tin.
Lý Diệu kể lại hiện tượng kỳ diệu mà bản thân gặp phải. Nhưng nằm ngoài dự liệu của hắn là vẻ mặt của Nguyên Mạn Thu không hiện lên chút kinh ngạc, không phải vui sướng, càng không phải nghi hoặc, mà lại
là đau thương nhàn nhạt.
Giống như một vết thương đã lành nhưng lại bị xé rách ra, một đoạn ký ức thống khổ, phủ đầy bụi đã lâu lại một lần nữa hiện ra. Từ trước tới nay, rất ít khi Lý Diệu nhìn thấy vẻ mặt như vậy hiện lên trên mặt lão sư.
Trong ngày thường Nguyên Mạn Thu trong luôn mang đến cho hắn một loại cảm giác uy thế hừng hực, một khi gặp phải đại sự đều luôn hiện lên vẻ trấn định tự nhiên, đạo tâm vô cùng kiên định.
Cho nên tuy rằng Nguyên Mạn Thu không phải luyện khí sư đỉnh cao nhất của phái rễ cỏ nhưng rất nhiều luyện khí sư của phái rễ cỏ vẫn đồng ý ở dưới sự lãnh đạo của bà mà đẩy mạnh kế hoạch Huyền Cốt.
Vẻ mặt như thế, Lý Diệu chỉ từng một lần nhìn thấy hiện lên trên mặt bà ta. Chính là lần sơn phong lơ lửng giữa không trung của luyện khí hệ nổ tung, Mạc Huyền giáo thụ hy sinh.
- Lão sư, người biết được là chuyện gì xảy ra sao?
Lý Diệu có chút sốt sắng, mở miệng hỏi.
- Không.
Nguyên Mạn Thu nhẹ nhàng lắc đầu mang theo ý vị cay đắng nói. - La ̀m sao ta có thể biết được.
Lý Diệu sững sờ, hắn tiếp nhận lô đỉnh phản ứng từ trong tay Nguyên Mạc Thu, sau đó hắn liền chìm vào cảm nhận một lần nữa. Tuy rằng sự
tồn tại của chúng là vô cùng yếu ớt, nhưng hơn trăm con đom đóm trong suốt này xác thực vẫn ở chỗ đó tỏa ra ánh sáng cực kỳ ảm đạm. Cho dù bản thân hắn chỉ là Luyện Khí kỳ nhưng vẫn có thể nhận biết được. Lão sư là cao thủ Trúc cơ kỳ, không có lý do gì mà lại không thể cảm nhận được.
- Ta tin tưởng cảm nhận của ngươi, đây tuyệt đối không phải ảo giác, ta nghĩ những thứ này chính là hư linh thể.
m thanh có chút cô đơn của Nguyên Mạn Thu vang lên. - Hư Linh thể.
Nghe được lời nói của đạo sư, Lý Diệu liền chớp ngây ngẩn một hồi.
Cái danh từ Hư Linh thể này, hắn đã từng nghe thấy ở đâu đó, chỉ có hắn chưa từng tìm hiểu tỉ mỉ, trên con đường tu luyện của mình, hắn hưa bao giờ gặp qua Hư Linh thể. Nguyên Mạn Thu giống như đã tiêu hao hết sức lực toàn thân, dựa vào bệ của pho tượng Huyền Cốt chiến khải, chậm rãi ngồi xuống, lạnh nhạt noí:
- Ngươi gặp quỷ.
Lý Diệu lắc đầu, đáp lại:
- Ta đã từng nhìn thấy quỷ, không những thế ta còn có không ít bạn tốt là quỷ tu, đó là còn chưa nói trong viện của chúng ta không phải có vài lão sư chính là quỷ tu sao?
Bạn tốt trong lời Lý Diệu chính là Đinh Dẫn và Vệ Thanh Thanh. Một năm
rưỡi trước, khi hắn đang trên đường đi tới Đại Hoang Chiến Viện, đoàn tàu Tinh Quỹ gặp phải thú triều bạo phát, bảy người tu chân bởi vì bảo vệ một đám người bình thường mà hi sinh, cuối cùng chỉ còn lại hồn phách của người tu chân được chuyển hóa thành quỷ tu, chính là Đinh Dẫn và Vệ Thanh Thanh.
Trong khi Lý Diệu đi tới Đại Hoang Chiến Viện, hai người bọn họ đang đến m Hồn học viện, Liên Bang chuyên môn mở ra học viện này cho quỷ tu học tập cách làm quỷ.
Sau lần đó, hắn vẫn thường xuyên liên lạc với bọn họ, Lý Diệu và Đinh Dẫn thường xuyên giao lưu, luận bàn về luyện khí, tình cờ còn có thể trao đổi những ý tưởng về văn học, nghệ thuật mới nhất vừa ra lò của Vệ Thanh Thanh, tình hữu nghị giữa ba người không ngừng sâu sắc thêm. Một năm sau, Đinh Dẫn và Vệ Thanh Thanh kết thúc học tập ở m Hồn học viện, ai đi đường nấy.
Đinh Dẫn gia nhập vào U Linh Lữ, đơn vị quân đội mà Liên Bang chuyên môn thiết lập dành cho quỷ tu, trở thành luyện khí sư trong quân đội, chuyên môn trợ giúp bảo dưỡng thân thể những quỷ tu trong U Linh Lữ.
Còn Vệ Thanh Thanh vẫn theo đuổi giấc mộng của nàng, thật sự tiến vào một trường tiểu học, trở thành lão sư tại trường tiểu học đó. Chỉ có điều trường tiểu học này có chút đặc thù, toàn bộ học sinh trong trường đều là tảo yêu hài đồng.
Người chết đèn tắt, không phải là tất cả mọi người khi chết đi đều có cơ
hội biến thành quỷ.
Tu chân giả có thần hồn mạnh mẽ sẽ có xác xuất biến thành quỷ cao hơn, còn đối với người bình thường, tỷ lệ biến thành quỷ khi chết đi nhỏ bé đến mức không đáng kể.
Tuyn nhiên trong những người bình thường lại có vài người có xác xuất biến thành quỷ cao hơn bình thường. Nói cách khác, tùy theo thời gian đặc biệt, cách ăn ở hoặc là người chết đi nhưng trong lòng còn oán hận và chấp nhất rất lớn, bọn họ sẽ có tỷ lệ biến thành quỷ.
Loại hình thái thứ hai sau khi người chết đi sẽ biến thành, đó là tảo yêu hài đồng.
Bởi vì ngọn lửa sinh mệnh của trẻ con vừa mới cháy lên, thần hồn chưa tiêu hao quá độ, thần hồn của trẻ con tinh khiết hơn so với người trưởng thành, vì lẽ đó khi chúng chết đi, xác xuất thần hồn được lưu lại hoàn chỉnh khá cao.
Ở thời kỳ Tu Chân Giới cổ đại, hồn phách của tảo yêu hài đồng chính là tài liệu tu luyện tốt nhất.
Không ít người tu chân phát điên thậm chí cố ý dùng thủ đoạn tàn khốc giết chết trẻ con, thu âm hồn để luyện chế pháp khí thâm độc. Nhưng hiện tại đã không còn giống như trước kia, Tinh Diệu liên bang có luật dùng để bảo vệ quyền lợi của quỷ tu, quyền lợi của họn họ gần như tăng lên ngang với nhân quyền.
Đặc biệt là âm hồn của những thanh niên chết trước mười tám tuổi, càng được luật bảo vệ quỷ thành niên của Tinh Diệu liên bang bảo vệ, trong luật này quy định quỷ vị thành niên và người chưa thành niên có cùng quyền và nghĩa vị được tiếp thu giáo dục.
Vệ Thanh Thanh đã tới một chỗ như vậy, đó là một trường học được xây dựng lên để chuyên môn giáo dục những tiểu quỷ (tảo yêu hài đồng).
Nàng từng gửi cho Lý Diệu một tấm hình chụp nàng và học sinh trong lớp của nàng phụ trách. Đương nhiên không phải chụp dáng vẻ những con rối, mà bọn họ chụp ở trong một phòng tối, khởi động phù trận hiện hình sau đó dùng tinh nhãn đặc thù chụp lại.
Trong bức ảnh, Vệ Thanh Thanh và bọn nhỏ giống những pho tượng thủy tinh, thân thể tỏa ra ánh sáng long lanh, nhìn rất sống động, tất cả đều nở nụ cười vô cùng vui vẻ, hài lòng. Nhìn thấy nàng vui vẻ như vậy, Lý Diệu cũng cảm thấy cao hứng từ tận đáy lòng.
Có hai người bạn tốt như vậy cho nên Lý Diệu vốn không có chút xa lạ gì đối với quỷ hồn. Nhưng những con đom đóm trong suốt trong lô đỉnh phản ứng thì dù nhìn từ phương diện nào cũng chẳng thấy chúng giống quỷ hồn.
- Hư linh thể không phải quỷ hồn thông thường, về mặt ý nghĩa, ngươi có thể coi bọn họ là quỷ hồn ở một chiều không gian thấp hơn, họ chính là trạng thái thứ hai của quỷ hồn.
Nguyên Mạn Thu mở miệng nói.
- Trạng thái thứ hai của quỷ hồn sao?
Lý Diệu vẫn không thể nào hiểu được đây là thứ gì.
Nguyên Mạn Thu gật đầu, giải thích:
- Không sai, tuy rằng thứ quỷ hồn này thoát ra khỏi ràng buộc nhưng lại bảo lưu ý thức của bản thân, biết mình là ai, nhớ kỹ được phần lớn chuyện từng phát sinh trong nhân sinh của bản thân. Nhưng tình huống này lại không thể kéo dài quá lâu.
- Nếu như bọn họ không tìm được thân thể, lại không thể thông qua phương thức số liệu hóa, không thể trốn vào bên trong con rối kim loại, lại không hiểu được bí pháp tu luyện m Hồn thì rất nhanh quỷ hồn sẽ bị phân giải, hòa tan.
- Trong quá trình này, đầu tiên bọn họ sẽ đánh mất ý thức, sau đó sẽ quên mất mình là ai, dần dần không nhớ được những chuyện trong quá khứ. Cuối cùng sẽ đánh mất chấp nhất, quên đi những chuyện mà bọn họ vẫn canh cánh trong lòng, những thứ mà họ nhớ mãi không quên cũng mất đi. Thời điểm chấp nhất vừa mất đi thì quỷ hồn đó liền triệt để tan thành mây khói.
- Chỉ có điều, nếu trong quá trình này bọn họ chịu phải ảnh hưởng từ ngoại lực, hay chấp nhất của bọn họ quá mạnh mẽ thì có thể thông qua một loại phương thức đặc thù nào đó, tạm thời bảo lưu lại, hạ tốc độ tiêu
tan xuống thấp nhất, trở thành một quỷ hồn ở một chiều không gian càng thấp hơn, chính là 'Hư Linh thể'.
- Ngươi có thể coi Hư Linh thể chính là quỷ hồn đã đánh mất ý thức và ký ức của bản thân, chỉ bảo lưu lại chấp nhất mạnh mẽ của bọn họ, một ý niệm khiến bọn họ chết không nhắm mắt.